Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

TRỌNG TÂM LỜI RAO GIẢNG CỦA PAUL TRONG THƠ GALATI




   Paul từng nói ở mọi nơi mọi lúc, “Vì tôi đã quyết định rằng, ở giữa anh em tôi chẳng biết sự gì khác ngoài Jêsus Christ và Jêsus Christ chịu đóng đinh trên thập tự giá.”


   Đấng Christ là một thân vị sống động, là trong tâm trong phúc âm của Paul. Mười bốn thơ tín do Paul viết (bao gồm cả thơ Hebrew) là nột dung phúc âm của Paul. Nội dung đó trình bày Đấng Christ, là Đức Linh, nội cư trong tín đồ, biến đổi họ và xây dựng họ thành hội thánh là Thân Thể Đấng Christ. Thơ Galati trình bày một số khía cạnh đặc biệt của Đấng Christ mà Paul đã rao giảng và viết thành thơ tín nầy.

   Lời rao giảng của Paul trong thơ Galati khác biệt cách lớn lao so với lời rao giảng về luật pháp cựu ước của các cơ đốc nhân Do thái xuất phát từ Gia cơ ở Jerusalem. Lời rao giảng của Paul đem các tín đồ vào Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống, còn sự rao giảng của phe đãng cắt bì cốt đem tín đồ vào ách nô lệ luật pháp mà tổ phụ họ đã từng không mang nỗi. Do đó thơ Galati mạnh mẽ lấy Đấng Christ làm trung tâm, như sau:

  • “Hỡi người Ga-la-ti ngu dại kia, ai trừng ếm anh em là người mà trước mắt đã được rõ bày ra Jêsus Christ đóng đinh trên thập tự giá?” (3:1)-“ Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp, bởi Ngài đã vì chúng ta mà trở nên sự rủa sả - vì có chép: “Đáng rủa sả thay mọi kẻ treo trên cây gỗ”—“ là Đấng phó chính mình vì tội lỗi chúng ta, hầu giải cứu chúng ta khỏi đời ác nầy”. Paul  gọi lịch sử loài người trong cả thời đại tân ước là dòng chảy tôn giáo tà ác của thế giới, mà thời kỳ gần vào đại nạn của chúng ta hiện nay có thể là mùa tôn giáo. Tôn giáo chi phối chính sách cai trị của các cường quốc. Chúa Jesus đã bị đóng đinh để giải cứu chúng ta khỏi sự rũa sả của luật pháp khi chúng ta nỗ lực giữ luật pháp để tạo sự công nghĩa riêng. Chúa cũng đã chết để cứu chúng ta khỏi thời đại tôn giáo tà ác hiện tại. Hãy cư trú trong hội thánh, đừng cư trú trong tôn giáo.

  • “Phao-lô, sứ đồ - chẳng phải từ loài người, cũng chẳng phải bởi người nào, bèn là do Jêsus Christ và Đức Chúa Trời là Cha, tức Đấng đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại”(1:1)-“ Tôi đã bị đóng đinh với Christ trên thập tự giá;dầu vậy tôi sống, nhưng không phải là tôi sống nữa, bèn là Christ sống ở trong tôi;nay tôi còn sống trong xác thịt đây, ấy là tôi nhơn đức tin mà sống, tức đức tin đến Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã thương yêu tôi và phó chính mình vì tôi”. Đấng Christ trên thập giá là Đấng được chép rằng, “Nhưng khi kỳ hạn đã được trọn, Đức Chúa Trời bèn sai Con Ngài đến, sanh bởi người nữ, sanh dưới luật pháp,  để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp”( 4:4)—Đấng Christ sống trong chúng ta thì được Paul giải thích, “Lại vì anh em đã là con, nên Đức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta kêu rằng: “A-ba, Cha!”(4:6). Paul  nói Chúa Jesus ở trên thập giá còn Linh của Jesus ở trong chúng ta.

  • “Vì hễ bao nhiêu người trong anh em đã chịu báp-têm trong Christ, thảy đều đã mặc lấy Christ.”(3:27)- “Chẳng chia ra hoặc người Do-thái hay người Hi-lạp, tôi mọi hay tự chủ, nam hay nữ, vì anh em thảy đều là một trong Christ Jêsus”(3:28)—“ Còn nếu anh em thuộc về Christ, thì anh em là dòng giống của Áp-ra-ham, kẻ thừa thọ theo lời hứa.”(3:29)- “Vả, hễ ai thuộc về Christ Jêsus thì đã đóng đinh xác thịt với tà tình, tư dục của nó trên thập tự giá rồi.”(5:24). Bốn câu kinh thánh nầy, Paul nói chúng ta đã chịu báp têm vào trong Ngài, được đồng nhất với Ngài, được mặc lấy Ngài như chiếc áo, do đó chúng ta ở trong Ngài và trở thành của Ngài, là hậu tự Abraham thuộc linh, dân thừa kế các lời hứa mà Đức Chúa Trời ban cho Abraham.

Đứng về phương diện khác để tìm ra các chi tiết trong lời giảng của Paul về Đấng Christ trong Galati, chúng ta thấy:

1.      Ngài đã được khải thị (bày tỏ) trong chúng ta. “Nhưng khi Đức Chúa Trời, là Đấng đã biệt riêng tôi từ trong lòng mẹ và lấy ân điển gọi tôi,  vui lòng bày tỏ Con của Ngài trong tôi...”(1:15-16). Paul nhìn thấy Đấng Christ bên trong ông, còn người ngoài thì nhìn thấy Ngài hiển thị qua ông.

2.      Lẽ thật về Đấng Christ nội cư trong thánh đồ bị mai một và xao lãng trong dân Chúa ngày nay. “Tôi đã bị đóng đinh với Christ trên thập tự giá;dầu vậy tôi sống, nhưng không phải là tôi sống nữa, bèn là Christ sống ở trong tôi;nay tôi còn sống trong xác thịt đây, ấy là tôi nhơn đức tin mà sống, tức đức tin đến Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã thương yêu tôi và phó chính mình vì tôi.”(2:20). Có hai “cái tôi ở đây. Cái tôi thứ nhất là người cũ, không có Đức Chúa Trời ở bên trong. Cái tôi thứ hai có Đấng Christ phục sinh hòa quyện bên trong.

3.      Đấng Christ trong chính Ngài thì vô hạn, còn Đấng Christ trong tín đồ mới tin thì hữu hạn, yếu đuối, nên Ngài cần “lớn lên” và thành hình trong tín đồ qua lao tác gian khổ của những người chăn dắt. “Các con bé mọn của ta ơi, ta lại vì cớ các con mà chịu cơn quặn thắt, cho đến chừng nào Christ thành hình trong các con.”(4:19).

4.      Paul tiếp tục giảng rằng kinh luật dẫn chúng ta đến cùng Christ, chớ nó không chủ trị chúng ta. “Dường ấy, luật pháp đã là giáo sư của chúng ta, để dẫn chúng ta đến Christ, hầu cho chúng ta được xưng nghĩa bởi đức tin.”(3:24).- Do được xưng nghĩa, chúng là đều là con cái Đức Chúa Trời theo bản chất, chưa có quyền con trưởng thành. “Bởi chưng anh em hết thảy đều là con cái của Đức Chúa Trời do đức tin đến Christ Jêsus.” (3:26).

5.      Con cái Đức Chúa Trời luôn luôn có quyền thừa kế trong gia tộc đức tin, Paul nói chúng ta thừa kế phước hạnh lời hứa của Chúa ban cho Abraham xưa. Phước hạnh đó không nhất thiết là của cải, đất đai theo nghĩa đen mà là Đức Linh tổng kết của Tân ước. “Hầu cho hạnh phước của Áp-ra-ham nhờ Christ Jêsus mà giáng trên dân Ngoại bang, để chúng ta cậy đức tin mà nhận lãnh Đấng đã hứa là Thánh Linh.” (3:14). Anh em cần nhận ra phước hạnh vô giá nầy—Linh của Con Đức Chúa Trời (4:6).

6.      “Chẳng chia ra hoặc người Do-thái hay người Hi-lạp, tôi mọi hay tự chủ, nam hay nữ, vì anh em thảy đều là một trong Christ Jêsus”.(3:28). Paul  nói nhờ ở trong Đấng Christ , chúng ta là một trong Ngài. Chúng ta là một gia tộc đức tin, một Thân Thể.

7.      “Anh em ai muốn cậy luật pháp cho được xưng nghĩa, thì đã bị dứt (tước đoạt) khỏi Đấng Christ, và truỵ lạc khỏi ân điển rồi,”( 5:4). Paul  nói nếu chúng ta còn làm tôi mọi cho luật pháp Cựu ước, chúng ta bị tước đoạt khỏi mọi lợi ích từ Ngài và bị chia cắt khỏi Ngài. Đó là lời cảnh cáo cho anh em chúng ta ngày nay.

Đấng Christ là trong tâm lời rao giảng của Paul. Đấng Christ là phần hưởng của chúng ta.

a/ Nhiều tôi tớ Chúa chỉ lo rao giảng về sự chết, sống lại của Chúa. Người tin Chúa được lên thiên đàng..vv. Họ chỉ giảng những lẽ thật thông thường, chớ ít khi quan tâm các lẽ thật sâu nhiệm hơn về Đấng Christ mà Paul bày tỏ. trên đây.

b/ Một bộ phận dân Chúa còn rao giảng và tuân giữ các qui định về chế độ ăn uống những con vật tinh sạch theo Lê vi kí 11. Tôi nghe câu chuyện giữa hai nữ tín đồ như sau. Nàng dâu cáo buộc mẹ chồng mình còn ăn thịt heo là con vật không tinh sạch. Anh em chúng ta quá lạc hậu trước sự khải thị Tân Ước.

c/ Tôi gặp nhiều người rao giảng cổ xúy tuân giữ ngày sa bát. Họ nói ai nhóm họp ngày sa bát thì người đó đã mang dấu của con thú. Điều đó có đúng chăng?

d/.Rất nhiều tôi tớ trung kiên của Chúa chưa có cái nhìn toàn diện về khải thị Tân Ước mà Paul rao giảng nên anh em đó nỗ lực rao giảng về sự thực hành nói tiếng mới cách phiến diện, bỏ qua trọng tâm trong phúc âm thứ năm, là phúc âm của Paul.

Tôi kết luận bài nầy bằng lời của sứ đồ Paul: “Duy Đức Chúa Trời là Đấng có thể làm vững vàng anh em theo Tin Lành của tôi và sự rao giảng Jêsus Christ, theo sự khải thị lẽ mầu nhiệm, vốn lặng lẽ trải các đời từ trước vô cùng,  nhưng hiện nay được tỏ ra bởi các sách tiên tri y theo mạng lịnh của Đức Chúa Trời đời đời, để cho muôn dân đều biết, hầu đem họ đến sự vâng phục của đức tin:  nguyện vinh hiển bởi Jêsus Christ về nơi Đức Chúa Trời khôn ngoan duy nhứt cho đến đời đời! A-men” (Rô ma 16:25-27).

M.K. biên soạn.