Thứ Tư, 20 tháng 3, 2019

Mên-chi-xê đéc và Áp-ra-ham-2



Sáng thế ký 14: 17-24; Hê-bơ-rơ 7: 1-17
--Khi nào Mên-chi-xê-đéc đến?

Với ấn tượng về sự vĩ đại và vinh quang của thân vị Đấng Christ, chúng ta trở lại với các sự kiện trong thung lũng vua. Điều quan trọng là Mên-chi-xê-đéc  không gặp Áp-ra-ham trước trận chiến. Trước khi chiến đấu, ông ta chắc chắn cần thêm sức mạnh. Ở đây chúng ta thấy sự phục vụ tư tế của Mên-chi-xê-đéc rất khác với A-rôn. Chức tư tế của A-rôn nói về những gì Chúa Jesus hiện đang ở trên thiên đàng cho một dân tộc trên hành trình sa mạc, những người cần lòng trắc ẩn và sự can thiệp từ Đức Chúa Trới. Rõ ràng, chức vụ tư tế của Mên-chi-xê-đéc là phước lành.

Do đó, sự hoàn thành đầy đủ của ông sẽ chỉ tìm thấy trong sự phục vụ tư tế của Đấng Christ, và không còn cần theo cách của A-rôn. Khi chúng ta ở với Đấng Christ và Ngài đã đánh bại tất cả kẻ thù, sau đó Ngài sẽ trở lại trái đất với chúng ta như là phước lành cho dân trên đất của Ngài.


Nhưng văn kiện lịch sử trong Sáng thế ký 14 cũng cung cấp một bài học quan trọng cho đời sống đức tin của chúng ta. Áp-ra-ham đã chiến thắng. Trong đức tin, ông đã chuyển  động với 318 người chống lại bốn vị vua. C.H. Mackintosh viết: "Có ba điều đức tin làm: làm sạch tấm lòng" (Công vụ 15: 9), "làm việc qua tình yêu" (Gal 5: 6) và "chiến thắng thế giới" (1 Giăng 5: 4). Cả ba tác động của đức tin đều được nhìn thấy ở Áp-ra-ham. Đức tin giữ  ông sống cách xa Sô-đôm. Đức tin bày tỏ trong tình yêu đối với cháu trai mình là Lót và ông đã cho anh ta chiến thắng các vị vua. Nhưng như những người tin, chúng ta biết thời gian nguy hiểm như thế nào sau một chiến thắng trong đức tin. Trong xác thịt của chúng ta, nó tự  kích thích niềm tự hào và sự tự tin. Giê-ri-cô và A-hi nói một ngôn ngữ rõ ràng. "Người nào nghĩ mình đứng vững, hãy coi chừng kẻo gục ngã" (1 Cô. 10:12).

Vua Sô-đôm đang trên đường  đi đến gặp Áp-ra-hm và có một sự thu hút lớn về hành lý của ông. Tại đây Mên-chi-xê-đéc đi ra gặp Áp-ra-ham trước, mang theo bánh mì và rượu vang và sự ban phước của Chúa tối cao. Đó là sự chuẩn bị tốt nhất để thắng sự cám dỗ của vua Sô-đôm.

--Mên-chi-xê-đéc mang điều gì đến?

Mên-chi-xê-đéc đến từ Sa-lem, từ nơi yên bình trong thung lũng. Vì vậy, Đấng Christ củng cố chúng ta từ thiên đàng, kẻo chúng ta khỏi chịu khuất phục trước cám dỗ của thế giới. Ngài mang theo mình sự nuôi dưỡng trên trời (bánh mì) và niềm vui (rượu). Bánh và rượu hôm nay nhắc nhở chúng ta về sự tận tâm của thể xác và máu của Ngài như sự hy sinh để đưa chúng ta đến hiệp thông với Đức Chúa Trới. Những gì vua của Sodom có ​​thể cung cấp thậm chí còn tốt hơn không? Do đó, chúng ta có thường chấp nhận "quà tặng của Sôđôm" không vì "bánh mì" và "rượu" không còn ý nghĩa gì với chúng ta nữa?

Dân Israel trong sa mạc ngày càng mất đi khẩu vị ưa thích của họ đối với "bánh mì từ thiên đường (ma-na)". Sau đó, họ thậm chí chán ghét thực phẩm này. Đồng thời, họ ngày càng khao khát thức ăn của Ai Cập, dưa chuột, dưa gang, tỏi tây, hành và củ kiệu (Lev. 11: 5-8) - tất cả đều tốt cho khẩu vị, nhưng bạn không thể nhờ chúng mà sống được. Các chủng tộc hỗn hợp với Israel trong khi đi đường đã khích động họ. Họ thiếu sự tách biệt rõ ràng với thế giới mà chúng ta tìm thấy có ở Áp-ra-ham.  Áp-ra-ham được tươi mới bằng bánh mì và rượu đến nỗi ông ta có thể nói “không” với đề nghị của vua Sô-đôm. Ông đã nhận được phước lành của "Chúa  tối cao, Đấng sở hữu trời và đất" qua Mên-chi-xê-đéc , và vì vậy ông ta có thể nói: "Tôi giơ tay lên với Chúa, Đấng tối cao, người sở hữu trời và đất".

Áp-ra-ham được liên kết với Đấng sở hữu mọi thứ. Ông biết đến một số của cải này vì ông "mong đợi thành phố, nơi có nền tảng mà người sáng tạo và xây dựng là Đức Chúa Trới". Vua  Sô-đôm có ​​thể cung cấp gì cho ông ta nhiều hơn chứ? Và chúng ta mong đợi điều gì? "Song chúng ta biết rằng khi Ngài hiện ra thì chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như Ngài vốn thật là vậy. Hễ ai có hi vọng đó nơi Ngài, thì tự tẩy sạch mình cũng như Ngài là tinh sạch"

--Mên-chi-xê-đéc muốn đạt được điều gì khác?

Mên-chi-xê-đéc không chỉ mang lại cho Áp-ra-ham phước lành từ Đức Chúa Trới tối cao, mà còn nói: "Chúc tán Chúa là Đấng tối cao". Vì vậy, ông muốn mang lại lời khen ngợi và thờ phượng Chúa trong trái tim của Áp-ra-ham. Đấng Christ sẽ vui mừng tiết lộ cho dân của Ngài tất cả ân sủng và vinh quang của Đức Chúa Trới, trái với lời nói dối cũ của Sa-tan, "Chúa có thực sự nói không?" (Sáng 3:2-3) - vì vậy họ sẽ nói: "Phúc cho người sống trong nhà của Chúa! Họ sẽ luôn ca ngợi Chúa” (Thi 84,12 -15). "Trái đất sẽ tràn đầy sự hiểu biết về Chúa" nhưng cũng "đầy vinh quang của Ngài" (Ê-sai 11: 9.

Đấng Christ đã cho Áp-ra-ham như một sinh tế, nhiều hơn là hoàn thành tấm gương của chức tư tế A -rôn. Ngài sẽ trở lại để ca ngợi vinh quang của Đức Chúa Trới trên trái đất và ca ngợi Ngài ở giữa hội chúng, hoàn thành đầy đủ tấm gương của chức tư tế Mên-chi-xê-đéc.

Chúng ta có muốn biết và tận hưởng các phước lành trên trời trong Đấng Christ hơn không? Chúng ta có muốn biết thêm về "món quà của Đức Chúa Trời" này rằng Ngài đã không tiếc mà ban cho con trai mình và do đó sẽ ban cho chúng ta mọi thứ với Đấng ấy. Và điều đó sẽ khiến chúng ta tôn thờ Chúa Cha và Chúa Con trong tâm linh  và sự thật.