Tại sao tâm trí các tín đồ bị các ác linh tấn công nhiều như vậy? Câu
trả lời là chính các tín đồ cung cấp cho các ác linh (còn gọi là các quỷ) cơ
hội để tấn công trong tâm trí họ. Chúng ta phải nhận thức rằng rất có thể tâm
trí các tín đồ chịu các sự tấn công của các quỷ. Điều này được minh chứng bởi
các kinh nghiệm của nhiều tín đồ. Nơi mà các quỷ thường tấn công nhất là tâm
trí vì tâm trí và các ác linh có quan hệ đặc biệt. Các sự tấn công của các ác
linh trên tâm trí các tín đồ sản sinh ra hiện tượng được đề cập ở trên. Các
phần hoặc toàn bộ tâm trí con người tự cô lập khỏi sự cai trị tối cao của con
người và rơi vào trong tay các ác linh. Kết quả là các ác linh có thể suy nghĩ
và dừng lại tùy ý chúng và phớt lờ ý muốn của các tín đồ. Mặc dù tâm trí vẫn ở
trong thân thể, nhưng chủ quyền của nó thuộc về một người khác. Dù các tín đồ
có thể chống đối điều đó thì cũng chẳng đem lại kết quả gì. Trong bất cứ phương
diện nào mà các tín đồ nhường chỗ cho các ác linh, thì phương diện đó sẽ không
còn vâng phục ý muốn của con người nữa. Thay vì vậy, nó sẽ vâng phục một ý muốn
khác. Khi các tín đồ nhường bất kỳ lập trường nào trong tâm trí mình cho các ác
linh, họ sẽ đánh mất chủ quyền trên tâm trí của mình. Nói cách khác, nếu tâm
trí của một tín đồ đánh mất chủ quyền của nó và không còn có thể cai trị trên
chính minh nữa thì tâm trí con người đã bị các ác linh chiếm hữu. Nếu các ác
linh không tấn công tâm trí tín đồ thì chắc hẳn ý muốn người ấy sẽ có thể cai
trị trên mọi sự, người ấy có thể suy nghĩ khi người ấy muốn suy nghĩ và dừng
suy nghĩ khi người ấy muốn dừng. Người ấy sẽ không gặp bất cứ khó khăn nào.
Tâm trí các tín đồ bị các ác linh tấn công vì các tín đồ đã nhường chỗ
cho các ác linh trong tâm trí họ. Các tín đồ có xu hướng nhường thêm chỗ trong
tâm trí cho các ác linh vì tâm trí liên hệ với các ác linh cách đặc biệt. Những
chỗ này trở thành điểm tựa của đòn bẩy trong tâm trí các tín đồ để các ác linh
tự do công tác. Chúng ta phải nhớ rằng tâm trí con người là thuộc về con người;
nếu không có sự đồng ý của con người, các ác linh không thể sử dụng tâm trí của
người ấy. Nếu con người không tình nguyện – vô tình hay cố ý – trao tâm trí của
mình cho các ác linh thì chúng không thể xâm phạm quyền tự do của con người.
Điều này không có nghĩa là các ác linh sẽ không bao giờ cám dỗ chúng ta trong
tâm trí (không có chuyện đó trong đời này); nhưng điều đó có nghĩa là khi chúng
ta vận dụng ý muốn của mình để chống lại chúng, chúng sẽ lập tức dừng lại. Nan
đề ngày nay là mặc dù nhiều tín đồ vận dụng ý muốn của mình để kháng cự nhưng
các sự cám dỗ vẫn không dừng lại. Chuyện này không nên xảy ra, đó là bằng chứng
về công tác của các ác linh vì chúng được thực hiện bất kể ý muốn của con
người.
Sau khi một tín đồ thật sự đầu hàng các ác linh, tâm trí người ấy hiển
nhiên sẽ đầy dẫy công tác của các ác linh. Các ác linh sẽ công tác trên người
ấy theo lập trường mà người ấy nhường cho chúng. Vì người ấy đã nhường lập
trường cho các ác linh trong tâm trí mình nên chúng có thể làm bất cứ điều gì
chúng muốn trong tâm trí người ấy. Nguyên tắc quan trọng nhất trong công tác
của các ác linh là phải có người nhường lập trường thì chúng mới có thể công
tác. Chúng chỉ có thể công tác khi có lập trường, Nếu không có lập trường,
chúng không có cách nào công tác. Lượng công tác của chúng được quyết định bởi
lượng lập trường mà chúng nhận được. Bất cứ khi nào các tín đồ nhường lập
trường trong tâm trí mình cho các ác linh thì các ác linh sẽ công tác trong tâm
trí các tín đồ. Có sáu loại lập trường mà các tín đồ có thể nhường cho các ác
linh. Chúng ta hãy xem xét vắn tắt từng loại một.
A. Một tâm trí chưa được đổi mới
Xác thịt luôn luôn là nơi các ác linh công tác. Nếu tâm trí chưa được
đổi mới, thì dù một người đã được tái sanh trong linh, các ác linh vẫn có cơ
hội công tác. Dù tâm trí của nhiều tín đồ đã được xoay lại vào lúc họ ăn năn
nhưng điều đó không có nghĩa là mắt họ, vốn đã bị Satan làm mù, hoàn toàn được
soi sáng. Có thể nhiều khu vực vẫn còn “bị che khuất”. Vì những chỗ tối tăm đã
là lập trường công tác cho các ác linh trong quá khứ, nên việc ngày nay chúng
bị thu hẹp lại không có nghĩa là chúng đã hoàn toàn được triệt tiêu. Các ác
linh vẫn chiếm những khu vực đó, rồi từ đó chúng chỉ đạo các sự vận hành của
chúng. Chúng ta thường thấy các ác linh chiếm hữu tâm trí con người qua tội lỗi. Điều này xảy ra trước khi họ được cứu
hoặc thậm chí sau khi họ được cứu. Mặc dù đã có một số thay đổi nhưng lập
trường cũ vẫn được lộ ra hoặc cất đi. Vì vậy, các ác linh vẫn chiếm giữ những
nơi đó làm căn cứ cho các sự vận hành của chúng.
Các ác linh che đậy công tác của chúng rất cẩn thận. Nếu một tín đồ
thuộc xác thịt, chúng sẽ dấy lên nhiều ý tưởng giống như tính cách và tình
trạng của người ấy qua tâm trí của người ấy. Chúng sẽ khiến người ấy tin rằng
đây chính là các ý tưởng của người ấy và những ý tưởng đó là tự nhiên. Nếu một
người đang tìm kiếm sự bap tem của Thánh linh, chúng sẽ giả mạo công tác của
Thánh Linh và cho người ấy nhiều sự khải thị siêu nhiên, thuyết phục người ấy
rằng những điều này ra từ Đức Chúa Trời. Vì các ác linh biết loại tâm trí chưa
được đổi mới này là lập trường tốt nhất cho công tác của chúng, nên chúng ngăn trở tín đồ theo nhiều cách,
khiến người ấy trở nên thiếu hiểu biết và không theo đuổi sự đổi mới tâm trí.
Đây là lập trường thường được nhường cho các ác linh nhất. Nhưng nếu chỉ nhường
loại lập trường này mà không có tính tiêu cực được nói đến dưới đây, thì tâm
trí và trí nhớ vẫn chưa bị suy yếu nghiêm trọng lắm.
B. Các ý tưởng không đúng đắn
Mọi tội lỗi dấy lên khi một người nhường lập trường cho các ác linh.
Khi một tín đồ chú ý đến tội lỗi trong tâm trí mình, dường như người ấy đã cho
các ác linh mượn tâm trí mình vì mọi tội lỗi đều ra từ các ác linh. Nếu một tín
đồ đầu hàng tội lỗi trong tâm trì mình, người ấy không thể cự tuyệt các ác linh
đằng sau tội lỗi. Tuy nhiên, bất kể các ý tưởng tội lỗi cư trú trong lòng bao
nhiêu lâu, các ác linh vẫn sẽ công tác trong người ấy. Mọi ý tưởng ô uế, kiêu
căng, tàn nhẫn, bất nghĩa và những điều tương tự đều nhường lập trường cho các
ác linh. Tín đồ nào đầu hàng trong tâm trí mình và không cự tuyệt các loại ý
tưởng này đều sẽ thấy các loại ý tưởng này quay trở lại dễ dàng hơn vào lần
sau. Họ sẽ càng trở nên khó né tránh hơn vì các ác linh đã chiếm được một chỗ
trong tâm trí họ.
Ngoài tội lỗi, còn có nhiều ý tưởng không đúng đắn có thể trở nên căn
cứ vận hành cho các ác linh. Các ác linh thường tiêm một ý tưởng vào trong các
tín đồ. Nếu họ tiếp nhận, ý tưởng đó trở nên lập trường để các ác linh công
tác. Mọi ý tưởng không xác định, mọi ý tưởng hão huyền, mọi ý niệm chẳng ra từ
đâu cả, một câu nói nghe thoáng qua, một dòng tình cờ đọc trong sách, cũng như
mọi điều tưởng tượng trong nếp sống loài người đều ban cho các ác linh một lập trường. Chúng khiến
các ác linh có thể công tác trong tương lai – có lẽ sau vài năm. Chúng cũng
khiến các tín đồ đầy định kiến, phản loạn chống lại lẽ thật của Đức Chúa Trời
và tin vào nhiều tà giáo.
C. Hiểu lầm lẽ thật của Đức Chúa Trời
Các tín đồ hiếm khi nhận thức rằng bất cứ khi nào họ chấp nhận các lời
nói dối từ các ác linh, họ đã nhường chỗ cho các ác linh. Nếu chúng ta hiểu sai
các nổ lực của các ác linh trong chúng ta, trong môi trường của chúng ta và
trong công tác của chúng ta bởi xem chúng là điều tự nhiên, hiển nhiên, tự phát
hoặc do chính mình gây ra, thì chúng ta đã nhường lập trường cho các ác linh và
để cho chúng tiếp tục làm công tác của chúng trong các vấn đề này. Chúng ta đã
chấp nhận các lời nói dối từ các ác linh và chúng có thể công tác qua các lời
nói dối mà chúng ta đã chấp nhận. Vì chúng ta đã chọn tin rằng các ý tưởng này
không phải ra từ các linh, và tin rằng những điều này được gây ra bởi các lý do
hợp lý phát xuất từ chính chúng ta, vô thức chúng ta đã cho phép những điều này
lưu lại trong chúng ta. Mặc dù sự cho phép này là kết quả của việc chúng ta bị
lừa dối, nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ để các ác linh có lập trường để tiếp tục
công tác của chúng.
Mặt khác, nhiều tín đồ hiểu lầm lẽ thật của Đức Chúa Trời và không sáng
tỏ ý nghĩa của việc chết cùng với Chúa, dâng mình cho Chúa, chờ đợi Thánh Linh,
nhận biết sự chuyển động của Đức Chúa Trời và các lẽ thật khác. Kết quả là định
kiến phát triển trong lòng họ và họ bắt đầu có ý kiến về việc các sự dạy dỗ
thuộc linh phải như thế nào. Các ác linh sẽ nắm lấy cơ hội này và ban cho các
tín đồ điều họ hiểu lầm và điều họ cho rằng họ biết. Theo cách này, các ác linh
đồng đi với sự hiểu lầm của các tín đồ và làm công tác cặp theo. Các tín đồ
nghĩ rằng những điều này là ra từ Đức Chúa Trời. Thật ra, các ác linh đã giả
mạo công tác của Đức Chúa Trời qua sự hiểu lầm của họ.
D. Tiếp nhận các đề xuất
Các ác linh thường xuyên tiêm các ý tưởng của chúng vào trong tâm trí
tín đồ. Chúng đặc biệt thích “nói tiên tri” với tín đồ về các hoàn cảnh và
tương lai của người ấy. Chúng cho tín đồ biết người ấy trở nên như thế nào,
người ấy sẽ đương đầu với điều gì trong tương lai. Nếu một tín đồ không biết
những điều này ra từ các ác linh và chấp nhận chúng hoặc không từ chối chúng,
để cho chúng lưu lại trong tâm trí, thì các ác linh sẽ công tác trong môi
trường vào đúng thời điểm và khiến cho tín đồ đương đầu với điều đã được nói
tiên tri. Trong sự thiếu hiểu biết của mình, tín đồ có thể cho rằng chính mình
đã biết trước điều này từ lâu rồi. Thật ra, ác linh đã ngụy trang các ý tưởng
của chúng thành một loại lời tiên tri và tiêm chúng vào trong tâm trí của tín
đồ với ý định thử nghiệm xem ý muốn của tín đồ sẽ chấp nhận hay từ chối điều
đó. Nếu ý muốn của tín đồ không chống đối hoặc đồng ý với điều đó thì các ác
linh sẽ có được lập trường và công tác trên tín đồ bao nhiêu tùy thích. Mọi lời
của những kẻ bói toán và xem tướng số đều được ứng nghiệm theo nguyên tắc này.
Đôi khi các ác linh đưa ra lời tiên tri tương tự về thân thể của một
tín đồ. Chúng nói rằng người ấy yếu đuối hoặc bệnh tật. Nếu tín đồ chấp nhận ý
tưởng của chúng, người ấy sẽ thật sự trở nên bệnh tật và yếu đuối. Khi tín đồ ở
trong sự đau yếu của mình, người ấy chỉ biết rằng mình đang đau yếu. Những
người có kiến thức khoa học có thể nói rằng đó là do tâm lý, nhưng những người
có cái nhìn thấu suốt thuộc linh biết rằng điều này là do tín đồ chấp nhận đề
xuất của các ác linh; người ấy đã nhường lập trường cho chúng và chúng đang làm
công tác theo lập trường được nhường cho chúng. Vô số trường hợp của cái gọi là
đau yếu tự nhiên và hoạt động tâm lý đều là công tác của các ác linh, những kẻ
đang công tác qua lập trường mà con người cho chúng. Nếu một tín đồ không kháng
cự mọi ý tưởng ra từ các ác linh, chúng sẽ làm công tác theo các ý tưởng mà
chúng truyền cho tín đồ vì chúng đã được cung cấp lập trường rồi.
E. Trống rỗng trong tâm trí
Đức Chúa Trời tạo một tâm trí cho con người không phải để bỏ đi. Từ ban
đầu, Đức Chúa Trời đã muốn con người nghe và hiểu lời (Math. 13:23). Từ ban
đầu, Đức Chúa Trời đã muốn con người sử dụng tâm trí để tiếp nhận lời Ngài. Khi
đó, lời từ tâm trí vươn đến tình cảm, ý muốn và linh người ấy. Vì vậy, một tâm
trí năng động là rào cản cho công tác của các ác linh. Cho nên, mục đích lớn
nhất của các ác linh là làm cho tâm trí của một tín đồ chìm đắm trong tình
trạng trống rỗng. Trống rỗng nghĩa là không có gì bên trong và trống không. Các
ác linh sẽ làm điều này hoặc bằng các sự lừa dối hoặc bằng sự ép buộc; chúng sẽ
khiến tâm trí tín đồ trở nên trống rỗng. Các ác linh biết rằng khi tâm trí tín
đồ trống rỗng; người ấy sẽ không thể suy nghĩ, sẽ mất lý trí, cảm thức và ý muốn,
bởi đó chấp nhận “các sự dạy dỗ” của các ác linh mà không cần biện biệt. Người
ấy sẽ không quan tâm đến bản chất hoặc hiệu quả của các sự dạy dỗ này.
Các tín đồ phải vận dụng tâm trí của mình. Tuy nhiên, sự vận dụng tâm
trí không có lợi cho các ác linh. Cho nên, các ác linh sẽ cố hết sức để khiến
tâm trí của các tín đồ trở nên trống rỗng. Khi tâm trí của các tín đồ vận hành
cách bình thường, các tín đồ sẽ biện biệt được mọi sự khải thị vô nghĩa, bất
thường và mọi loại ý tưởng bị tiêm vào; họ sẽ biết được nguồn gốc của các ý
tưởng này. Sự trống rỗng của tâm trí cho các ác linh có lập trường. Tiếp nhận
mọi sự khải thị và ý tưởng khi tâm trí đang trống rỗng đều ra từ các ác linh.
Nếu một tín đồ không sử dụng tâm trí của mình một lúc, người ấy sẽ thấy các ác
linh nhiệt tình đến giúp đỡ!
F. Thụ động trong tâm trí
Nói chung, không có nhiều sự khác biệt giữa sự trống rỗng của tâm
trí và sự thụ động của tâm trí. Nhưng
nói cho đúng, trống rỗng trong tâm trí là không sử dụng tâm trí, còn thụ động
trong tâm trí là chờ đợi tác động bên ngoài đến và sử dụng tâm trí. Thụ động là
một bước tiến xa so với trống rỗng. Thụ động là chính mình không chuyển động và
để các sự tác động bên ngoài chuyển động chúng ta. Thụ động trong tâm trí là
không tự mình suy nghĩ nữa và để cho các sự tác động bên ngoài suy nghĩ trong
tâm trí của mình. Thụ động là trở nên một cái máy.
Sự thụ động trong tâm trí cung cấp lập trường công tác tốt nhất cho các
ác linh. Không có một lập trường nào khác mà các ác linh thích hơn. Nếu một tín
đồ không sử dụng tâm trí của mình và mong đợi các sự tác động bên ngoài đến
trên mình, thì các ác linh siêu nhiên sẽ có cơ hội chiếm hữu ý muốn và thân thể
người ấy. Giống như một tâm trí ngu dại có thể dễ dàng bị lừa dối vì thiếu hiểu
biết, thì một tâm trí thụ động cũng có thể dễ dàng bị tấn công vì thiếu ý thức.
Nó không thể phản ứng nếu nó hành động cứ như thể không có đầu óc. Nếu một tín
đồ để cho tâm trí mình dừng suy nghĩ, lập luận và quyết định, và nếu người ấy
không so sánh kinh nghiệm và bước đi của chính mình với điều được khải thị
trong Kinh Thánh, thì người ấy đang mời gọi các sự lừa dối của Satan bước vào
tâm trí của mình.
Trong việc cố gắng bước theo sự dẫn dắt của Thánh Linh, nhiều tín đồ
cho rằng từ nay về sau họ không cần phải cân nhắc, suy xét hoặc quyết định xem
các ý tưởng dường như được Đức Chúa Trời ban cho có theo ánh sáng của Kinh
Thánh hay không. Họ nghĩ rằng ý nghĩa của việc được Thánh Linh dẫn dắt là trở
nên giống như chết rồi, và họ chỉ phải lắng nghe các ý tưởng và sự thôi thúc ra
từ tâm trí. Đặc biệt, họ tin rằng các ý tưởng đến sau khi đã cầu nguyện là ra
từ Đức Chúa Trời. Kết quả là, trong khi và sau khi họ cầu nguyện, họ để cho tâm
trí mình chìm vào trong sự thụ động. Họ ngừng sự suy nghĩ của chính mình và
hoạt động khác của tâm trí, hi vọng nhận được “các ý tưởng của Đức Chúa Trời”.
Họ tin rằng loại ý tưởng này là ra từ Đức Chúa Trời và họ trở nên những người
cứng cỏi, ngoan cố và vô lý, làm nhiều điều cứng cỏi, ngoan cố và vô lý. Họ
không nhận thức rằng (1) việc cầu nguyện không khiến cho các ý tưởng trở nên
các ý tưởng của Đức Chúa Trời; (2) việc chờ đợi các ý tưởng tin kính, trước và
sau khi cầu nguyện, chỉ mời gọi các ác linh giả mạo Đức Chúa Trời thôi; và (3)
sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời ở trong trực giác chứ không ở trong tâm trí.
Nhiều tín đồ không hiểu rằng Đức Chúa Trời không muốn con người thụ động, nhưng
cùng lao tác với Ngài cách chủ động. Họ nỗ lực đáng kể để huấn luyện chính mình
trở thành những người có tâm trí thụ động– trở nên những người không biết cách
tự mình suy nghĩ – và họ mong đợi nhận các ý tưởng của Đức Chúa Trời theo cách
nầy. Họ không nhận thức được rằng khi họ không sử dụng tâm trí mình thì Đức
Chúa Trời cũng không sử dụng tâm trí họ và Ngài không ban cho họ các ý tưởng
của Ngài, vì nguyên tắc của Ngài là con người sử dụng ý muốn của mình để kiểm
soát các quan năng của mình và cùng lao tác với Ngài. Khi con người không sử
dụng tâm trí của mình, các ác linh sẽ nắm lấy cơ hội để bước vào và kiểm soát.
Đức Chúa Trời không muốn con người trở nên những cỗ máy tiếp nhận sự khải thị
của Ngài. Chỉ có các ác linh mới muốn con người cư xử theo cách như vậy. Do đó,
mọi sự thụ động đều cung cấp sự thuận tiện cho các ác linh. Các ác linh lợi
dụng sự thiếu hiểu biết và thụ động của các ác linh để làm công tác trong tâm
trí họ