Sáng thế ký 14: 17-24; Hê-bơ-rơ 7: 1-17
--Sự thấp kém của Áp-ra-ham
Áp-ra-ham, tộc trưởng, là quân vương của Đức
Chúa Trời, người mang lời hứa, cha của tất cả các tín đồ, đứng trước mặt Mên-chi-
xê-đéc và được ông ban phước, là phước hạnh "tốt hơn". Bằng cách dâng của thập
phân, Ông nhận ra sự vượt trội tuyệt đối của Mên-chi- xê-đéc. Người Do Thái nói
với Chúa Jêsus: "Ông có lớn hơn cha của chúng tôi là Áp-ra-ham đã chết
không? ... Ông đang làm gì với chính mình?" Ồ, ông không làm gì với chính
mình. "Trước khi có Áp-ra-ham Ta hằng hữu". Áp-ra-ham chỉ là con người.
Nếu ông trở thành một cái gì đó, thì chỉ
là một con người. Nhưng "Ngôi Lời đã trở nên xác thịt." Nhưng Lời
vĩnh cửu đã bắt đầu.
Ai đã gọi Áp-ra-ham từ U-rơ ở Canh-đê, Đấng đã
hiện ra với ông dưới cây sồi ở Mô-rê, Đấng đã từ thiên đường ngăn ông khi ông
muốn giết Y-sác làm sinh tế, Đấng đã hứa với ông rằng con cháu của ông sẽ được
ban phước? Không ai khác ngoài Gia-Vê-Jesus, trong đó Mên-chi- Xê-đéc là một bức
tranh mờ nhạt ở đây.
--Sự thấp kém của chức tư tế A-rôn
Nhưng lý luận sắc sảo của tác giả thơ Hê-bơ-rơ vẫn
tiếp tục. Khi Áp-ra-ham được ban phước và dâng của thập phân, Lê-vi vẫn còn ở
trong lòng của Áp-ra-ham, có thể nói như vậy. Và vì vậy, Lê-vi, và toàn bộ chức
tư tế A Rôn, đã được ban phước và dâng của thập phân. Vô tình, Áp-ra-ham nhận
ra, mà không biết điều đó, tính ưu việt của chức tư tế Mên-chi- xê-đéc (và do
đó trong hình ảnh chức tư tế của Đấng Christ) đứng trước chức tư tế của A-rôn.
Ưu tiên này cho thấy ở nhiều điểm. A-rôn và tất
cả các thầy tế lễ đã chết. Đấng Christ là một thầy tế lễ còn mãi mãi trong cuộc
sống không thể hư nát của mình. A-rôn đã phải mang những sinh tế cho tội lỗi của chính mình, Đấng
Christ là thánh khiết và không bị ô nhiễm. Ngài đã hoàn thành tấm gương của chức
tư tế A rôn bằng cách trở thành nạn nhân của tội lỗi. Và cuối cùng, sau khi lên
thiên đàng, Ngài ngồi xuống bên hữu Đức Chúa Trời, trong khi tất cả các thầy tế
lễ đã "đứng đó hàng ngày" để thực hiện phụng vụ tư tế, rồi chết.
A-rôn đã đóng tiền thập phân theo lệnh trong luật
pháp. Mên-chi- xê-đéc đã nhận tiền thập
phân do quyền ưu tiên cá nhân của mình. Toàn bộ phẩm giá của A-rôn bắt nguồn từ
chức tư tế của mình. Nhưng trong Đấng Christ, thân vị của Ngài trao phẩm giá
cho chức vụ của mình như một thầy tế lễ. Thật là một thân vị cao cả!
--Sự thấp kém của pháp luật
Và nếu chức tư tế của A-rôn được giới thiệu
theo luật pháp được thay thế bằng chức tư tế theo lệnh của Mên-chi- xê-đéc, thì
điều này phải có nghĩa là bãi bỏ luật pháp. Giống như Mên-chi- xê-đéc không
liên quan gì đến sắc lệnh tế lễ theo luật pháp định, Đấng Christ không có liên quan đến nó. Bởi vì
Ngài đến từ bộ tộc Giu-đa, Ngài không thể là thầy tế lễ theo luật pháp Môi-se.
Luật pháp được thay đổi, nó bị bãi bỏ vì nó
chưa được hoàn thiện. Sự "vô dụng" đặc biệt rõ ràng trong chức tư tế.
Đức Chúa Trời ngự trong bóng tối, bức màn là dấu hiệu của sự thờ phượng, mọi thứ
đều nói về khoảng cách với Chúa. Nhưng chức tư tế của Đấng Christ được định
tính chất bởi thực tế là bây giờ có những người "nhờ Ngài tiếp cận Đức
Chúa Trời", những người "bởi đường mới và sống mà Ngài đã mở cho ..ngang
qua bức màn, nghĩa là ngang qua xác thịt Ngài”.