Thứ Hai, 8 tháng 8, 2011

ĐỨC THÁNH LINH


ĐỨC THÁNH LINH

   Vào năm 325 S.C., hoàng đế Constantine bảo trợ và chủ trì giáo hội nghị của các hội thánh thời kỳ đó nhóm họp tại Nicaea. Hội nghị giải quyết và dàn xếp một phần sự chia rẽ giữa các hội thánh do sự tranh luận về các lẽ thật gây nên. Hội nghị cũng đã đúc kết được bài tín điều cơ bản mà nguời ta gọi là tín điều Nicaea. Hội thánh Tin lành Việt nam thường gọi là tín điều các sứ đồ. Trong tín điều nầy có câu “ Tôi tin Đức Thánh Linh”.


   Lẽ thật về Đức Thánh Linh là lẽ thật vô cùng trọng yếu, ngang hàng với lẽ thật về Đức Chúa Trời và chân lí về Chúa Jesus.
  
1.Vào năm 325, các hội thánh chưa nhìn nhận sách Khải Thị thuộc về kinh điển Tân ước. Sách Khải Thị bày tỏ về Bảy Linh, và tín điều Nicaea cũng như các sách Thần đạo của hội thánh ngày nay hầu như bỏ qua lẽ thật về Bảy Linh của Đức Chúa Trời. Đức Linh chỉ có một, nhưng có chức năng tăng cường gấp bảy lần để đáp ứng tình trạng suy đồi thuộc linh của các hội thánh kể từ thời sứ đồ Giăng, năm 100 S.C đến hôm nay. Sách Khải thị được chấp nhận vào Tân ước từ năm 397 S.C.
   Sau đây là các minh hoạ về Bảy Linh trong Kinh thánh:
    * Xuất hành 25;31-37 khải thị về chơn đèn có bảy ngọn đèn, nói lên sự soi sáng tăng cường của Đức Linh.
    * Xa. 3:9;4;2,10 bày tỏ hòn đá có 7 con mắt. Đó là 7 con mắt của Đức Chúa Trời, kiểm chế công cuộc xây dựng của Ngài, thời hậu lưu đày.
    * Khải. 5:6 tiết lộ Chiên Con có 7 con mắt. Đấng Cứu chuộc nầy nhìn chằm chằm vào chúng ta, để truyền dẫn chính Ngài vào chúng ta.
    * Khải. 1:4;3:1;4:5 chép bảy ngọn đèn lửa, là bảy Linh, nói lên sự quản trị thần thượng, phổ thông của Ngài.

2. Trong bản dịch Kinh thánh Anh Văn của mình (The New Translation), John Nelson Darby đặt các câu của 2 Cor. 3:7-16 vào hai dấu ngoặc đơn, để cho câu 6 gắn liền với câu 17 của cùng chương 3 nầy. Câu 6, “văn tự làm cho chết, còn Linh làm sinh động hoá” nối liền với câu 17, “Chúa là Linh”. Darby ngụ ý Chúa là Linh.
   Nhà thần đạo W.H. Griffith Thomas, trong tác phẩm của mình, “Đức Thánh Linh”, do nhà xuất bản Grand Rapids: W.B.Eerdmans, năm 1913, trang 144, đã giải luận về 2 Cor. 3 nầy như sau: “Christ và Linh khác biệt, nhưng y như nhau, y như nhau, nhưng khác biệt. Có lẽ lời diễn tả tốt nhất mà chúng ta có thể đưa ra là đang khi hai Thân vị của các Ngài thì không bao giờ đồng nhất, còn sự hiện diện của Họ thì đồng nhất”.
   Đức Linh trong câu 6, chính là Chúa Jesus trong trong 17. Chúa là Đức Linh. 1Cor. 15:45 nói, “A-đam sau cùng đã trở nên Linh ban sự sống”. Anh em có thấy lẽ thật Chúa Jesus là Đấng Christ thể Linh, Ngài là Linh ban sự sống chăng?

3. Andrew Murray, hội truởng Hội truyền giáo Nam Phi là nguời đi đầu sự khôi phục lẽ thật Chúa là Đức Linh. Chương 5 trong quyển “The Spirit of Christ”, kiệt tác phẩm của mình, Andrew Murray nói “ Linh của Đức Chúa Trời khi tuôn đổ ra vào ngày Ngũ tuần thật sự là một điều mới mẻ…Khi được tuôn đổ ra vào ngày Ngũ tuần, Ngài đã đến với tư cách là Linh của Jesus đã được vinh hoá, Linh của Đức Chúa Trời nhục hoá, chịu đóng đinh và tôn cao, là Đấng mang đến và truyền vào chúng ta, không những sự sống của Đức Chúa Trời như vậy, nhưng sự sống đã được đan dệt vào bản chất con người trong thân vị của Christ Jesus”.
   Xuất hành 30: chép một hình ảnh tiểu biểu về Đức Linh tổng hợp. Trong dầu xức đó có dầu ô-liu (Linh Đức Chúa Trời), mộc dược ngụ ý sự chết của Christ; nhục quế ám chỉ hiệu năng sự chết của Chúa; xương bồ tượng trưng sự phục sinh của Chúa và quế bì tiêu biểu quyền năng sự phục sinh của Ngài. Dầu xức thánh nầy làm hình bóng cho Linh tổng hợp mà Andrew vừa nói ở trên.
   Đây là lẽ thật về Linh tổng hợp của Chúa mà Phao lô gọi là “Linh của Jesus Christ” ở Phi-líp 1:19.

4.Trong Giăng 7:37-39, Chúa Jesus phán, “ai tin vào Ta thì các sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong người ấy…Ngài phán điều đó chỉ về Đức Linh mà kẻ tin Ngài sẽ nhận lãnh, bởi bây giờ Đức Linh “chưa ban xuống”, vì Jesus chưa được vinh hoá”.
   Sau khi được vinh hoá trong sự phục sinh, Ngài sẽ trở thành Linh, để dẫn truyền chính Ngài vào thánh đồ. Không ai có thể ăn thịt và uống huyết Chúa theo nghĩa đen, mà chỉ có thể tiếp nhận được Linh của Jesus Christ, sau khi Ngài phục sinh. Đức Linh là hình thức cuối cùng sau quá trình tổng kết của Đức Chúa Trời tam nhất. Đức Linh là thể yếu của Đức Chúa Trời tam nhất sau diễn trình nhục hoá, chết, và sống lại. Thánh đồ Tân ước chỉ tiếp nhận đuợc Linh của Jesus Christ, chớ không hề tiếp nhận Linh của Đức Giê-hô-va nguyên thuỷ và thuần chất bao giờ.

5. Rô ma 8:2, 9-11 chép, “Linh của sự sống trong Christ Jesus…nếu Linh của Đức Chúa Trời ở trong anh em, anh em không thuộc xác thịt, bèn thuộc linh. Song nếu ai không có Linh của Christ, thì nấy chẳng thuộc về Ngài. Vậy, nếu Christ ở trong anh em, thì thân thể nhơn tội lỗi mà chết, còn linh nhơn sự công nghĩa mà sống. Nhưng nếu Linh của Đấng đã khiến cho Jesus từ kẻ chết sống lại ở trong anh em, thì Đấng đã khiến cho Christ Jesus từ kẻ chết sống lại cũng sẽ nhờ Linh Ngài ở trong anh em mà khiến thân thể hay chết của anh em lại sống động”.
   Trong mấy câu Kinh thánh nầy, chúng at thấy có 5 danh hiệu: Linh của sự sống, Linh của Đức Chúa Trời, Linh của Christ, chính mình Christ và Linh nội cư. Anh em ơi, năm danh xưng nầy ngụ ý một Đấng hay năm Đấng? Tôi xin trả lời rằng: tất cả là năm phương diện của Đấng Christ thể Linh, tức là Đức Linh đang nội cư trong mỗi thánh đồ.

   Tóm lại, dân Chúa ngày nay bị thần đạo  thiếu khuyết, thần học không đúng Kinh thánh một số điểm, kéo ghì lại, nên họ thiếu hụt cái nhìn sáng tỏ về Đức Linh trong 5 điểm trên đây. Nguyện Chúa cho chúng ta khôi phục các lẽ thật thần thượng nầy hôm nay. Amen./.