Thật đáng thương vì các tín đồ không biết sự
khác biệt cơ bản giữa công tác của các ác linh và công tác của Thánh Linh. Nếu
không nhận thức được điều đó, họ để cho các ác linh bước vào và chiếm hữu tâm
trí mình. Bây giờ, chúng ta muốn nhìn thấy cách vắn tắt một tâm trí đang ở dưới
sự tấn công của các ác linh.
CÁC Ý TƯỞNG BẤT CHỢT
Khi tâm trí của một tín đồ rơi vào trong sự thụ
động nhiều ý tưởng sẽ được tiêm vào
trong người ấy từ bên ngoài. Sẽ có các ý tưởng không tinh sạch, các ý tưởng
báng bổ và các ý tưởng bối rối. Chúng sẽ đến từng đợt, từng đợt, qua đầu óc.
Mặc dù một người có thể quyết định từ chối chúng, nhưng người ấy nhận thấy mình
không thể dừng các ý tưởng này lại, cũng không thể thay đổi chiều hướng và chủ
đề các ý tưởng của mình. Tâm Trí trở nên như một cổ máy; một khi công tắc được
bật lên, cỗ máy không thể dễ dàng dừng
lại. Tín đồ có thể sử dụng ý muốn của mình
để chống đối chúng, nhưng vẫn nhận thấy mình không thể tống khứ các ý
tưởng mà mình không muốn. Các ý tưởng
đến trái với ý muốn của các tín đồ là từ các ác linh.
Đôi khi một tia ý tưởng bất chợt lóe lên trong
tâm trí một tín đồ và khiến người ấy hiểu biết, nhận biết hoặc phát minh ra một
điều gì đó đặc biệt. Nó có thể đề nghị người ấy làm điều này điều kia. Ý tưởng
bất chợt này dường như đến từ chính tín đồ, nhưng khi kiểm tra nó, người ấy
nhận thấy rằng nó không bắt nguồn từ chính người ấy. Do đó, đây cũng là công
tác của ác linh trong tâm trí thụ động. Một tín đồ phải từ chối các ý
tưởng bất chợt đề xuất một số hành động
nào đó. Những điều này không đến từ Thánh Linh. Hơn nữa, nếu tín đồ hành động
theo các ý tưởng này, người ấy sẽ thấy kết quả vô nghĩa biết bao.
Chúng ta biết rằng trong thời đại sau cùng
này, các ác linh đang làm công tác dạy dỗ đáng kể (1 Tim 4:1). Các tín đồ phải
cảnh giác để các ác linh không đưa cho mình các sự dạy dỗ này trong tâm trí thụ
động. Nhiều tín đồ nghĩ rằng chính họ đang nghiên cứu Lời, chính họ đang tiếp
nhận nhiều ánh sáng mới, và chính họ đang hiểu biết nhiều điều mà những người
đi trước không hiểu. Nhưng các tín đồ này phải cẩn thận vì trong nhiều trường
hợp, không phải họ đang suy nghĩ, mà chính các ác linh đã gieo cho họ các ý
tưởng này. Các ác linh có thể thêm một ý tưởng của chúng vào trong ý tưởng của
các tín đồ cách quỷ quyệt. Vì nhiều tín đồ thiếu hiểu biết về việc tâm trí họ
có thể tiếp nhận vào sự dạy dỗ các của các ác linh; trong sự nghiên cứu họ đọc,
suy gẫm và nhận được nhiều sự soi sáng bất chợt khi ở một mình. Họ cho rằng họ
đã phát minh ra một điều gì đó mới mẻ trong các sự dạy dỗ thần thượng và viết xuống
các ý tưởng bất chợt này hoặc xuất bản chúng, nghĩ rằng đây là kết quả sự
nghiên cứu của họ. Khi đọc hoặc nghe chúng thì những người khác kinh ngạc về sự
thông minh siêu việt của họ. Thật ra, chúng ta không biết có biết bao nhiêu sự
dạy dỗ có nguồn gốc trong vực thẳm không đáy. Nhiều tà giáo, “các sự dạy dỗ
thuộc linh”, và các sự giải thích Kinh Thánh, mà gây chia rẽ hội thánh của Đấng
Christ thành nhiều mảnh, đều ra từ những người bất chợt hiểu một số giáo lý nào
đó trong các sự nghiên cứu của họ. Chúng ta không nên chỉ xem xét sự soi sáng
mà chúng ta nhận được tuyệt vời biết bao. Thay vì vậy, chúng ta phải hỏi: “Từ
đâu mà tôi có được một sự soi sáng như vậy?” (1) Nó có được khải thị bởi Thánh
Linh qua trực giác không? (2) Nó có ra từ chính tâm trí tôi không? (3) Hay các
ác linh đã gieo cho tôi các ý tưởng này?
Khi tâm trí của một tín đồ thụ động, rất có
thể các ác linh sẽ tiêm mọi loại ý tưởng vô lý vào trong người ấy. Chúng sẽ nói
với người ấy: “Anh là chiếc bình đặc biệt của Đức Chúa Trời…công tác của anh sẽ
làm rúng động cả thế giới…nếp sống thuộc linh của anh sẽ cao và sâu hơn người
khác…anh phải đi một con đường khác….Đức Chúa Trời sẽ sớm mở ra một cánh cửa
rao giảng rộng lớn cho anh…anh phải bước ra để sống bởi đức tin…sự hữu dụng
thuộc linh của anh thật sự là vô hạn”. Do đó, tín đồ bị tước đoạt mọi vũ khí thức canh của mình và
người ấy sống bởi các ý tưởng này suốt cả ngày, mỗi giây phút đều mơ tưởng về
việc mình vĩ đại, kỳ diệu và đầy khả năng biết bao. Vì không sử dụng lập luận
và tâm trí nên người ấy không biết các ý tưởng này làm tổn hại nếp sống thuộc
linh của mình và lố bịch biết bao. Người ấy liên tục đặt tâm trí trên chính
mình và mơ mộng viễn vông về tương lai mình sẽ ra sao.
Giữa vòng những người giảng Lời Chúa, một số
người thường xuyên bị kiểm soát bởi các ý tưởng bất chợt. Nhiều giảng sư rao
giảng “các sự khải thị bất chợt” đã đi qua tâm trí họ. Khi phát ngôn, họ làm
điều đó trong sự vâng phục các ý tưởng bất chợt hoặc họ bước theo “ sự khải
thị” đã ở trong tâm trí họ một thời gian dài. Họ cho rằng những điều này đến từ
Đức Chúa Trời và tiếp nhận chúng cách thụ động. Họ không biết rằng Đức Chúa
Trời không ban cho các sự khải thị cách bất chợt, và Ngài cũng không ban các sự
khải thị cho tâm trí. Mặc dù đôi khi các lời như vậy có thể rất có ý nghĩa,
nhưng chúng ra từ các ác linh. Nhiều lúc khi một tín đồ rao giảng, nhiều câu
Kinh Thánh đột ngột đổ vào trong tâm trí người ấy. Tâm trí người ấy không khởi
xướng điều đó, nhưng các câu Kinh Thánh này cứ đến. Thính giả được đụng chạm.
Tuy nhiên, khi buổi nhóm kết thúc, thính giả thức tỉnh như vừa tỉnh mộng và nhận
thấy họ không nhận được bất cứ sự giúp đỡ thực tiễn nào trong sự sống. Một sự
đổ ra các câu Kinh Thánh như vậy đôi khi cũng xảy ra trong thì giờ riêng tư.
Nhưng đây cũng là công tác của các ác linh.
Vì tín đồ đã dành lập trường trong tâm trí
mình cho các ác linh nên chúng có thể ban cho người ấy bất cứ ý tưởng nào chúng
muốn. Thông thường, giữa vòng các tín đồ cùng công tác với nhau, các ác linh
cấy vào một sự nghi ngờ hoặc một sự ngăn trở giữa họ cách vô căn cứ, khiến họ
phân rẽ với nhau. Các ác linh khiến các tín đồ nghĩ người này thế này và người
kia thế nọ một cách vô lý. Người ấy nghĩ rằng có lẽ người này đối xử với mình
thế này và người kia đối xử với mình thế nọ. Vì vậy, các ác linh chia rẽ các
tín đồ. Thật ra, các ý tưởng này là vô căn cứ. Nếu tín đồ biết kháng cự chúng
và kiểm tra nguồn gốc của các ý tưởng này thì sẽ không có nhiều sự chia rẽ như
vậy. Nhưng tín đồ vẫn nghĩ rằng đây là suy nghĩ của chính mình và không thể
biết rằng các ác linh cũng có thể đặt các ý tưởng vào trong tâm trí minh.
CÁC HÌNH ẢNH
Các ác linh không chỉ tiêm các ý tưởng vào
trong tâm trí tín đồ, mà chúng còn hình thành nhiều loại hình ảnh trong tâm trí
họ. Một số hình ảnh rất tinh sạch và tốt lành, khiến tín đồ rất thích. Nhưng
một số khác rất dơ bẩn và tội lỗi và lương tâm trí tín đồ ghê tởm chúng. Dù nó
là tốt hay xấu, dù tín đồ yêu thích hay ghê tởm, người ấy vẫn không có năng lực
để ngăn các hình ảnh này tràn vào trong tâm trí. Các kinh nghiệm đã qua, các sự
tiên đoán cho tương lai, và nhiều điều khác cũng quanh quẩn ở trước mắt người
ấy bất kể sự chống đối của ý muốn. Sự tưởng tượng của tín đồ đã rơi vào trong
sự thụ động; người ấy không còn có thể kiểm soát sự tưởng tượng của mình được
nữa và đã đầu hàng các ác linh là những kẻ hiện đang tùy ý sử dụng sự tưởng tượng
của người ấy. Một tín đồ phải nhận thức rằng mọi sự không được sản sinh bởi
chính tâm trí người ấy đều là do các linh siêu nhiên ban cho.
CÁC GIẤC MƠ
Một số giấc mơ là tự nhiên nhưng một số là
siêu nhiên. Một số thuộc về Đức Chúa Trời, còn một số thuộc về ma quỷ. Ngoại
trừ các giấc mơ sinh lý hoặc tâm trí con người, phần còn lại đều là siêu nhiên.
Nếu tâm trí của một tín đồ mở ra với các ác linh, nhiều điều trong các giấc mơ
ban đêm có thể chính là sự trá hình của “các hình ảnh” người ấy có được ban
ngày. Các ác linh khiến người ấy nhìn thấy các hình ảnh vào ban ngày và mơ về
chúng vào ban đêm. Nếu một tín đồ muốn kiểm tra xem giấc mơ của mình có phải là
từ các ác linh hay không, người ấy chỉ cần hỏi: “Tâm trí mình có thụ động cả
ngày nay không?” Nếu vậy, giấc mơ mà người ấy nhận được không đáng tin cậy. Các
giấc mơ từ Đức Chúa Trời luôn luôn khiến người ta bình thường, hòa bình, ổn
định, hợp lý và nhận thấy rõ. Nhưng các giấc mơ đến từ các ác linh đều kỳ lạ,
hư không, giả dối, ngu dại và khiến người ta trở nên phấn khích, u mê, bối rối
và phi lý.
Các ác linh có thể cho một tín đồ nhiều giấc
mơ lỳ lạ, một số thì rất tốt lành, vì tâm trí người ấy thụ động. Nếu tâm trí
của tín đồ rơi vào trong sự thụ động, mọi giấc mơ của người ấy sẽ không phải
đến từ Đức Chúa Trời, cũng không tự nhiên; thay vì vậy, chúng sẽ đến từ các ác
linh. Ban đêm, tâm trí tự nhiên không năng động bằng ban ngày, và nó trở nên
thụ động hơn. Khi đó, các ác linh sẽ chớp lấy thời cơ để hoàn thành mục đích
của chúng. Các loại giấc mơ này vào ban đêm khiến tín đồ chóng mặt và làm linh
người ấy chùn xuống khi thức dậy vào buổi sáng. Giấc ngủ dường như không đủ
tăng sinh lực cho người ấy, vì đang khi người ấy ngủ, các ác linh tác động lên
toàn bản thể người ấy qua tâm trí thụ động. Những ai thường xuyên chịu khổ vì
các giấc mơ ban đêm đều có các ác linh công tác trong tâm trí họ. Nếu một tin
đồ chuyên tâm từ chối công tác của các ác linh cả ngày lẫn đêm, thì người ấy sẽ
sớm được tự do.
CHỨNG MẤT NGỦ
Chứng mất ngủ là bệnh rất thường gặp giữa
vòng các tín đồ ngày nay. Đó là bằng chứng rõ ràng nhất cho công tác của các ác
linh trong tâm trí. Nhiều tín đồ khi nằm trên gường buổi tối, nhiều ý tưởng đổ
vào trong tâm trí họ. Họ liên tục suy nghĩ về công việc ban ngày, nhớ lại các
kinh nghiệm quá khứ, hoặc xem lại những điều không liên quan qua tâm trí mình.
Cứ như thể họ “đang suy nghĩ” về hàng ngàn điều và suy xét xem mình nên làm gì,
nên làm như thế nào và chiến lược tốt nhất là gì. Cứ như thể họ đang suy xét
trước về những việc phải được thực hiện vào ngày mai, họ phải lên kế hoạch thế
nào, họ sẽ đương đầu với các hoàn cảnh ta sao, và họ phải xử lý các nan đề khác
như thế nào. Các ý tưởng này cứ đến nhiều lần. Mặc dù tín đồ biết rằng giường
là nơi để ngủ và đó không phải là bàn làm việc, để ngồi suy nghĩ, nhưng tâm trí
cứ quay cuồng. Mặc dù tín đồ biết giấc ngủ quan trọng thế nào cho công việc của
mình vào ngày mai, nhất định người ấy phải ngủ và không muốn suy nghĩ nữa,
nhưng không hiểu vì sao người ấy không thể làm điều mình muốn. Tâm trí người ấy
cứ tiếp tục làm việc cách năng động và ngăn trở giấc ngủ của người ấy. Có lẽ
tín đồ đã nếm sự cay đắng của chứng mất ngủ nhiều ngày liền. Có lẽ người ấy
hoàn toàn ngưng mọi công việc và không muốn sử dụng tâm trí mình nữa. Tuy
nhiên, đến tối, dù người ấy rất mệt, nhưng tâm trí người ấy vẫn không nghỉ, như
thể nó là một “cỗ máy suy nghĩ” rất năng động và không chịu dừng lại. Ý muốn
của chính người ấy chẳng có quyền năng gì trên chính những ý tưởng của người
ấy; người ấy chỉ có thể để nó tự dừng lại. Tín đồ ấy không thể dừng các ý tưởng
của mình. Trước khi tâm trí người ấy có thể nghỉ ngơi và người ấy có thể ngủ,
người ấy chỉ có thể chờ đợi một loại quyền năng nào đó bên trong mình làm dừng sự
suy nghĩ của mình lại. Lẽ ra giấc ngủ phải làm người ta tươi mới lại. Nhưng sau
khi một người liên tục có loại kinh nghiệm này trong nhiều đêm, người ấy sẽ xem
việc đi ngủ, chiếc giường và buổi tối là một điều gì đó đáng sợ. Tuy nhiên,
người ấy không thể không ngủ. Mỗi sáng khi thức dậy, dường như người ấy vừa trở
về từ một thế giới kinh khủng. Đầu óc thì lộn xộn, ý muốn thì tê liệt và mọi
sức lực dường như đã biến mất.
Vào những lúc như vậy, tín đồ ấy luôn cho
rằng thân thể chính là nguyên nhân của những hiện tượng này. Người ấy có thể
nghĩ đó là do tinh thần mình bất ổn hoặc tâm trí mình đã làm việc quá sức. Thật
ra: (1) Những lý do này hầu như chỉ là giả thuyết và không đúng sự thật. (2)
Cho dù các lý do này có tồn tại đi nữa thì lẽ ra người ấy đã có thể phục hồi
bằng cách nghỉ ngơi hoặc được chữa trị bằng một số phương pháp tự nhiên nào đó.
Nhưng các phương pháp tự nhiên thường được dùng lại không hiệu quả. (3) Các lý
do này là biển quảng cáo mà các ác linh dùng để âm thẩm ngụy trang cho công tác
của chúng. Khi các ý tưởng đang chạy trong tâm trí tín đồ vào ban đêm, người ấy
phải tự hỏi mình: “Các ý tưởng này đến từ đâu? Đó có phải là ý tưởng của tôi
không? Tôi không muốn các ý tưởng này và tôi không dự định có các ý tưởng này.
Vậy sao tôi lại có thể nói rằng chúng là các ý tưởng của tôi? Nếu đó không phải
là ý tưởng của tôi thì ai đã cho tôi nhiều ý tưởng bối rối, ô uế và chán nản
như thế? Còn ai khác ngoài các ác linh?”
HAY QUÊN
Vì sự tấn công của các ác linh, nhiều tín đồ
mất khả năng ghi nhớ và thường có hiện tượng quên. Họ quên ngay lập tức điều
mình vừa nói, chỉ sau một giờ họ đã quên mất việc mình vừa làm, chưa tới hết một
ngày họ đã quên những điều mình vừa ghi chép và chỉ trong chốc lát họ đã quên
điều mình vừa mới hứa. Tín đồ ấy hành động như một người không có tâm trí;
dường như không điều gì lưu lại trong tâm trí người ấy. Người ấy có thể nghĩ
rằng chuyện này xảy ra vì trí nhớ người ấy kém hơn người khác. Người ấy không
biết rằng đây là do sự quấy rầy của các ác linh trong tâm trí người ấy. Trong
một tình trạng như vậy, tín đồ ấy phải ghi lại mọi loại “ghi nhớ” và trở thành
nô lệ của những cuốn sổ tay của mình. Người ấy lệ thuộc vào những điều này để
nhắc nhở mình; nếu không, người ấy sẽ gặp khó khăn mọi lúc. Chúng ta không nói
rằng tâm trí tín đồ phải ghi nhớ hế mọi việc. Chúng ta thừa nhận nhiều điều bị
quên lãng sau nhiều năm, và thậm chí các sự kiện hiện tại có thể bị quên đi vì
không có ấn tượng sâu đậm trong tâm trí. Chúng ta không thể nói rằng các tín đồ
phải nhớ hết mọi điều. Tuy nhiên, ngoài các vấn đề được đề cập ở trên, có nhiều
điều xảy ra chưa lâu mà các tín đồ có chú ý đến. Nếu chỉ trong một thời gian
ngắn và sau vài hoàn cảnh, một tín đồ lẽ ra phải nhớ những điều này. Nhưng ngay
cả một chút dấu vết của ký ức cũng không có; người ấy không thể nhớ lại bất cứ
điều gì. Điều này không tự nhiên; đúng hơn, đó chắc hẳn là sự tấn công của các
ác linh. Thí dụ, việc quên đi điều mà chúng ta chú ý đến gần đây nhất là không
tự nhiên. Một số sự quên lãng là tự nhiên; một số thì không tự nhiên. Đằng sau
mọi sự quên lãng không tự nhiên là các sự tấn công của các ác linh. Các ác linh
rất có khả năng cầm giữ một số dây thần kinh của chúng ta vào những thời khắc
quan trọng và khiến chúng ta quên đi điều chúng ta phải nhớ. Vô số tín đồ đã
chịu nhiều khó khăn như kết quả của các sự tấn công của các ác linh trong lĩnh
vực này. Nhiều công tác của Chúa bị tổn hại vì cớ điều này. Nhiều tình trạng
bối rối ra từ điều này. Vì vậy, loại người này bị mất uy tín đối với người khác
và tính hữu dụng của người ấy cũng suy giảm. Nhưng người ấy vẫn không nhận thức
rằng loại đãng phí này là lý do công tác của các ác linh gây ra trong tâm trí
người ấy.
Vào những lúc khác, trí nhớ của một tín đồ
dường như rất tốt và dường như không bị đau yếu gì. Nhưng kỳ lạ là đột nhiên
người ấy lại bị đãng trí! Vào những lúc gay go, khi tâm trí cần phải làm việc
thật tốt, đột nhiên nó trở nên đần độn và không thể nhớ gì hết. Kết quả là
nhiều vấn đề rơi vào trong tình trạng vô vọng. Sự suy yếu đột ngột trong chức
năng của tâm trí như vậy có thể dường như kỳ lạ đối với tín đồ. Người ấy có thể
nghĩ rằng mình tạm thời suy yếu trong trí năng và điều này sẽ chỉ kéo dài một
lúc thôi; người ấy không nhận thức rằng đây là hiện tượng các ác linh tấn công
vào tâm trí.
THIẾU TẬP TRUNG
Nhiều lần các ác linh cũng lấy mất khả năng tập
trung trong tâm trí các tín đồ. Năng lực tập trung của các tín đồ rất khác
nhau. Nhưng theo kinh nghiệm của các tín đồ, sự thay đổi trong khả năng tập
trung chính yếu là do các ác linh gây xao lãng. Nhiều tín đồ dương như không
thể tập trung tư tưởng. Một số thì khá hơn một chút. Nếu cố gắng tập trung vào
một điều gì đó trong vài phút thì họ sẽ nhận thấy các ý tưởng của mình bay đi
khắp chốn. Điều này đặc biệt đúng khi một người cầu nguyện, đọc Kinh Thánh,
hoặc nghe sứ điệp. Nhiều tín đồ cảm thấy tâm trí mình luôn luôn đi lang thang.
Dù đã quyết định tập trung nhưng trong thực tế thì họ không thể. Dù họ vận dụng
ý chí để kiểm soát các ý tưởng đang tuôn chạy này và dù điều đó có thể sản sinh
hiệu quả trong một lúc thì dường như không điều gì kéo dài lâu. Đôi khi họ nhận
thấy bên trong mình hoàn toàn mất kiểm soát. Mọi điều này đều là công tác của
các ác linh. Nhưng các công tác này xảy ra vì tâm trí các tín đồ đã dành lập
trường cho chúng. Đáng tiếc là các tín đồ lãng phí trí năng của mình theo cách
này. Kết quả là suốt cả ngày không hoàn thành được điều gì. Giống như việc lãng
phí sức lực vật lý là một sự tổn hại thì việc lãng phí sức lực tâm trí cũng là
một sự tổn hại. Nhiều tín đồ ngày nay đã lãng phí nhiều thời gian mà không chắc
chắn có được kết quả gì, vì tâm trí họ ở dưới sự tấn công của các ác linh và
không thể tập trung.
Vì các ác linh tấn công tâm trí theo cách như
vậy, nên các tín đồ thường kinh nghiệm một loại “đãng trí”. Ban đầu, tâm trí
rất nhạy bén. Đột nhiên, có một sự trống rỗng và người ấy nhận thấy các ý tưởng
của mình bay đến một nơi bất định. Người ấy không biết mình đang làm gì hoặc
mình đang đọc sách gì. Người ấy có thể nghĩ rằng tâm trí mình đang đặt trên một điều khác. Tuy nhiên,
chúng ta phải nhận thức rằng các loại ý tưởng này không được khởi xướng bởi ý
muốn của con người. Vô số tín đồ kinh nghiệm việc đột ngột không biết mình đang
nghe người khác nói gì trong buổi nhóm và vào những lúc bình thường. Chính xác
ác linh khiến họ không nghe được các lời vì sự ích lợi cho họ. Vào những lúc
như vậy, các ác linh khiến tâm trí họ ngừng tác nhiệm hoặc buộc họ suy nghĩ về
một điều khác.
Sau khi tâm trí của một tín đồ đã bị các ác
linh tấn công, người ấy rất khó lắng nghe người khác. Đôi khi, người ấy dường
như bỏ sót vài câu hoặc vài từ. Trước khi có thể hiểu được người khác nói gì,
người ấy phải nhăn trán để cố gắng lắng nghe các lời. Người ấy thường không
hiểu ý rất rõ ràng của người khác hoặc hiểu lầm các sự dạy dỗ mà người khác
giảng cho mình. Mọi điều này đều do sự quấy rầy của các ác linh trong tâm trí
người ấy, là những kẻ đã đặt nhiều định kiến vào trong người ấy hoặc giải thích
ý nghĩa các lời nói cho người ấy. Tín đồ nghe con người đang nói và các quỷ phát ngôn cùng một lúc.
Vì vậy, hoặc người ấy chẳng nghe được gì hoặc người ấy sẽ hiểu lầm. Nhiều tín đồ không thích hoặc không thể nghe
người khác nói vì các ác linh công tác theo cách này. Trước khi người khác nói
xong, người ấy muốn chen ngang vào. Điều này xảy ra vì các ác linh đã cho họ
nhiều ý tưởng, buộc họ lắng nghe chúng và nói ra điều chúng đã đặt vào trong
người ấy. Vào những lúc như vậy, một tín đồ nghe hai tiếng nói cùng một lúc,
một từ bên ngoài. Người ấy nghe lời đề nghị từ các ác linh bên trong và người
ấy nghe lời người ta nói bên ngoài và một từ bên trong. Vì tiếng nói bên
trong gần hơn tiếng bên ngoài, nên tai
của tín đồ dường như sẽ bị bịt lại, không thể nghe tiếng nói bên ngoài. Cái
thường được gọi là “sự đãng trí” thật ra chỉ là tấm lòng bị các ác linh chiếm
hữu. Biết bao nhiêu lần các tín đồ nghĩ rằng họ bị “đãng trí”, trong khi thật
ra lòng họ vừa bị các ác linh chiếm hữu. Nếu các tín đồ không tự giải thoát
mình khỏi công tác của các ác linh trong tâm trí họ, thì họ sẽ không thể tập
trung tâm trí vào bất cứ điều gì.
Bởi sự quấy rầy của các ác linh trong tâm trí
các tín đồ nên họ lắc đầu, như để giũ bỏ những điều phiền phức. Nếu nói đôi
điều, họ phải nói lớn tiếng để tâm trí họ nghe điều đó nói và để lại một ấn
tượng. Nếu suy nghĩ, họ cũng phải nói ra thành tiếng điều họ đang nghĩ. Nếu
không, tâm trí mụ mẫm của họ không hiểu được. Nếu đọc, họ cũng phải đọc lớn
tiếng. Nếu không, họ không hiểu được điều
mình đọc. Mọi điều này đều là kết quả từ sự quấy rầy của các ác linh
trong tâm trí. Họ không thể tập trung tư tưởng và họ phải làm những điều này
trước khi tâm trí họ có thể có được chút ấn tượng hay có thể biết một điều gì
đó