Thẩm phán 9: 8-15-TKTC
“Có lần cây-cối đi để phong một ông vua trên chúng, Chúng nói
với cây ô-li-ve: 'Hãy cai trị chúng tôi.' "Nhưng cây ô-li-ve nói với
chúng: 'Ta sẽ bỏ sự béo bở của ta mà Đức Chúa TRỜI và người ta được tôn vinh với
nó, và đi đu-đưa trên cây cối sao?' "Đoạn cây-cối nói với cây vả: 'Anh hãy
đến, cai trị chúng tôi!' "Nhưng cây vả nói với chúng, 'Ta sẽ bỏ vị ngọt của
ta và trái ngon của ta, và đi đu đưa trên cây-cối sao?' "Đoạn cây-cối nói
với gốc nho: 'Anh hãy đến, cai trị chúng tôi!' "Nhưng gốc nho nói với
chúng: 'Ta sẽ bỏ rượu nho mới của ta, rượu làm vui Đức Chúa TRỜI và người, mà
đi đu-đưa trên cây-cối ư?' "Cuối cùng tất cả cây-cối nói với bụi cây
chích: 'Anh hãy đến, cai trị chúng tôi "Và bụi cây chích nói với cây-cối: 'Nếu bằng lẽ thật các
ngươi phong ta làm vua trên các ngươi, hãy đến ẩn-náu trong bóng của ta; Nhưng
nếu không, xin lửa đi ra từ bụi cây chích và thiêu trụi các cây tuyết-tùng ở
Li-ban.'
Giô-tham kể câu chuyện về những cây cối trong rừng đang tìm
kiếm một vị vua để cai trị chúng. Cây ô liu (độ béo bở) từ chối, cũng như với
cây vả (kẹo) và cây nho (niềm vui). Ba cây này được thiết kế để sinh hoa trái
và do đó là một hình ảnh của phước lành. Không ai trong chúng muốn từ bỏ nhiệm
vụ riêng của mình để cai trị những cây khác. Rốt cuộc, có bụi gai (loài bị rủa
sả) đồng ý phù hợp với cây cối và trở thành vua trên chúng.
Cây ô liu, cây vả và cây nho từ chối việc từ bỏ không gian mà
Đấng Tạo Hóa đã ban cho chúng. Họ muốn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ rất đặc biệt
mà Đức Chúa Trời đã tạo ra chúng, cụ thể là mang lại hoa quả của chính họ. Há điều
đó không có gì để nói về mọi công nhân trong Vương quốc của Đức Chúa Trời sao?
Đức Chúa Trời cũng đã ban cho mỗi chúng ta một công việc hoặc
phụng vụ rất đặc biệt. Và chúng ta nên ở
lại với điều đó. Bởi vì luôn có một mối nguy hiểm cho một người hầu việc Đức
Chúa Trời là anh ta bị lạc trong các nhiệm vụ mà anh ta thực hiện trong vương
quốc của Đức Chúa Trời hoặc được giao phó cho anh ta. Nhưng để thực hiện phụng
vụ mà Đức Chúa Trời ban cho tôi, tôi không được sa lầy vào các nhiệm vụ khác,
mà phải luôn tập trung vào phụng vụ được giao phó cho tôi. Trong bức thư gửi
cho người Cô-lô-se, Phao-lô nhắn với A-chíp: "Chú ý đến nhiệm-vụ mà anh đã
nhận nơi Chúa, để anh có thể hoàn-thành nó.” (Côl. 4:17). Chúng ta cũng nên ghi
khắc điều này vào trái tim mình.
Vẫn còn phải đề cập rằng một người hầu việc của Chúa, là đừng
bao giờ nên đặt mình lên trên những người tôi tớ khác của Chúa, mà nên thể hiện
tâm trí của Chúa, Đấng đã tự nói: “Song các ngươi không như thế, nhưng kẻ lớn nhất
giữa các ngươi hãy trở thành như kẻ nhỏ nhất, và người lãnh-đạo như người tôi-tớ.
Vì ai lớn hơn, kẻ tựa nơi bàn ăn hay người hầu? Há không phải là kẻ tựa nơi bàn
sao? Song Ta ở giữa các ngươi như người hầu”(Luca 22:26,27; xem Math 24:49; 1
Phiero 5:3).
Bạn ơi, hãy hầu việc nhau bằng những sắc thái đặc biệt của bạn
như cung cấp vị béo bở của cây Ô-liu, vị ngọt của cây vả, niềm vui của cây nho,
đừng mong cai trị trên anh em mình. Chỉ có loài cây gai bị rủa sả ở Sáng thế kí
3, mới tìm cách cai trị dân của Chúa.- Vì họ không có gì ban phát cho người
khác, ngoài trừ nọc độc từ những mũi gai nhọn trong lời nói và việc làm của họ.
Minh Khải 22-1-2020