Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015

TÍN ĐỒ SUY THOÁI THUỘC LINH—



Tôi định viết về sự cứu rỗi,
Giúp anh em tiến tới thiên trình,
Nhưng người bất kỉnh đáng khinh,
Lẻn pha trộn Lời ra tha hóa,
Đổi ân sủng thành sự sa đọa,
Chống quyền chủ tể thánh của Ngài,
Nhạo cười bậc tôn trưởng hôm nay,
Như con thú miệt mài ngu ngốc,
Dù được thoát Ai cập chân thật,
Chúa giết người bất kỉnh không tin,
Như thiên sứ sa ngã nhục tình,
Hay Sô đôm chết trong lửa đỏ;
Dân mơ mộng sẽ chịu hình đó,
Vì đường Ca in theo hết lòng,
Là đường không được khải thị chung,
Theo sai lầm Balaam mãi,
Tính ham tiền lộ rõ bại hoại;
Cô rê nói nghịch nay còn mà,
Trong dân hầu việc nhà của Cha,
Đá ngầm trong đại tiệc thiên ái,
Người chăn lo nuôi mình béo ngậy,
Đám mây không nước gió đùa đi,
Cây đứt rễ không ra trái gì,
Bọt nhuốc nhơ sóng cuồng dưới biển,
Sao lạc dẫn đường thật nguy biến;
Đó là dân ngạo mạn, khoe khoang,
Thuộc hồn, phe đãng, linh chết oan,
Họ có kẻ vướng trong lửa tội,
Kẻ mặc áo ô nhiễm, lừa dối.
Với đoàn người chế giễu, miệt mài,
Chúa canh giữ anh em không sai,
Anh đứng vững vàng không tì vít,
Trước Chúa Trời, Cứu Chúa duy nhứt,
Nguyện mọi vinh hiển và quyền uy,
Thuộc về Chúa đời đời diệu kỳ!
Xây dựng mình trên đức tin mạnh,
Yêu thương, cầu nguyện trong Linh thánh,
Đợi chờ sự thương xót Chúa ta,
Tái lâm ban sống đời bao la.
-
Minh Khải—2-11-2015
(Nguồn: thơ Giu đe—1:3-7--Kẻ yêu dấu ơi, khi tôi rất ân cần viết cho anh em về sự cứu rỗi chung của chúng ta, thì cực chẳng đã tôi cũng phải viết để khuyên anh em hãy hết sức vì đạo mà chiến đấu, là đạo đã truyền cho các thánh đồ một lần đủ cả.  Vì có mấy người kia lẻn vào, là kẻ từ xứ đã bị định án nầy, kẻ bất kỉnh hay đổi ân điển của Đức Chúa Trời chúng ta ra buông tuồng, chối Đấng Chủ tể duy nhứt và Chúa của chúng ta là Jêsus Chirst.
 Mọi điều nầy, dầu anh em đã biết đủ cả rồi, thì tôi cũng muốn nhắc lại cho anh em thể nào Chúa giải cứu dân sự ra khỏi xứ Ai-cập, sau lại diệt những kẻ không tin,Còn các thiên sứ không giữ nguyên vị mà lìa bỏ chỗ ở riêng mình, thì Ngài đã dùng xiềng xích đời đời mà giam cầm chúng trong nơi tối tăm cho đến cuộc xét đoán của ngày lớn kia.Lại như Sô-đôm và Gô-mô-rơ cùng các thành xung quanh, cũng theo cách như họ mà buông mình vào sự dâm loạn, đuổi theo sắc lạ, đều đang phơi gương, chịu hình phạt bằng lửa đời đời.