Nguyện Đức Chúa Trời của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, là Cha vinh hiển, ban cho anh em linh khôn ngoan, và mặc khải để nhận biết Ngài; soi sáng con mắt của lòng anh em, để anh em biết... (Ê-phê-sô 1:17,18)
Và sau đó là một danh sách những điều cần biết. Và bạn thấy rằng danh sách đó chuyển sang các chiều kích của tình yêu thương vượt qua sự hiểu biết: “...để bạn có thể được đầy dẫy mọi sự trọn vẹn của Đức Chúa Trời.” Sự soi sáng thuojc linh dẫn đến sự tràn đầy cho đến sự viên mãn.
Do đó, sự soi sáng thuộc linh là điều cơ bản cho mục đích của Đức Chúa Trời. Chúng ta không bao giờ có thể đạt đến sự trọn vẹn của Đấng Christ bằng cách chỉ tìm hiểu và khảo sát bộ não của chúng ta về những điều thuộc linh. Nhất thiết phải có Đức Thánh Linh ban sự mặc khải về Đấng Christ. Chứng ngôn của Chúa Giê-su có quy luật thiết yếu của nó: sự soi sáng và mặc khải thuộc linh – qua Lời. Chứng cớ của Chúa Giê-xu không bao giờ có thể là một điều gì đó tĩnh tại, một điều gì đó mà bạn cầm lên và nói: “Đây là Chứng cớ của Chúa Giê-xu” rồi đặt nó vào một công thức. Chứng ngôn của Chúa Giêsu là một cái gì đó đã được tiết lộ.
Lời Chứng của Chúa Giêsu là: “Tôi thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa”. Stephen đã chết vì Chứng Ngôn đó. “Tâu đại vương, giữa trưa, thần thấy trên đường có một luồng sáng từ trời, sáng hơn cả mặt trời, chiếu sáng chung quanh thần và những người cùng đi với thần. Và khi tất cả chúng tôi rơi xuống đất, tôi nghe thấy một tiếng nói…” Ý nghĩa bên trong của điều đó không phải là điều gì đó tách rời khỏi Lời, mà là điều gì đó đến bởi Đức Thánh Linh qua Lời. Đó là nhiều hơn thư; Đó chính là cuộc sống. Đó là điều khiến bạn phải thốt lên: “Tôi đã đọc Kinh thánh về điều đó từ lâu, nhưng thực sự tôi chưa từng thấy điều đó bao giờ”.
T. Austin-Sparks