Công vụ 5:19; 12:4
Chúng ta đã đọc hai lần trong sách Công vụ rằng Phi-e-rơ vào tù (Công vụ 5:19; 12: 4). Cả hai lần ông đều được thiên thần giải cứu ra khỏi tù một cách thần kỳ. Lần thứ hai, người ta thậm chí có thể cho rằng ông ta sẽ bị hành quyết vào ngày hôm sau. Khi giải cứu Phi-e-rơ, Đức Chúa Trời không chỉ thể hiện rõ sự toàn năng và chăm sóc của Ngài đối với Phi-e-rơ, mà còn nói rõ với Phi-e-rơ rằng thời giờ của ông rời khỏi trái đất chưa đến. Không, Đức Chúa Trời muốn tiếp tục sử dụng Phi-e-rơ. Nếu Đức Chúa Trời làm cho điều đó thật rõ ràng, thì Phi-e-rơ có thể lãng phí một giây thời gian còn lại của mình khi mà ông đã không dâng cho Chúa điều gì đó không?
Đức Chúa Trời gửi thiên thần của mình đến, giải thoát tôi tớ của mình khỏi ngục tù và do đó cứu ông khỏi cái chết nhất định. Phi-e-rơ có nên bận rộn làm điều gì đó không liên quan và không hoàn toàn sốt sắng làm những công việc mà Đức Chúa Trời đã để ông còn ở lại trên đất nầy để làm không?
Và chúng ta? Chẳng phải chúng ta cũng đã được giải thoát một cách kỳ diệu khỏi ách nô lệ của tội lỗi và được cứu khỏi cái chết vĩnh viễn chắc chắn sao? Chúng ta có nên lãng phí thời gian của mình với những điều tầm thường và vụn vặt và không cống hiến hết mình cho những công việc mà Đức Chúa Trời vẫn để chúng ta ở đây để làm trên trái đất không?