Ở những nơi khác, điều đó được mô tả như là sự hiện diện rõ
ràng của Đức Chúa Trời.
Điều đó từng được người ta viết rất nhiều rồi. Cơ Đốc giáo đã bị chìm ngập
trong các hoạt động và âm nhạc vô tận đến nỗi ít nhất một vài thế hệ đã lớn lên
trong Cơ Đốc giáo mà không biết gì về sự hiện diện rõ ràng của Đức Chúa Trời, dù
là cá nhân hay tập thể. Họ chưa bao giờ cảm thấy tính nghiêm trọng thánh thiện
từ trời giáng xuống và đáp đậu như sương trên đầu họ, sau đó lấp đầy mọi phần của
con người họ. Làm họ im lặng, cúi đầu xuống. Giơ tay đầu hàng và thờ phượng.
Không phải để đáp lại lời của một người hướng dẫn cuộc thờ phượng, mà là để đáp
lại nhận thức về sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Một sự hiện diện vẫn nắm giữ
linh hồn họ và nâng họ lên đến ngai ân sủng, nơi họ chỉ có thể thì thầm: ”Thánh
thay, Thánh thay, Thánh thay là Chúa Đức Chúa Trời toàn năng”. Sự Kinh ngạc, uy
nghi và tôn kính kèm theo những dòng nước mắt chảy ra từ nơi sâu thẳm của họ và
một cảm giác sâu sắc, sâu thẳm về việc Chúa đang ở gần, từ bên trong lan tỏa cả
con người.
Đây là “một sự nhận biết”. Đây không phải là vấn đề của đầu
óc. Đó là một vấn đề của trái tim. Nếu bạn đã gặp Đấng Christ phục sinh, Con Đức
Chúa Trời hằng sống, thì bạn sẽ được trải nghiệm ánh sáng rực cháy của vinh
quang Ngài trong nơi sâu thẳm trái tim bạn. Một người phụ nữ ở quê tôi, người vừa
mới được cứu, nhưng trước đó, không biết gì về Cơ đốc giáo chân chính, đã mô tả
sự cứu rỗi của cô ấy theo cách này, “giống như ai đó đã thắp một ngọn nến trong
trái tim tôi”. Thật tuyệt vời, thật là một mô tả hoàn hảo về một trái tim mới
trong một sáng tạo mới. Có phải chính Chúa đã thắp một ngọn nến trong lòng bạn
chăng? Trái tim của bạn đã cháy trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời chăng? Nhận
thức về Đức Chúa Trời, một yếu tố thiết yếu của Cơ Đốc giáo đích thực và chân
chính. Có lẽ không phải là vĩnh viễn nhưng chắc chắn phải có trên đường đi.