Ù LÌ
Các ác linh cũng công tác để khiến các tín đồ
mất khả năng suy nghĩ. Vì tâm trí bị bắt phục dưới sự tấn công của các ác linh
trong một thời gian đáng kể và vì các ác linh đã mở rộng được lập trường mà
chúng chiếm được nên nhiều tín đồ trở nên mất khả năng suy nghĩ. Khi điều này
xảy ra, tâm trí họ hầu như hoàn toàn sa vào trong tay các ác linh và họ không
thể đưa ra quyết định được nữa. Tại điểm này, các tín đồ không còn có thể suy
nghĩ. Mặc dù muốn suy nghĩ, họ vẫn không có khả năng khởi xướng bất cứ điều gì
trong tâm trí mình. Đã có một dòng thủy triều tư tưởng cuồn cuộn dâng lên trong
tâm trí họ. Họ không có sức lực ngăn các ý tưởng này và đặt các ý tưởng của
chính mình vào lại. Dường như dòng thủy triều đó quá mạnh và họ không có cơ hội
đặt các ý tưởng của mình vào. Mặc dù nhiều lúc họ có thể tìm được một chỗ trong
tâm trí cho những điều mà họ muốn suy nghĩ, nhưng họ cảm thấy rất khó duy trì
các ý tưởng như vậy. Dường như đã có sẵn quá nhiều tiếng nói bên trong rồi;
chương trình nghị sự đã đầy rồi và các ý tưởng của họ vô tình bị đẩy ra. Chúng
ta biết rằng nếu một người muốn suy nghĩ, người ấy phải vận dụng trí nhớ, sự
tưởng tượng và lập luận của mình. Khi một tín đồ đánh mất chủ quyền của mình
trên những điều này, người ấy không có cách nào suy nghĩ về bất cứ điều gì nữa.
Người ấy không thể sáng tạo. Người ấy không thể suy luận. Người ấy không thể
nhớ lại. Người ấy không thể quyết định hay hiểu biết. Tóm lại người ấy không
thể suy nghĩ.
Sau khi tâm trí của tín đồ nhận sự tấn công
từ các ác linh trong lĩnh vực này, người ấy sẽ cảm thấy tâm trí mình bị giam
cầm, như thể người ấy không thể nghĩ về bất cứ điều gì. Cứ như thể người ấy bị
thiếu mất một điều gì đó và một loại cảm giác chóng mặt bao trùm lấy người ấy,
khiến người ấy không thể sản sinh bất cứ điều gì từ bên trong. Một khi trí năng
của tín đồ bị cột trói, người ấy sẽ tự phát có một cái nhìn thái quá về mọi
điều. Trong con mắt của một người như vậy, một đống rác nhỏ sẽ giống như một
ngọn núi lớn. Mọi sự dường như rất khó hoàn thành, còn khó hơn lên trời. Đặc
biệt, người ấy sợ hãi những điều đòi hỏi phải sử dụng tâm trí. Người ấy cũng
không thích trò chuyện với người khác, vì điều này rất khó khăn. Đòi hỏi người
ấy làm việc hằng ngày cách chuyên cần và bền đỗ giống như đang yêu cầu người ấy
hi sinh cả mạng sống vậy. Dường như bên trong người ấy có một sợi xích vô hình
mà không ai có thể hiểu được. Bên trong người ấy cảm thấy rất khó chịu với việc
bị nô lệ theo cách này, và nhiều lần có ý tưởng kháng cự. Tuy nhiên, người ấy
không thể trốn thoát vì tâm trí người ấy bị các ác linh cột trói đến nỗi người
ấy không thể suy nghĩ.
Do đó, tín đồ không thể làm gì khác hơn ngoài
việc mang dáng vẻ mơ mộng suốt cả ngày. Thời gian bị lãng phí; người ấy trải
qua các ngày của mình mà không có bất cứ ý tưởng, sự tưởng tượng, lập luận,
hiểu biết hay thậm chí là tâm tư. Sau khi tâm trí bị tấn công như vậy, ý muốn
tự phát bị ảnh hưởng vì tâm trí là ánh sáng của ý muốn. Theo cách này, tín đồ
thụ động để cho môi trường đưa đẩy mình và người ấy không thể tự mình chọn lựa
bất cứ điều gì. Lần lượt, người ấy có thể đầy dẫy mọi loại bất mãn, không có sự bình an và không thể chiến đấu
chống lại ách nô lệ này để giành chiến thắng. Dường như có một rào cản vô hình
đối với mọi sự. Có nhiều điều người ấy phải làm, nhưng ngay khi ấy cố gắng, một
loại cảm giác bốc đồng đầy ắp trong tâm trí người ấy và ngăn không cho người ấy
tiến tới. Dường như không có việc gì người ấy làm là khả thi; cứ như thể cuộc
đời người ấy đầy dẫy khó khăn và không điều gì có thể làm thỏa mãn người ấy.
Sự ù lì này trong tín đồ khác với sự ù
lì thông thường. Nếu tâm trí của một tín
đồ chỉ đơn thuần là “ù lì”, nó vẫn có thể trở nên năng động khi nó muốn. Tuy
nhiên, nếu nó không thể trở nên “năng động”, điều đó có nghĩa là nó không thể
hành động ngay cả khi nó muốn. Người ấy không thể suy nghĩ!. Cứ như thể một
điều gì đó đang ở trên đầu người ấy và đè người ấy xuống. Đây là triệu chứng
cho thấy các ác linh đã công tác rất dữ dội.
Những tín đồ mà thường hay lo lắng và lo âu
có chứng bệnh này. Nếu kiểm tra môi trường và vị trí của họ, chúng có thể thấy
rằng môi trường và vị trí của họ hoàn toàn tốt, và lẽ ra họ phải vui mừng và
hạnh phúc. Nhưng họ đầy các sự lo lắng và các ý tưởng bất hạnh. Nếu anh em hỏi
họ lý do tại sao, họ không thể đưa ra một lý do hợp lý. Nhưng nếu anh em yêu
cầu họ tống khứ các ý tưởng này thì họ không làm được. Ngay cả chính họ cũng
không thể giải thích lý do tại sao như vậy. Dường như họ rơi vào hố bùn và
không thể ra được. Dường như họ đã quen lo lắng và không có sức lực kéo mình ra
khỏi tình trạng của mình. Đây là công tác của các ác linh. Nếu điều này là một
loại lo lắng tự nhiên, chắc hẳn phải có một nguyên nhân và một lý do thích đáng
cho điều đó. Mọi sự lo lắng không có nguyên nhân hoặc lý do thích đáng đều đến từ
các ác linh. Tín đồ bị lún sâu vào trong tình trạng này vì một lúc nào đó,
người ấy đã tiếp nhận các ý tưởng từ các ác linh, và người ấy không còn có thể
gỡ chính mình ra khỏi chúng nữa. Tâm trí người ấy đã rơi vào trong sự thụ động
rất sâu rồi và không còn có thể hành động nữa. Người ấy luôn luôn cảm thấy mình
bị xiềng xích và đầy gánh nặng. Dường như người ấy thậm chí không thể nhìn thấy
mặt trời và không biết sự thật; thậm chí dường như người ấy không thể vận dụng
lập luận của mình. Các ác linh nhốt phu tù của chúng và đặt người ấy trong tình
trạng u mê suốt cả ngày. Chúng thích nhìn con người chịu khổ. Mọi người rơi vào
bàn tay chúng đều bị đối xử theo cách này.
KHÔNG ỔN ĐỊNH
Sau khi tâm trí tín đồ bị các ác linh kiểm
soát, các ý tưởng của người ấy hoàn toàn không đáng tin cậy vì người ấy không
chịu trách nhiệm cho các ý tưởng của mình. Hầu hết các ý tưởng đều do các ác
linh sản sinh trong tâm trí người ấy. Lúc đó, các ác linh dễ dàng cho tín đồ
một loại ý tưởng vào lúc này và một loại ý tưởng hoàn toàn ngược lại vào lúc
khác. Vì tín dồ bước theo các loại ý tưởng này nên người ấy trở nên một người hay
dao động. Những người làm việc chung với người ấy hoặc ở cùng với người ấy đều
xem các sự thay đổi tức thời là một đặc tính trong tính cách tính không ổn định
của người ấy. Thật ra, chính các ác linh thay đổi các ý tưởng trong tâm trí
người ấy và thay đổi các sự phán đoán của người ấy. Chúng ta thường thấy một
tín đồ lúc thì nói: “Tôi có thể”, lúc thì nói: “Tôi không thể”.Buoi63i sáng
người ấy nói, “tôi muốn điều nầy”, nhưng đến trưa, người ấy thay đổi và nói:
“tôi không muốn điều đó nữa”. Điều nay
xảy ra vì các ác linh tiêm ý tưởng “tôi có thể” vào trong tâm trí tín đồ lúc
ấy. Khi đó, tín đồ sẽ nghĩ rằng mình thật sự có thể làm được điều đó. Tuy
nhiên, ngay sau đó, các ác linh lại tiêm ý tưởng “tôi không thể” vào trong tâm
trí người ấy. Khi đó, người ấy sẽ bắt đầu nghĩ mình không thể làm được điều đó
và sẽ thay đổi điều mình đã nói lúc đầu. Trong nhiều cuộc nói chuyện, khi giọng
điệu đột ngột thay đổi, chúng ta có thể nhận thấy công tác của các ác linh trong
tâm trí con người. Chính tín đồ có thể ghét một nếp sống hay dao động, nhưng
người ấy không còn là chính mình nữa và không có cách nào ổn định mình. Đồng
thời, nếu người ấy không hành động theo ý tưởng được tiêm vào, các ác linh sẽ
bắt chước tiếng của lương tâm người ấy và kiện cáo người ấy về việc không hành
động theo sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời. Vì muốn tránh loại kiện cáo này, nên
người ấy không còn sự lựa chọn nào khác hơn là tiến thoái thất thường trước mặt
con người. Nhiều công tác thất thường bắt nguồn từ đây. Khi một tín đồ nghe
theo các lời đề nghị của các ác linh trong tâm trí mình, cuối cùng người ấy sẽ
thực hiện nhiều công tác bất chợt; khi các ác linh thay đổi chủ đề, công tác
của tín đồ cũng thay đổi theo. Các ác linh luôn luôn khiến người ta suy nghĩ
vào những thời điểm sai trật. Chúng sẽ đánh thức tín đồ lúc nửa đêm và bảo
người ấy làm gì đó. Nếu tín đồ không làm, chúng sẽ kiện cáo người ấy. Hoặc
chúng sẽ bảo tín đồ thay đổi phương cách của mình lúc nửa đêm và khiến tín đồ
đưa ta những quyết định quan trọng vào lúc tâm trí bối rối nhất. Nếu nghiên cứu
nguồn gốc của các vấn đề này, chúng ta sẽ thấy rằng nhiều sự thay đổi đột ngột
trong các sự kiện là kết quả công tác của các ác linh trong tâm trí con người.
LẮM MỒM
Các tín đồ có các ác linh công tác trong tâm
trí của mình đôi khi họ không thích nói chuyện với người khác vì họ không có
sức lắng nghe người khác. Các dòng thủy triều tư tưởng trong tâm trí họ giống
như những ngọn gió thổi lên và những đám mây kéo tới mà lời nói của người khác
không thể dừng chúng lại. Tuy nhiên, đồng thời họ có thể rất lắm mồm. Vì tâm
trí họ đầy dẫy “các ý tưởng” nên miệng họ không thể nào không đầy dẫy các lời.
Một tâm trí không thể lắng nghe người khác, mà chỉ muốn người khác lắng nghe
nó, thường là một tâm trí bệnh tật. Nhiều tín đồ dường như có bản tính và lắm
mồm và nhiều chuyện. Thật ra, họ có thể chỉ là một cỗ máy của các ác linh.
Nhiều tín đồ dường như là một loại “máy nói” của các ác linh!
Khi nhiều tín đồ đang tán gẫu, đùa cợt và nói
xấu sau lưng người khác, dường như họ không thể kiểm soát lưỡi của mình. Họ rất
sáng tỏ trong lòng rằng họ không biết mình đang nói gì. Ngay cả khi họ biết
mình đang nói gì, thì họ cũng thường không biết cách dừng lại hoặc giới hạn các
lời vô bổ của mình. Cứ như thể ý tưởng tràn vào trong tâm trí của họ và không
thể chờ để xem xét một chút trước khi được nói ra miệng. Các dòng thủy triều ý
tưởng chảy cuồn cuộn bên trong và khiến các tín đồ vô tình nói ra nhiều điều.
Lưỡi họ không còn ở dưới sự kiểm soát của tâm trí và ý muốn. Nhiều lời được nói
ra khi mà tâm trí chưa nghĩ thấu đáo và ý muốn chưa quyết định nói. Đôi khi lời
nói ra hoàn toàn trái ngược với động cơ và ý muốn của một người. Chỉ khi một
người như vậy được nhắc nhở về các hành động của mình, người ấy mới tự hỏi tại
sao mình lại nói những lời đó. Mọi điều này xảy ra vì tâm trí thụ động. Các ác
linh có thể lợi dụng lưỡi của con người qua tâm trí thụ động. Ban đầu, các ác
linh chỉ pha trộn các ý tưởng của chúng với tâm trí con người. Sau đó, chúng
pha trộn chính chúng vào trong lời nói của con người. Khi điều đó xảy ra, tâm
trí không còn có thể hiểu ý tưởng của người khác hoặc ghi nhớ bất cứ điều gì.
Một tín đồ phải bảo đảm rằng lời nói của mình
trước hết đã đi qua tâm trí của mình. Mọi lời nói chưa trải qua diễn trình suy
nghĩ đều đến từ các ác linh.
NGOAN CỐ
Sau khi tâm trí của một tín đồ vào trong sự
thụ động và bị các ác linh chiếm hữu, người ấy sẽ không bao giờ lắng nghe sự
giải thích hoặc chứng minh của người khác trong bất kỳ vấn đề nào mà người ấy
đã đưa ra quyết định. Nếu những người khác cố gắng giải thích thêm, người ấy sẽ
nghĩ rằng họ đang xâm phạm sự tự do của mình. Hơn nữa, trong cái nhìn của người
ấy, những người chỉ bảo người ấy đều rất ngu dại và không bao giờ có thể hiểu
được điều người ấy hiểu. Các ý tưởng của người ấy có thể hết sức sai trật nhưng
người ấy nghĩ rằng mình có lý do không thể giải thích được. Vì tâm trí người ấy
đã hoàn toàn trở nên thụ động nên người ấy không biết cách sử dụng lập luận của
mình để suy luận, phân biệt hay phán đoán nữa. Thay vì vậy, người ấy bừa bãi
nhận vào mọi ý tương mà các ác linh tiêm vào và xem đó là các ý tưởng hoàn hảo
nhất. Người ấy cũng có thể nghe các tiếng nói siêu nhiên và cho rằng đó là ý
muốn của Đức Chúa Trời. Theo ý họ, các tiếng nói này là các luật lệ được phát
ngôn cho họ và không ai có thể khiến họ dùng lập luận để kiểm tra nguồn của các
tiếng nói này. Nếu nhận được bất kỳ ý tưởng, tiếng nói hoặc sự dạy dỗ nào,
người ấy sẽ nghĩ rằng mình không bao giờ có thể nhầm lẫn và tin chắc tuyệt đối.
Người ấy sẽ không muốn thử nghiệm, kiểm tra, suy xét hoặc lập luận một lần nữa.
Người ấy sẽ tuyệt đối đóng lại và tự vệ, và người ấy sẽ không muốn biết bất cứ
điều gì khác. Kể cả lập luận và lương tâm của chính người ấy lẫn các sự giải
thích và lý luận của người khác cũng không thể thay đổi người ấy. Một khi người
ấy tin rằng Đức Chúa Trời đang dẫn dắt mình thì cứ như thể bộ não người ấy đã
bị niêm phong rất chặt và không thể thay đổi. Vì người ấy không sử dụng lập
luận riêng của mình nên người ấy phục dưới bất cứ sự lừa dối nào của các ác
linh và hoàn toàn không hề hay biết. Ngay cả những người có chút hiểu biết cũng
có thể nhận biết mối nguy hiểm của người ấy, nhưng chính người ấy lại hoàn toàn
hài lòng. Những ai bị các ác linh tác động đến mức độ này thì rất khó phục hồi.
HIỆN TƯỢNG CỦA CẶP MẮT
Sự thụ đông của tâm trí và sự tấn công của
các ác linh có thể dễ dàng được nhận diện từ mắt, vì không bộ phận nào của con người biểu hiện tâm trí nhiều hơn
mắt. Nếu tâm trí thụ động, một tín đồ có thể đọc sách bằng mắt, nhưng không
điều gì thấm vào tâm trí người ấy và không điều gì lưu lại trong trí nhớ người
ấy. Khi người ấy nói chuyện với người khác, mắt người ấy đảo quanh mọi hướng,
liếc dọc liếc ngang, hoặc thay đổi hướng nhìn đột ngột. Đôi khi, điều này có
thể rất thô lỗ. Dường như người ấy không thể nhìn thẳng vào mặt người khác. Tuy
nhiên, vào những lúc khác, người ấy dán chặt mắt vào mặt người khác như thể có
một quyền lực nào đó mà người ta chưa từng biết không cho mắt người ấy rời đi.
Loại nhìn chằm chằm này nhiều lúc rất nguy
hiểm, vì đây là cách ác linh dẫn dắt một tín đồ vào trong tình trạng lên đồng.
Trong nhiều buổi nhóm, các tín đồ nhìn chằm chằm vào mặt vào mặt diễn giả rất
lâu mà không thể nghe được người ấy nói gì; thay vì vậy, người ấy để cho các ác
linh gieo vào nhiều ý tưởng hoặc khải tượng.
Bất kể sử dụng mắt nhìn theo cách nào, chúng
cũng phải lưu ý xem xét chúng ta đang xoay chuyển theo ý thức của tâm trí hay
đang nhìn vào nhiều điều mà không theo sự hướng dẫn của ý muốn. Khi tâm trí thụ
động, mắt chúng ta rất dễ dàng mờ đục, chúng nhìn thấy những điều kỳ lạ mà chưa
từng được yêu cầu nhìn thấy. Đồng thời, chúng không có sức tập trung vào điều
chúng muốn thấy.
Kết Luận
Tóm lại, mặc dù các sự tấn công của các ác
linh trên tâm trí các tín đồ thì có rất nhiều hiện tượng đa dạng, nhưng nguyên
tắc ngăn không cho một người có quyền kiểm soát trên chính mình là như nhau.
Nguyên thủy trong sự chỉ định của Đức Chúa Trời, mọi quan năng của con người
(tâm trí là nột trong số đó) đều hoàn toàn ở dưới quyền kiểm soát của con
người. Nhưng vì một tín đồ vô thức nhường lập trường cho các ác linh nên chúng
có thể chiếm hữu tâm trí người ấy, và vận hành cách độc lập mà không có sự can
thiệp từ ý muốn của người ấy. Vì vậy, khi khám phá ra bất kỳ hành động nào mà
tâm trí mình độc lập với ý muốn của mình, người ấy phải nhận thức rằng mình
đang bị các ác linh tấn công.
Ai không thể năng động khi lẽ ra phải năng
động và không im lặng khi lẽ ra phải im lặng; ai mất kiểm soát và đầy các ý
tưởng và sự hỗn độn; ai lao tác mà không có kết quả; ai không thể làm việc ban
ngày và năm mơ ban đêm, ai không yên nghỉ, quá kích động và hay do dự; ai không
thể thức canh, tập trung và biện biệt; ai không thể ghi nhớ; và ai sợ hãi, chán
nản và bối rối cách khó hiểu đều đang chịu khổ từ công tác của các ác linh và
từ những điều mà con người chưa biết đến.
W.N.