Gia cơ 3:1-12-Thưa anh chị em, trong anh chị em
không nên có nhiều người làm thầy vì biết rằng mình sẽ bị xét đoán nghiêm khắc
hơn. 2 Vì tất cả chúng ta đều vấp phạm nhiều cách. Ai không vấp phạm trong lời
nói mới là người toàn hảo, có khả năng kiềm chế cả thân thể.
3 Chúng ta thắng cương vào miệng ngựa để bắt phục
nó và điều khiển toàn thân nó. 4 Hãy xem các chiếc tàu dù lớn lao và bị gió mạnh
dập dồi nhưng một bánh lái nhỏ đủ điều khiển nó theo ý người hoa tiêu. 5 Cũng
thế, cái lưỡi là một chi thể nhỏ nhưng khoe khoang những việc lớn. Hãy xem một
mồi lửa nhỏ đốt cháy cả khu rừng lớn biết bao. 6 Cái lưỡi là một ngọn lửa, một
thế giới gian ác giữa các chi thể của thân thể ta. Nó làm băng hoại cả con người,
đốt cháy cả cuộc đời và chính mình nó bị hỏa ngục đốt cháy.
7 Tất cả các loài thú vật, chim chóc, loài bò
sát, và sinh vật dưới biển đều đang bị và đã bị loài người chế ngự, 8 nhưng
không có người nào chế ngự được cái lưỡi, là một vật dữ phóng túng đầy chất độc
giết người.
9 Chúng ta dùng lưỡi ca ngợi Chúa và Cha chúng
ta, cũng dùng nó để nguyền rủa con người là kẻ được tạo nên theo hình ảnh Đức
Chúa Trời. 10 Từ một miệng mà phát ra cả lời phúc lành lẫn nguyền rủa sao? Thưa
anh chị em, không nên làm thế! 11 Dòng nước xuất phát từ một mạch lại ra cả nước
ngọt lẫn nước đắng sao? 12 Không thể nào được! Thưa anh chị em của tôi, cây vả
có sinh trái ô-liu hay cây nho có sinh trái vả được không? Nguồn nước mặn cũng
không chảy ra nước ngọt được.BDM
-
Lưỡi người vật nhỏ bé thôi,
Cơ quan quá nhỏ con người hiện sinh,
Khả năng tác động đáng kinh,
Như hàm thiếc ngựa ép mình đi đâu;
Chiếc tàu dù lớn thể nào,
Phải theo bánh lái chủ tàu chỉ huy,
Lưỡi dù nhỏ sức lạ kì,
Con người khôn chế phục vì cớ sao?
Quyền năng tác hại dường nào,
Lưỡi như ngọn lửa cháy cao đám rừng,
Quyền năng địa ngục đốt nung,
Dẫy đầy chất độc vô cùng xấu xa,
Coi chừng lưỡi đốt đời ta,
Lưỡi làm nhơ bẩn tuổi già toàn thân,
Lưỡi thường tôn ngợi Chân Thần,
Bằng lời cao khiết muôn phần vinh quang,
Giận người lưỡi lại nói càng,
Những lời rủa sả hung tàn, bất lương,
Rủa người mau chết bi thương,
Như con suối ngọt bổng tuôn nước màu,
Cây nho, cây vả đồi cao,
Lắm khi trái đắng ăn vào mạng vong ;
Con mong đổi mới tấm lòng,
Hầu cho lưỡi giống dòng sông tinh tuyền,
Lưỡi con xin Chúa cầm quyền,
Tuôn ra hạnh phước thuộc thiên cho người.
Minh Khải—17-8-2016