Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019

CÓ NHỮNG NGƯỜI BỊ GẬP MÌNH-


Thi thiên 146:8 TT, “Đức Giê-hô-va sửa ngay lại những kẻ cong khom”.
Thánh thi 146:8 TKTC, “Đức GIA-VÊ đỡ kẻ bị gập mình dậy”.
Thánh thi 81:16, “Nhưng Ta ắt cho ngươi ăn với bột lúa mì mịn nhất; Và với mật ong từ tảng đá, Ta ắt thỏa-mãn ngươi"
Những tín nhân đọc kinh Cựu ước với sự nhận thức sâu xa sẽ thấy rằng Đức Chúa Trời thường nhắc nhở với dân Israel về việc Ngài giải phóng họ ra khỏi Ai cập. Tôi không thể đếm hết số lần Chúa nhắc nhở về biến cố xuất hành nầy trong Cựu ước, nhưng Thi thiên 81 cũng có nhắc đến: “Ta, GIA-VÊ, là Chúa TRỜI của ngươi, Đã đem ngươi lên từ xứ Ê-díp-tô”.
Chúng ta có thể áp dụng kinh nghiệm xuất hành của dân Israel thời xưa cho tình trạng của những cộng đồng Cơ Đốc ở bất cứ đâu đó ngày nay, cũng như có thể ứng dụng cho đời sống cá nhân của tín đồ.
1. "Ta đã làm vơi gánh nặng trên vai của nó”
Bản hiệu dính dịch: ““Ta đã cất gánh nặng khỏi vai ngươi”. Trong cuộc sống nhân sinh có ai trong chúng ta mà không có gánh nặng. Trước tiên họ được Chúa giải phóng ra khỏi gánh nặng phục dịnh cho xã hội Ai cập trong kíp tù đày khổ sai, Mỗi con dân Israel đều mang vác một gánh nặng nào đó trên vai trong cuộc đời du mục của mình, mãi cho đến khi vào đất hứa mới nghỉ ngơi.

Gia-cốp mang gánh nặng công việc ở đợ nhà cậu ruột và là bố vợ mình suốt 20 năm mới được nhẹ gánh thảnh thơi. Ông than thở “Ban ngày con bị nắng thiêu, ban đêm chịu lạnh lẽo, ngủ không an giấc”.
Một tổng quản nhiệm giáo hội kia nói với tôi: “tôi dốc lòng đẩy mạnh công việc Chúa, như lo in ấn sách vở… nhưng cá nhân tôi quá bận rộn đến nổi không đọc một chữ nào trong các sách bồi linh ấy”. Thế mà tôi thấy ông có mặt khắp nơi, quản lí công việc từ thượng vàng hạ cám đều phải mang dấu ấn quyền lực của ông. Ôi một gánh nặng khó đương!
Bạn có gánh nặng cuộc đời, gánh nặng công việc hội thánh trì nặng trên vai mình chăng?
Ga-la-ti 6:2, 5 phân biệt hai loại gánh nặng khác nhau: “Hãy mang các gánh-nặng của nhau, --Vì mỗi người sẽ phải mang gánh nặng của chính mình”. Chữ “gánh nặng” trong câu 2 là baros, nên dịch là khối nặng, còn chữ “gánh nặng” trong câu 5 là phortion, gánh nặng nhỏ.
Khối nặng công việc của một hội thánh hay nhiều hội thánh cần có nhiều người hiệp lực mang vác, không nên ôm đồm hay bao sân công việc Chúa như vị mục tử mà tôi vừa nói trên đây. Chỉ những Gia cốp chăn thuê, ở đợ có chú tâm thủ lợi mới chịu còng lưng, cong khom, gập người tự mình gánh vác mọi sự như vậy. Bạn có thấy nhiều Gia cốp gập người dưới gánh nặng hầu “làm tôi để được vợ, Vì để có vợ mà phải đi chăn bầy” (Ô-sê 12-13)
Bạn có cố chịu khòm người, gập người trong gánh nặng phục vụ hội thánh để thủ lợi như Gia cốp chăng?
2. “Các bàn tay của nó được tự-do khỏi cái giỏ”
Thời xưa mỗi người dân đi đường thường đeo trên vai một cái tay nải nho nhỏ đựng những vật tùy thân quan hệ hơn hết. Bản hiệu đính dịch: “Tay ngươi thả cái giỏ nặng nề ra”.
Bàn tay của bạn, dân lữ khách, có bị cái giỏ, cái tay nải tùy thân của mình buộc trói không?
Bàn tay con người có một tật bẩm sinh là hễ nắm được vật gì thì không bao giờ chịu buông bỏ.
Tin Lành Giăng 12 chép Giu đa Ích-ca-ri-ốt không hề buông giỏ tiền của Chúa, mà còn thò tay ăn cắp tiền thánh trong đó nữa- “song vì hắn là một tay trộmcắp, và vì hắn có hộp tiền, hắn thường ăn cắp vặt thứ đã được bỏ vào trong đó”.
Bàn tay của nhiều mục tử, trưởng lão, chưa buông bỏ, chưa được giải thoát khỏi cái giỏ chứa tiền bạc, chứa chứng minh thư quyền lãnh đạo của mình trên các hội thánh.
Phước cho những tín nhân dám buông bỏ cái giỏ của mình và được giải thoát để bàn tay thánh sạch, trống không giơ lên trời cầu nguyện, cầu thay. Xin Chúa cho có nhiều bàn tay nắm gót như Gia cốp được buông thả tự do.
3. “Hãy mở rộng miệng ngươi, và Ta sẽ làm đầy nó”.
Những người chịu khòm cúp vì gánh nặng công việc Chúa, những người có bàn tay còn thò vào cái giỏ để kiếm chác, đều không muốn mở miệng để ăn, vì họ đã no lòng với những gì mình chiếm được. Kẻ quá bận rộn không biết đói, người bệnh không muốn ăn. Do đó Chúa kêu gọi: “Hãy mở rộng miệng ngươi, và Ta sẽ làm đầy nó”.
Tấm lòng của những người bị gập mình, lòng dạ người có bàn tay bị vướng mắc trong cái giỏ đều hạn hẹp. Lòng họ đã no nê vật chất, nên không còn có thể có chỗ dành cho Chúa cư trú hay chứa đựng được những sự sâu nhiệm của Đức Chúa Trời. Hai món thực phẩm hảo hạng mà Chúa chào hàng, Chúa giới thiệu với họ là: “bột lúa mì mịn nhất; với mật ong từ tảng đá” (Thi 81: 16) nhưng họ không muốn và không thể mở miệng để ăn. Thảm thay!
Bạn ơi, bạn có bị gập người khi cố ôm dồm cả cơ đồ hội thánh chăng? Tay bạn có mắc vào cái giỏ tiền thánh của hội thánh đến nổi bạn không thể buông tay ra, không muốn tự do khỏi cái gỏ đó chăng? Miệng bạn cứ ngậm lại, không chịu và không đủ sức mở ra để ăn những loại cao lương mĩ vị thuộc linh mà Chúa chào mời trong Kinh thánh chăng?
Ôi xin Chúa giải cứu bạn.
Bát xi Lai 15-10-2019