Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016

NHỮNG NGUYÊN TẮC CẦU NGUYỆN



Ê-xê-chi-ên 36:37 chép: “Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta còn muốn nhà I-xra-ên cầu hỏi Ta để Ta làm như nầy cho; Ta sẽ thêm nhiều người nam nó như một bầy chiên”.
Giê-rê-mi 29:10-14 chép:“Vả, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Khi bảy mươi năm sẽ mãn cho Ba-by-lôn, Ta sẽ thăm viếng các ngươi, sẽ làm trọn lời tốt lành cho các ngươi, khiến các ngươi trở về đất nầy. Đức Giê-hô-va phán: Vì Ta biết ý tưởng Ta nghĩ đối cùng các ngươi, là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình. Bấy giờ các ngươi sẽ kêu cầu Ta, sẽ đi và cầu nguyện Ta, và Ta sẽ nhận lời. Các ngươi sẽ tìm Ta và gặp được, khi các ngươi tìm kiếm Ta hết lòng. Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ cho các ngươi tìm được Ta và sẽ đem những phu tù các ngươi trở về. Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ nhóm các nhóm các ngươi lại từ mọi nước và mọi nơi mà Ta đã đuổi các ngươi đến, và sẽ đem các ngươi về trong đất mà Ta đã khiến các ngươi bị đày đi khỏi đó”.
Chúng ta đã thấy ý nghĩa của sự cầu nguyện; bây giờ chúng ta đến với những nguyên tắc cầu nguyện. Chúng tôi sẽ chỉ ra mười nguyên tắc cầu nguyện quan trọng nhất. Bất kỳ lời cầu nguyện tốt nào, lời cầu nguyện có gia trị nào và lời cầu nguyện nào đạt tiêu chuẩn đều phải phù hợp với những nguyên tắc nầy.

I. LỜI CẦU NGUYỆN
PHẢI DO ĐỨC CHÚA TRỜI KHỞI XƯỚNG
KHÔNG DO CON NGƯỜI
Về những nguyên tắc cầu nguyện, trước hết chúng ta phải thấy rằng cầu nguyện không nên do con người khởi xướng mà phải do Đức Chúa Trời. Bất kỳ lời cầu nguyện nào, dù là lời xưng tội trước mặt Đức Chúa Trời, cũng phải là kết quả của việc Đức Chúa Trời hành động bên trong chúng ta. Khi cầu nguyện xưng nhận các tội phạm của mình trước mặt Đức Chúa Trời, dường như chúng ta đang xưng nhận các tội phạm của mình với Đức Chúa Trời theo chính mình, nhưng thật ra chính Đức Chúa Trời bên trong chúng ta khởi xướng lời cầu nguyện như vậy. Nếu Thánh Linh không hành động bên trong, chúng ta không bao giờ có thể đến trước mặt Đức Chúa Trời xưng nhận tội phạm của mình, đó là vì Linh khởi xướng điều này bên trong người ấy– thúc giục người, khuấy động người và khiến người cảm biết các vi phạm của mình và cần phải xưng nhận các vi phạm đó. Trên thực tế, mỗi loại cầu nguyện mà chúng ta cầu nguyện cần phải được Linh của Đức Chúa Trời khởi xướng.
Nếu xem xét tất cả những kinh nghiệm về cầu nguyện, anh em sẽ khám phá rằng mỗi kinh nghiệm như vậy có thể được kể là sự cầu nguyện trước mặt Đức Chúa Trời thì không bao giờ được con người khởi xướng theo chính người ấy, nhưng bởi Thánh Linh bên trong con người. Bất kỳ lời cầu nguyện nào bắt đầu bởi riêng con người đều không phù hợp với nguyên tắc này. Đầy là một vấn đề rất nghiêm trọng. Trừ khi lời cầu nguyện của chúng ta được Đức Chúa Trời khởi xướng từ bên trong chúng ta thì anh em và tôi không bao giờ có thể có lời cầu nguyện Đức Chúa Trời được Ngài chấp nhận hay lời cầu nguyện ấy chạm đến ý định của Ngài, thậm chí chạm đến ngai Ngài. Như vậy, nói đúng ra, bất kỳ lời cầu nguyện nào không do Đức Chúa Trời khởi xướng bên trong con người mà chỉ là sự khởi xướng của riêng người ấy thì không thể được xem là lời cầu nguyện trước mặt Đức Chúa Trời. Nếu ghi nhớ nguyên tắc này, chúng ta sẽ được điều chỉnh và được huấn luyện nhiều trong vấn đề cầu nguyện.
II. CẦU NGUYỆN
LÀ ĐỨC CHÚA TRỜI TRUYỀN QUA CON NGƯỜI
VÀ QUA LỜI CẦU NGUYỆN CỦA NGƯỜI ẤY
Lời cầu nguyện đạt tiêu chuẩn chắc chắn là lời cầu nguyện trong đó có Đức Chúa Trời truyền qua. Cầu nguyện không chỉ do Đức Chúa Trời khởi xướng mà cũng có Đức Chúa Trời truyền qua. Trong khi anh em đang cầu nguyện thì Đức Chúa Trời truyền qua anh em và cũng truyền qua lời cầu nguyện của anh em.
Điều này phần nào giống như một người nói trước máy phóng thanh (mi-crô). Điện truyền qua những lời người ấy nói. Âm thanh mà những người ngồi xa nghe được thì có điện truyền qua. Nếu người ấy không dùng máy phóng thanh thì tiếng nói của người ấy đơn thuần là những lời không có điện truyền qua. Trong một ý nghĩa, điều này giống với lời cầu nguyện của chúng ta. Đôi khi dường như chúng ta đến trước Đức Chúa Trời để cầu nguyện, mà thật ra là chính chúng ta đang cầu nguyện- không có Đức Chúa Trời truyền qua. Nhưng cũng lúc chúng ta cảm thấy sâu xa rằng từng câu trong lời cầu nguyện của mình có Đức Chúa Trời trong đó- thực ra Đức Chúa Trời đã truyền qua bản thể chúng ta. Thường khi có tình trạng này, có thể nói rằng lời cầu nguyện của chúng ta đã chạm đến Đức Chúa Trời hay chạm đến hiện diện của Đức Chúa Trời. Như điều này không mô tả chính xác kinh nghiệm như vậy. Nói chính xác hơn là Đức Chúa Trời đã truyền qua lời cầu nguyện của chúng ta cũng như qua bản thể chúng ta. Thưa anh chị em, hãy xem lại kinh nghiệm đã qua. Anh em sẽ thấy rằng mỗi lời cầu nguyện có giá trị thật trước mặt Đức Chúa Trời là lời cầu nguyện trong đó Đức Chúa Trời truyền qua anh em-thể yếu của Đức Chúa Trời, thậm chí chính Đức Chúa Trời ở trong lời cầu nguyện của anh em, tuôn chảy qua lời cầu nguyện của anh em cũng như qua bản thể của anh em.
III. CẦU NGUYỆN LÀ
CON NGƯỜI CŨNG NHƯ LỜI CẦU NGUYỆN
CỦA NGƯỜI ẤY XUYÊN QUA ĐỨC CHÚA TRỜI
Cầu nguyện không chỉ là Đức Chúa Trời xuyên qua chúng ta, mà mỗi khi dâng lời cầu nguyện có hiệu quả chạm đến Đức Chúa Trời cũng như ngai Ngài, chúng ta cũng cảm thấy rằng trong lời cầu nguyện như vậy mình đang bước đi trong Đức Chúa Trời, thậm chí những lời cầu nguyện đó được phát ngôn trong Đức Chúa Trời. Cả chúng ta, người cầu nguyện lẫn những lời cầu nguyện, đều xuyên qua Đức Chúa Trời. Bởi hai phương diện này của việc xuyên qua nên khi cầu nguyện, chúng ta thường cảm nhận sự hiện diện của Đức Chúa Trời cách mạnh mẽ hơn bất cứ lúc nào khác. Trong nếp sống hằng ngày, hiện diện Đức Chúa Trời ở với chúng ta cách gần gũi nhất, sâu xa nhất, mạnh mẽ nhất, và ngọt ngào nhất, khi chúng ta có sự cầu nguyện thật sự tốt. Trong khi chúng ta cầu nguyện, một mặt, đó là Đức Chúa Trời xuyên qua bản thể chúng ta, và mặt khác, đó cũng là chúng ta, bản thể chúng ta xuyên qua Đức Chúa Trời. Về một phương diện, đó là Đức Chúa Trời xuyên qua những lời cầu nguyện của chúng ta; trong khi một phương diện khác, đó là những lời cầu nguyện của chúng ta xuyên qua Đức Chúa Trời. Do đó, vào lúc cầu nguyện như vậy, chúng ta có cảm nhận hương vị rất đậm về hiện diện của Đức Chúa Trời. Để tôi nói lại cách đơn giản: cầu nguyện là Đức Chúa Trời bước đi trong chúng ta cũng như chúng ta có những hoạt động trong Ngài. Một khi mất cảm nhận như vậy trong sự cầu nguyện, chúng ta phải lập tức điều chỉnh chính mình vì chúng ta đã lìa bỏ nguyên tắc đặc biệt này về sự cầu nguyện và đã có nan đề trước mặt Đức Chúa Trời
IV. CẦU NGUYỆN CẦN PHẢI LÀ
ĐỨC CHÚA TRỜI VÀ CON NGƯỜI,
CON NGƯỜI VÀ ĐỨC CHÚA TRỜI CÙNG CẦU NGUYỆN
Cầu nguyện không chỉ là vấn đề Đức Chúa Trời và con người xuyên qua nhau cách hỗ tương, mà còn là vấn đề Đức Chúa Trời và con người cùng cầu nguyện. Tôi thừa nhận rằng giữa vòng Cơ-đốc nhân hiếm khi nghe một câu nói như vậy. Rất ít người nói rằng khi cầu nguyện, anh em phải cầu nguyện cùng với Đức Chúa Trời. Nhưng trên thực tế, nhiều người cầu nguyện tốt đều có kinh nghiệm này. Như chúng tôi đã đề cập trong chương 1, lời cầu nguyện tốt là Đấng Christ trong anh em cầu nguyện với Đấng Christ trên ngai
Tôi muốn chỉ ra một điều. Hãy lấy ví dụ về người cung ứng Lời cách đúng đắn. Những lời người ấy nói không chỉ là sự phát ngôn của người ấy mà còn là sự phát ngôn của Linh. Khi có tình trạng như vậy thì trong khi anh em thực sự cảm thấy mình đang tiếp xúc Đức Chúa Trời. Điều này không chỉ anh em được dứt dấy mà còn làm anh em chạm được Đức Chúa Trời. Điều này không chỉ áp dụng cho việc cung ứng Lời mà cũng cho vấn đề cầu nguyện. Nhiều lần anh em cầu nguyện với các anh chị em khác thì có tình trạng như vậy. Trong khi ai đó đang cầu nguyện  cách rất đúng đắn, anh em có thể cảm nhận rằng mình chạm được Đức Chúa Trời trong lời cầu nguyện của người ấy, và lời phát ngôn của người ấy là sự tỏ ra của Đức Chúa Trời. Khi gặp loại tình trạng này, chúng ta nói rằng linh của người ấy đã tỏ ra. Nói cách thực tế, đó là Đức Chúa Trời từ người ấy hiển lộ, vì đó không chỉ là người ấy đang cầu  nguyện mà là Đức Chúa Trời và người ấy đang cùng cầu nguyện. Đức Chúa Trời đang cầu nguyện trong người ấy và người ấy đang cầu nguyện Đức Chúa Trời. Người ấy thực sự có thể nói: “Lời cầu nguyện của tôi là Đức Chúa Trời và tôi; tôi và Đức Chúa Trời đang cùng cầu nguyện”. Trong quá khứ, chúng ta có loại cầu nguyện này; tuy nhiên, vì điều này chưa được chỉ ra cách đầy đủ nên chúng ta không hiểu biết thấu đáo về vấn đề này. Bây giờ từ kinh nghiệm, chúng ta có thể chỉ ra rằng lời cầu nguyện đạt tiêu chuẩn không chỉ là Đức Chúa Trời xuyên qua con người và con người xuyên qua Đức Chúa Trời mà còn là con người và Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời và con người cùng cầu nguyện
V. CẦU NGUYỆN KHÔNG VÌ CHÍNH CON NGƯỜI
NHƯNG VÌ ĐỨC CHÚA TRỜI
Lời cầu nguyện đạt tiêu chuẩn phải là lời cầu nguyện trong đó con người không đang cầu nguyện vì chính mình hay vì người khác, mà vì Đức Chúa Trời. Ngay cả khi cầu nguyện để tội nhân được cứu hay để các anh chị em khác được phục hồi, chúng ta cũng phải cầu nguyện vì Đức Chúa Trời. Trong Kinh Thánh có nhiều gương mẫu về sự cầu nguyện như vậy. Chẳng hạn như trong Đa-ni-ên chương 9, Đa-ni-ên cầu xin Đức Chúa Trời nghe và ban ân điển cho Đa-ni-ên vi dân này, không phải vì cớ họ nhưng vì “lợi ích của Ngài” (c.19).
Thưa anh chị em, thế thì cầu nguyện là gì? Ý nghĩa cao nhất của sự cầu nguyện là đó là phương tiện mà bởi đó Đức Chúa Trời có thể đạt được uy quyền và lợi ích của Ngài. Nhìn bên ngoài, có thể anh em đang cầu nguyện cho nhiều điều hay cho chính mình, nhưng anh em phải có khả năng đụng đến gốc rễ của vấn đề, và nói: “Đức Chúa Trời ơi, tất cả những lời cầu nguyện này là vì lợi ích của Ngài. Những lời cầu nguyện của con có được đáp lời hay không thì không ý nghĩa bao nhiêu, nhưng uy quyền và lợi ích của Ngài trong những vấn đề này thì rất quan trọng. Vì vậy, dù con đang cầu nguyện cho những người này, các sự việc này, và các vấn đề này, nhưng thật ra lời cầu nguyện của con là vì cớ Ngài. Điều này đúng khi con cầu nguyện cho Hội Thánh. Dù Hội Thánh lạnh hay nóng, tốt hay xấu, chết chóc hay sống động – những điều này chỉ là mối quan tâm nhỏ so với việc Ngài có lợi ích và đạt được vị trí đúng đắn trong kế hoạch của Ngài, chứng cớ của Ngài, và uy quyền của Ngài hay không. Do đó, con không cầu nguyện để phục hưng Hội Thánh, nhưng con cầu nguyện vì uy quyền và lợi ích của Ngài”. Thưa anh chị em, tôi biết một sự thật là nếu chúng ta cầu nguyện phù hợp với bốn nguyên tắc đầu tiên này, chắc chắn lời cầu nguyện của chúng ta sẽ là lời cầu nguyện qua đó Đức Chúa Trời có thể đạt được uy quyền và lợi ích của Ngài. Rõ ràng là nếu điều này xảy ra, Hội Thánh sẽ được phục hưng.
Nguyện Chúa bao phủ tôi bởi huyết Ngài và cho phép tôi chia sẻ điều gì đó từ kinh nghiệm của mình. Một vài lần khi tôi bị túng thiếu về nhu cầu vật chất. Lúc đến với Chúa để cầu nguyện cho những điều này, tôi liền bị thử nghiệm. Khi quì trước mặt Đức Chúa Trời thì bên trong tôi có một câu hỏi: “Ngươi đang cầu nguyện vì chính mình hay vì lợi ích của Đức Chúa Trời”. Hễ khi nào có một câu hỏi như vậy bên trong, tôi phủ phục trước Đức Chúa Trời và thưa với Ngài: “Đức Chúa Trời ơi, nếu điều đó là vì chính con thì việc con bị nghèo đói, thiếu ăn, thậm chí có chết đi nữa cũng không thành vấn đề nhưng vấn đề này liên hệ đến uy quyền và lợi ích của Ngài. Dù con đang xin Ngài một vài điều vật chất, nhưng không vì lợi ích riêng con mà vì lợi ích của Ngài. Nếu Ngài muốn để cho uy quyền và lợi ích của Ngài bị thiệt mất thì sự nghèo nàn thiếu và cái đói của con là điều vô nghĩa”. Anh em thấy đây là lời cầu nguyện đúng đắn.
Tôi biết rằng khi một số anh em cầu nguyện cho những nhu cầu thiết yếu này, thường thì họ không can đảm và mạnh mẽ. Thay vào đó, ngay khi quì xuống họ đổ nước mắt và cầu nguyện: “Đức Chúa Trời ơi, xin thương xót con. Con không có gì để ăn, con không có gì để mặc, con không có nơi ở; con nài xin Ngài thương xót con” Loại cầu nguyện như vậy thật đáng thương bởi nó hoàn toàn vì chính anh em. Cho nên, trong việc xin Đức Chúa Trời những điều vật chất, có thể chúng ta có hai động cơ khác xa – vì lợi ích của Đức Chúa Trời hay vì lợi ích của chính mình.
Thưa anh chị em, cho tôi hỏi xem điều gì sẽ xảy ra nếu hôm nay con anh em bị bệnh và anh em cầu nguyện cho nó. Trong lời cầu nguyện, anh em có thể nói với Đức Chúa Trời như vầy: “Đức Chúa Trời ơi, con của con bị bệnh, xin chữa lành nó; dầu vậy, lời cầu nguyện của con không vì lợi ích của riêng con và vì lợi ích của Ngài” hay không? Anh em có thể cầu nguyện như vậy không? Hay sẽ cảm thấy rằng con anh em đáng yêu đến nỗi anh em tự hỏi mình sẽ làm gì nếu nó chết, và bởi đó, đổ nước mắt, khẩn thiết cách đau thương nài xin  Đức Chúa Trời chữa lành nó. Nếu vậy, tôi có thể mạnh dạng nói rằng dù lời cầu nguyện của anh em rất tha thiết, nhưng không ở trong Đức Chúa Trời mà hoàn toàn ở trong chính mình. Lời khẩn cầu thiết tha của anh em không xuyên qua Đức Chúa Trời cũng không để cho Đức Chúa Trời xuyên qua anh em; hơn nữa, lời cầu nguyện như thế không phải là Đức Chúa Trời và anh em, anh em và Đức Chúa Trời cùng cầu nguyện. Thay vào đó, nó hoàn toàn là tự mình anh em cầu nguyện với Đức Chúa Trời. Nhưng có một số người học được bài học này nhận được sự hướng dẫn để khi cầu nguyện xin chữa lành cho con mình, họ cũng có thể nói trước mặt Đức Chúa Trời rằng: “Đức Chúa Trời ơi, điều này không vì lợi ích của con mà vì lợi ích của Ngài; đây không phải là việc của con mà là việc của Ngài. Không chỉ khi một đứa này bị bệnh mà cho dù tất cả con cái con đều bị bệnh và tất cả đều chết hết thì đó là việc của Ngài chứ không phải là việc của con”.
Thưa anh em, chúng ta phải chạm được nguyên tắc lớn và sâu sắc này để qua đó đo lường những lời cầu nguyện  của mình. Rồi anh em sẽ khám phá thấy rằng ngay cả trong vấn đề thần thượng như cầu nguyện, anh em còn đầy dẫy chính mình nhiều biết bao và xuyên qua sự thanh tẩy của Đức Chúa Trời ít ỏi chừng nào. Dù đó là trong ý định, động cơ, hay sự trông đợi trong lời cầu nguyện thì đều có một sự pha trộn bên trong anh em. Đúng là anh em đang cầu nguyện với Đức Chúa Trời, nhưng trong lòng anh em, chỉ một mình anh em đang cầu nguyện và vì lợi ích của riêng mình. Vì vậy, anh em phải được Đức Chúa Trời xử lý cho đến một ngày, anh em có thể nói rằng: “Đức Chúa Trời, con cầu nguyện không vì chính mình nhưng vì lời ích của Ngài. Trong động cơ, ý định và sự trông đợi của con, không có chỗ con cái; trái lại, mọi sự đều vì lợi ích của Ngài”.
Thưa anh em, nếu muốn học bài học như vậy, chúng ta sẽ không cần phải van xin hay nài nỉ Đức Chúa Trời thương xót; thay vì thế, chúng ta có thể cầu nguyện cách dạn dĩ và mạnh mẽ vì chúng ta không cầu nguyện vì chính mình mà cho lợi ích của Đức Chúa Trời. Tôi rất thích lời cầu nguyện này của Đa-ni-ên: “Hỡi Chúa, hãy dủ nghe; hỡi Chúa, hãy tha thứ; hỡi Chúa, hãy để ý và làm đi” (Đa 9:19). Chắc chắn rằng, Đa-ni-ên là người xuyên qua Đức Chúa Trời và để Đức Chúa Trời xuyên qua ông. Ông cũng là người cầu nguyện với Đức Chúa Trời và để cho Đức Chúa Trời cầu nguyện với ông. Vì vậy, ông có thể cầu nguyện: “Hỡi Chúa, hãy dủ nghe…vì lợi ích của Ngài”. Đây là nguyên tắc rất cơ bản.
VI. CẦU NGUYỆN
LÀ BIỂU LỘ Ý ĐỊNH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Mọi lời cầu nguyện dung đắn cũng là việc con người nói ra ý định của Đức Chúa Trời. Đúng là anh em đang nói, nhưng ấy là Đức Chúa Trời Đấng đang biểu lộ ý định của lòng Ngài. Những lời của anh em  là sự biểu lộ ý định của Đức Chúa Trời. Chẳng hạn, anh  em có thể cầu nguyện rằng: “Hỡi Đức Chúa Trời, xin tha thứ cho các tội phạm của con”. Lời này biểu lộ niềm khao khát của Đức Chúa Trời là tha thứ anh  em về các tội phạm của anh  em. Do đó, lời cầu nguyện thật không biểu lộ những ý kiến của chúng ta; đúng ra, chúng biểu lộ ý định của Đức Chúa Trời qua lời phát ngôn của chúng ta.
Chúng tôi đã nói trước rằng mọi lời cầu nguyện đạt tiêu chuẩn đều không do con người khởi xướng mà do Đức Chúa Trời. Sự khởi xướng này có nghĩa là Đức Chúa Trời xức dầu ý định của Ngài vào trong con người. Sau khi nhận được ý định này, người ấy chuyển ý định này thành lời và thốt ra những lời ấy với Đức Chúa Trời. Đó là cầu nguyện. Vì vậy, khi anh em cầu nguyện sự cứu rỗi của những người thân và bạn bè mình, nếu lời cầu nguyện của anh em đúng đắn thì anh em phải tin rằng trong vũ trụ Đức Chúa Trời có ý định cứu người thân hay bạn bè của anh em. Ý định của Đức Chúa Trời không bao giờ có thể được biểu lộ hay hoàn thành bởi chính Đức Chúa Trời. Đó là qui luật. Đức Chúa Trời muốn mọi người đều được cứu; đây là ý định của Ngài. Nhưng nếu không một ai cầu nguyện cho mọi người thì họ không thể được cứu. Vì vậy, trừ khi anh em cầu nguyện cho người thân cho bạn bè của mình qua đó, biểu lộ sự khao khát của Đức Chúa Trời thì ý định của Ngài không thể được thực hiện và người thân hay bạn bè của anh em không thể được cứu. Do đó, khi đến trước mặt Đức Chúa Trời để cầu nguyện, chúng ta đừng vội cầu nguyện theo ý riêng của mình, vì loại cầu nguyện này thường là do chính chúng ta khởi xướng chứ không do Đức Chúa Trời. Khi cầu nguyện, trước hết chúng ta phải yên lặng trước mặt Đức Chúa Trời, tương giao với Ngài, và để Ngài xức dầu ý định của Ngài vào trong chúng ta; bởi đó, lời cầu nguyện của chúng ta có thể biểu lộ ý định của Đức Chúa Trời.
VII. CẦU NGUYỆN LÀ Ý ĐỊNH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
BƯỚC VÀO Ý ĐỊNH CỦA CON NGƯỜI
Mọi lời cầu nguyện đúng đắn cũng là việc ý định của Đức Chúa Trời bước vào trong ý định của con người. Người cầu nguyện như vậy phải là người thường xuyên đến gần Đức Chúa Trời, để cho Đức Chúa Trời chiếm lấy người và sống trong Đức Chúa Trời, bởi đó Đức Chúa Trời có cơ hội đặt niềm khao khát của Ngài vào trong người ấy. Ban đầu, đó là ý định của Đức Chúa Trời nhưng bây giờ ý định ấy được bước vào trong con người và trở thành ý định bên trong của con người. Chẳng hạn, như đã đề cập, có thể anh em đang cầu nguện cho một người thân hay người bạn nào đó được cứu. Cuối cùng, trong khi cầu nguyện anh em bắt đầu biểu lộ niềm khao khát của Đức Chúa Trời là cứu người đó. Điều này chỉ có thể xảy ra vì anh em là người đến gần Đức Chúa Trời thì Đức Chúa Trời đặt ý định của Ngài là cứu người thân hay người bạn nào đó vào trong anh em; bởi đó, niềm khao khát của Đức Chúa Trời trở thành niềm khao khát của anh em. Vì thế, khi cầu nguyện cho vấn đề này, điều đó như thế là anh em đang biểu lộ sự khao khát của anh em, mà thật ra đó là chính niềm khao khát của Ngài được biểu lộ ra.
Vì lý do này, nhiều lần khi nhiều người yêu cầu chúng ta cầu thay cho họ, chúng ta không thể nhận lời yêu cầu đó vì biết rằng lời cầu nguyện đúng đắn trước mặt Đức Chúa Trời không được theo quyết định của riêng chúng ta; nhưng theo gánh nặng chúng ta nhận được từ Đức Chúa Trời khi chúng ta tiếp xúc Ngài và chạm được Ngài. Do đó, khi bắt đầu cầu nguyện, chúng ta không thể đem theo mình các sự việc của người khác và cầu nguyện cho họ.
Bởi đó trước khi mở miệng cho một số vấn đề, chúng ta cần có một lượng thời gian đáng kể để mở toàn bản thể mình trước mặt Đức Chúa Trời. Không một người nào biết cầu nguyện lại có thể đến trước mặt Đức Chúa Trời và mở miệng cầu nguyện ngay. Đúng ra, người mà hằng ngày có linh cầu nguyện thì yên lặng trước mặt Đức Chúa Trời, không nói nhiều và không đề xuất nhiều. Người ấy cầu nguyện khi những ý định của Đức Chúa Trời được xức vào trong người từng điều một. Do đó cầu nguyện cũng là ý định của Đức Chúa Trời bước vào ý định cũa con người.
VIII. CẦU NGUYỆN LÀ KHÁT VỌNG CÙA LÒNG ĐỨC CHÚA TRỜI XUYÊN QUA CON NGƯỜI RỒI TRỞ VỀ VỚI ĐỨC CHÚA TRỜI-
Mọi lời cầu nguyện đúng đắn được thốt ra không phải bằng những lời hình thành trong tâm trí con người nhưng bằng những lời lưu xuất từ gánh nặng cụ thể bên trong. Gánh nặng đó đến từ đâu? Đến từ sự kiện ý định của Đức Chúa Trời đang được xức vào trong chúng ta qua Linh, và bởi đó trở thành ý định của chúng ta. Dựa trên ý định nầy, và gánh nặng cảm nhận được bên trong, chúng ta đến trước mặt Đức Chúa Trời để cầu nguyện. Do đó, có thể nói rằng lời cầu nguyện của chúng ta là ý định của Đức Chúa Trời  xuất phát từ Đức Chúa Trời, xuyên qua chúng ta rồi trở lại Ngài.
       IX. CẦU NGUYỆN LÀ BỐC DỠ GÁNH NẶNG CỦA CHÚNG TA
TRƯỚC MẶT ĐỨC CHÚA TRỜI
Trong lời cầu nguyện đúng đắn, anh em luôn cảm thấy ban đầu bị đè nén rất nặng nhưng cuối cùng thì rất nhẹ. Nếu lúc bắt đầu cầu nguyện, anh em bàng quan và đến lúc cuối anh em vẫn bàng quan; nếu anh em không bị đè nặng cũng không thấy nhẹ nhõm; nếu dường như không có gì khác biệt dù anh em có cầu nguyện hay không thì hãy biết rằng lời cầu nguyện của anh em không đạt tiêu chuẩn. Lời cầu nguyện xứng hợp với tiêu chuẩn phải là lời cầu nguyện trong đó anh em trước hết, đến gần Đức Chúa Trời. Trong khi anh em đến gần Đức Chúa Trời thì một ý định nào đó bước vào trong anh em  trở thành gánh nặng của anh em, làm anh em cảm thấy cần phải đến trước mặt Đức Chúa Trời để đổ lòng mình ra và bốc dỡ gánh nặng của mình. Và sau khi đã cầu nguyện đủ, lập tức anh em cảm thấy nhẹ nhõm bên trong và gánh nặng được bốc dỡ. Nếu không có tình trạng này, lời cầu nguyện của anh em không hoàn toàn đúng đắn.
Để minh họa, chúng ta hãy dùng câu chuyện về cứu rỗi của Hudson Taylor, người sáng lập Hội Truyền Giáo Hoa Lục. Tiểu sử của ông cho chúng ta biết rằng khi ông khoảng 15 hay 16 tuổi, vào những ngày ông được cứu, mẹ ông đang đi thăm bà con cách xa 70 đến 80 dặm. Một buổi chiều nọ, bà cảm thấy có một gánh nặng kinh khủng về sự cứu rỗi của con trai bà. Vì vậy, bà giam mình trong phòng và cầu nguyện trước Đức Chúa Trời, đổ sự khao khát của lòng mình ra. Bà cầu nguyện cho đến khi gánh nặng bên trong bà không còn và cảm thấy khá nhẹ nhàng và thanh thản. Sau đó, biết rằng Đức Chúa Trời đã nhậm lời cầu nguyện của mình, bà cảm tạ và ngợi khen Đức Chúa Trời. Trong khi mẹ ông đang cầu nguyện thì Hudson Taylor chú ý đến một chứng đạo đơn trong phòng đọc sách của cha ông có dòng chữ như vầy: “Công tác đã hoàn tất của Đấng Christ”. Lời đơn sơ này chạm đến ông và thúc ép ông tiếp nhận Chúa làm Cứu Chúa của mình với cả tấm lòng. Một thời gian sau, khi mẹ ông về đến nhà, Hudson ra cửa đón mẹ, nói với mẹ rằng ông có một tin vui cho mẹ. Nhưng mẹ ôm lấy ông mỉm cười nói: “Con trai của mẹ, mẹ biết rồi và suốt hai tuần nay, mẹ luôn vui mừng về tin vui này của con”
Trong câu chuyện này chúng ta có thể thấy rằng trước hết, ý định của Đức Chúa Trời là muốn cứu Hudson Taylor. Vào thời điểm đó, mẹ ông ngưỡng trông Chúa và yên lặng trước mặt Đức Chúa Trời. Vì thế, Đức Chúa Trời có cơ hội đặt ý định của Ngài vào trong mẹ ông, làm cho ý định này thành gánh nặng bên trong bà khiến  bà đổ ra trước mặt Ngài. Cuối cùng, gánh nặng này hoàn toàn được bốc dỡ trước ngai Đức Chúa Trời và rồi Đức Chúa Trời đến để hoàn thành lời cầu nguyện này
Minh họa này chắc hẳn thuyết phục chúng ta rằng lời cầu nguyện này không chỉ khiến Hudson Taylor được cứu mà còn làm cho người mẹ cầu nguyện này bước sâu hơn trong Đức Chúa Trời và được Đức Chúa Trời chiếm lấy cách sâu hơn. Chúng ta không thể nói chính xác sự hòa quyện giữa con người và  Đức Chúa Trời trong bà được làm cho sâu hơn là bao nhiêu sau lời cầu nguyện đó. Hơn nữa, đây không chỉ là vấn đề một hồn người được cứu. Điều này liên quan đến những vấn đề vô cùng lớn về quyền bính và lợi ích mà Đức Chúa Trời đạt được qua Hudson Taylor. Chắc chắn đây là kết quả của lời cầu nguyện đúng đắn
X. MỤC ĐÍCH CỦA CẦU NGUYỆN LÀ
TÔN VINH ĐỨC CHÚA TRỜI
Lời cầu nguyện đúng đắn không phải là làm con người vui hưởng trong sự thành đạt của mình hay đạt được kết quả, nhưng là làm cho Đức Chúa Trời được vinh hiển 100%. Đúng là anh em cầu nguyện; đó là Đức Chúa Trời Đấng đáp lời và hoàn thành lời cầu nguyện của anh em, nhưng anh em không nên có một chỗ nào trong điều này.
Nếu sau khi lời cầu nguyện nào đó được hoàn thành mà anh em có một chỗ nào trong đó, thì phải biết rằng có điều gì đó sai trật với lời cầu nguyện của anh em – anh em vẫn chưa học thấu đáo các bài học cầu nguyện. Cho nên, nguyên tắc này rất quan trọng.
Trong Giê-rê-mi chương 29, Đức Chúa Trời phán: “Vả, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Khi bảy mươi năm sẽ mãn cho Ba-by-lôn, Ta sẽ  thăm viếng các ngươi, sẽ làm trọn lời tốt lành cho các ngươi, khiến các ngươi trở về đất này. Đức Giê-hô-va phán: Vì Ta biết ý tưởng Ta nghĩ đối cùng các ngươi là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình” (cc. 10-11). Những lời này công bố ý định của Đức Giê-hô-va đối với dân I-xra-ên; đây là những điều Ngài có ý định thực hiện. Nhưng cho tôi hỏi các anh chị em, làm thế nào Đức Giê-hô-va có thể thực hiện ý định của Ngài? Theo nguyên tắc của Đức Giê-hô-va, ý định của Ngài phải được thực hiện qua lời cầu nguyện của con người trên đất. Không có lời cầu nguyện của con người, khát vọng của Đức Chúa Trời không thể được hoàn thành. Loại người nào được Đức Chúa Trời dùng để cầu nguyện cho ý định của Ngài? Chỉ có một loại người, đó là người sống trước mặt Đức Chúa Trời, chờ đợi trước mặt Ngài, và để cho Đức Chúa Trời khởi xướng. Khi đọc sách Đa-ni-ên, anh em thấy rằng Đa-ni-ên là người thật sự không khởi xướng bất cứ điều gì trước mặt Đức Chúa Trời. Ông chờ đợi trước mặt Đức Chúa Trời, chỉ quan tâm đến Đức Chúa Trời chứ không quan tâm đến chính mình. Vì thế, ông chạm được và hiểu được ý định đặc biệt này của Đức Chúa Trời và biết rằng Đức Chúa Trời sẽ lại xoay chuyển tình trạng phu tù của con cái I-xra-ên khi 70 năm đã mãn. Vì khao khát của Đa-ni-ên hợp với ý định của Đức Chúa Trời, ông đã kiêng ăn và đổ niềm khao khát này ra trước mặt Đức Chúa Trời trong sự cầu nguyện. Như vậy, khát khao và ý định của lòng Đức Chúa Trời ra từ Đức Chúa Trời đi vào trong Đa-ni-ên, xuyên qua ông, và cuối cùng trở lại ngai của Đức Chúa Trời. Khi đó, ngai Đức Chúa Trời lập tức hành động liên quan đến tình trạng đó. Hành động này không vì sự vui hưởng của Đa-ni-ên hay làm cho ông được vinh hiển nhưng để Đức Chúa Trời được vinh hiển. Đây là vấn đề rất ý nghĩa. Mặc dù Đa-ni-ên cầu nguyện cho người khác để Đức Chúa Trời được vinh hiển. Đây là vấn đề rất ý nghĩa. Mặc dù Đa-ni-ên cầu nguyện cho người khác để Đức Chúa Trời khiến họ trở nên, nhưng chính Đa-ni-ên đã không trở về. Có thể cuối cùng ông đã trở về Jerusalem, nhưng trong Kinh Thánh không có lời ký thuật rõ ràng về điều này. Dường như ông đã xin Đức Chúa Trời một điều và Đức Chúa Trời đã hoàn thành điều ấy, song chính ông đã không dự phần trong kết quả đó
Vì thế, về những nguyên tắc cầu nguyện, toàn thể anh em từ đầu đến ngón chân phải bị gạt qua bên. Bản thể anh em không có chỗ trong sự cầu nguyện. Ban đầu, chính Đức Chúa Trời là Đấng khởi xướng, trong khi tiến hành thì có anh em nhưng anh em là người hợp tác với Đức Chúa Trời và cuối cùng, đó là vinh hiển của Đức Chúa Trời. Đây là sự cầu nguyện thật – con người được liên hiệp với Đức Chúa Trời và hợp tác với Ngài trên đất, để cho Ngài biểu lộ chính Ngài và hoàn thành mục đích của Ngài qua con người  chính vì dựa trên điều này mà chúng ta có 10 nguyên tăc này. Bằng cách thử nghiệm 10 nguyên tắc này, anh em có thể nói mình đang cầu nguyện loại cầu nguyện nào. Nếu tất cả 10 nguyên tắc này đều áp dụng cho lời cầu nguyện của anh em thì lời cầu nguyện của anh em trước mặt Đức Chúa Trời là thuần khiết, không có nhiều sự pha trộn của bản ngã trong đó. Nhưng ngày nay số người trên đất có thể trải qua thử nghiệm về 10 nguyên tắc này thật ít ỏi làm sao. Điều này đòi hỏi việc học tập các bài học này cách rất nghiêm túc. Nguyện Đức Chúa Trời thương xót chúng ta để chúng ta có thể kiên quyết theo đuổi vấn đề này

-