Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

SỰ CẦU NGUYỆN VÀ CHIẾN TRẬN






 Sự Cầu Nguyện Thuộc Linh
-
Mọi sự cầu nguyện phải là thuộc linh. Một sự cầu nguyện không thuộc linh thì không phải là cầu nguyện và sẽ không nhìn thấy kết quả. Nếu mọi sự cầu nguyện trên đất ngày nay đều là các sự cầu nguyện thuộc linh thì các tín đồ sẽ có nhiều thành tựu thuộc linh. Tuy nhiên, các sự cầu nguyện thuộc xác thịt thì rất nhiều! Ý muốn riêng trong sự cầu nguyện thuộc linh thành ra vô ích. Ngày nay, nhiều tín đồ xem sự cầu nguyện là một công cụ để hoàn thành chủ đích riêng của họ. Nếu có tri thức hơn, họ sẽ nhận thức rằng sự cầu nguyện chỉ là con người nói với Đức Chúa Trời về ý muốn của Ngài. Xác thịt phải bị đóng đinh ở bất cứ nơi đâu nó được tìm thấy. Thậm chí trong sự cầu nguyện, một người cũng không được để cho xác thịt hiện hữu. Công tác của Đức Chúa Trời không để cho bất cứ ý tưởng loài người nào có thể pha trộn vào. Ngay cả khi động cơ là tốt lành và công tác là ích lợi đối với con người, Đức Chúa Trời cũng không cho phép con người khởi xướng bất cứ điều gì mà đòi hỏi Ngài bước theo sự dẫn dắt của con người. Các tín đồ chỉ có một quyền duy nhất, đó là làm điều Đức Chúa Trời bảo họ làm. Họ không có quyền bảo Đức Chúa Trời điều Ngài nên làm. Ngoài việc bước theo sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời ra thì các tín đồ không thể đóng góp gì cho công tác của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời sẽ không tham dự vào bất kỳ công tác nào được khởi xướng bởi ý riêng, bất kể con người cầu nguyện cho điều đó nhiều bao nhiêu. Ý muốn riêng chỉ làm cho sự cầu nguyện trở nên xác thịt thôi.

Khi một tín đồ thật sự bước vào lĩnh vực thuộc linh, người ấy nhận thức mình trống rỗng biết bao và người ấy không có chút sự sống nào để ban cho người khác và không có điều gì trong chính mình có thể chống lại kẻ thù. Người ấy tự phát nhận lấy Đức Chúa Trời làm nguồn của mình, và khi ấy sự cầu nguyện trở nên không thể thiếu được. Một sự cầu nguyện thật là một sự cầu nguyện biểu hiện sự trống rỗng của người cầu nguyện và sự giàu có của Đấng đáp lời. Nếu xác thịt chưa từng bị xử lý bởi thập tự giá đến mức con người trở nên “trống rỗng” thì sự cầu nguyện của người ấy có chủ đích và ích lợi gì?
Một sự cầu nguyện thuộc linh không gì khác hơn là sự cầu nguyện không ra từ xác thịt. Đó không phải là điều một tín đồ suy nghĩ, ao ước hay quyết định làm. Đúng hơn, đó là điều người ấy thực hành theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Sự cầu nguyện thuộc linh là sự cầu nguyện ở trong linh. Điều này nghĩa là một người trước hết phải hiểu biết ý muốn của Đức Chúa Trời trong trực giác của mình rồi sau đó cầu nguyện về điều ấy. “Bởi phương tiện là mọi loại cầu nguyện và nài xin, cầu nguyện mọi lúc trong linh” (Eph. 6:18). Đây là lệnh truyền của Kinh Thánh. Nếu không cầu nguyện trong linh, chúng ta đang cầu nguyện trong xác thịt. Chúng ta không nên mở miệng ngay khi đến với Đức Chúa Trời. Thay vì vậy, trước hết chúng ta phải xin Đức Chúa Trời bày tỏ cho chúng ta điều Ngài muốn chúng ta biết và chỉ chúng ta cách cầu nguyện. Chúng ta đã nhiều lần cố gắng cầu nguyện cho điều chúng ta muốn. Tại sao bây giờ chúng ta không cầu nguyện cho điều Đức Chúa Trời muốn? Trong sự cầu nguyện, xác thịt không có chỗ. Đó không phải là điều chúng ta muốn mà là Đức Chúa Trời muốn. Những người không thật sự thuộc linh  sẽ không thật sự có các sự cầu nguyện thuộc linh.
Mọi sự cầu nguyện thuộc linh đều phát xuất từ Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời chỉ chúng ta điều gì phải cầu nguyện. Ngài bày tỏ cho chúng ta một nhu cầu và khiến chúng ta có gánh nặng về nhu cầu đó trong trực giác. Gánh nặng trong trực giác kêu gọi chúng ta cầu nguyện. Nhưng nhiều lần, do lơ đễnh, chúng ta bỏ lỡ nhiều cảm nhận nhỏ trong trực giác của mình. Chúng ta đừng bao giờ cầu nguyện nhiều hơn gánh nặng trong trực giác của chúng ta. Bất cứ sự cầu nguyện nào không được khởi xướng và cảm thúc bởi trực giác thì đều là sự cầu nguyện phát xuất từ chính các tín đồ và là điều thuộc xác thịt.
Nếu các tín đồ ao ước nhìn thấy các sự cầu nguyện của mình trở nên hiệu quả trong lĩnh vực thuộc linh và nếu họ ao ước các sự cầu nguyện của mình không thuộc xác thịt thì họ phải xưng nhận sự yếu đuối của mình, thừa nhận rằng họ không biết cách cầu nguyện (Rô ma 8:26) và xin Thánh Linh dạy họ cầu nguyện. Khi đó, họ phải cầu nguyện theo sự chỉ dẫn của Thánh Linh. Nếu Đức Chúa Trời ban các lời cho sự rao giảng, Ngài chắc chắn sẽ ban các lời cho sự cầu nguyện. Nhu cầu về sự cầu nguyện cũng giống như nhu cầu về sự rao giảng. Chúng ta phải thừa nhận sự yếu đuối và vô quyền của chính mình trước khi có thể thốt ra lời cầu nguyện của Ngài qua sự vận hành của Thánh Linh trong linh chúng ta. Trong công tác, đặt sự tin cậy nơi xác thịt là vô ích. Trong sự cầu nguyện, đặt sự tin cậy nơi xác thịt cũng vô ích như vậy.
Tuy nhiên, chúng ta đừng chỉ cầu nguyện bằng linh, chúng ta “cũng cầu nguyện bằng tâm trí” (1Cor. 14:15). Khi chúng ta cầu nguyện, linh và tâm trí phải hợp tác. Một tín đồ nhận được sự đáp lời cho sự cầu nguyện của mình trong linh và hiểu biết điều mình nhận được trong tâm trí. Linh tiếp nhận gánh nặng để cầu nguyện và tâm trí cầu nguyện ra thành lời, từng câu một. Chỉ khi nào có loại công tác phối hợp của linh và tâm trí như thế, sự cầu nguyện của tín đồ mới được hoàn hảo. Nhiều lần, các sự cầu nguyện chỉ là sự vận dụng tâm trí; chúng không có cảm thúc của linh. Khi điều này xảy ra, chính các tín đồ trở nên nguồn của sự cầu nguyện. Sự cầu nguyện thật phải phát xuất từ ngai của Đức Chúa Trời và phải được cảm nhận trong linh của các tín đồ, được nhận biết trong tâm trí họ và được cầu nguyện qua quyền năng của Thánh Linh. Sự cầu nguyện và nhân linh không thể phân rẽ với nhau.
Nếu một tín đồ muốn cầu nguyện trong linh, trước hết người ấy phải học tập bước đi trong linh. Không bao giờ có chuyện  một người cả ngày bước đi theo xác thịt rồi đến giờ cầu nguyện không thể khác với cách người ấy sống. Tình trạng thuộc linh của nhiều người bày tỏ rằng họ không đủ phẩm chất để cầu nguyện. Phẩm chất cho sự cầu nguyện của một người được quyết định bởi cách người ấy sống. Làm sao một người thuộc xác thịt có thể cầu nguyện một lời cầu nguyện thuộc linh? Thậm chí một người thuộc linh cũng chưa chắc có được một lời cầu nguyện thuộc linh, vì chỉ cần không thức canh thôi là người ấy lại sa ngã vào trong xác thịt. Tuy nhiên, nếu một người thuộc linh liên tục cầu nguyện trong linh thì sự cầu nguyện của người ấy sẽ duy trì linh và tâm trí người ấy trong tình trạng hòa hợp với Đức Chúa Trời. Sự cầu nguyện là một sự vận dụng linh và linh chúng ta được làm vững mạnh qua sự vận dụng. Nếu chúng ta xao lãng trong sự cầu nguyện, linh chúng ta sẽ bị co quắt lại. Không điều gì có thể thay thế sự cầu nguyện. Thậm chí công tác cũng không thể thay thế sự cầu nguyện. Nhiều người trong chúng ta không dành nhiều thời gian để cầu nguyện vì chúng ta quá bận rộn với công tác của mình. Cho nên, các quỷ không bị đuổi ra. Sự cầu nguyện trước hết khiến chúng ta đắc thắng kẻ thù bên trong, trước khi chúng ta xử lý hắn bên ngoài. Bất cứ ai chiến đấu với kẻ thù đang khi quỳ gối cầu nguyện sẽ nhận thấy kẻ thù bị đánh bại khi họ chỗi dậy đối mặt với hắn. Qua loại vận dụng này, người thuộc linh dần dần trở nên mạnh mẽ.
Nếu các tín đồ cầu nguyện mọi lúc trong Thánh Linh, linh họ sẽ được phát triển rất nhiều và họ sẽ có các cảm nhận nhạy bén trong những vấn đề thuộc linh, và mọi tình trạng ngủ mê thuộc linh sẽ được cất đi.
Nhu cầu hiện tại của một tín đồ thuộc linh là nhận biết các cảm thức trong linh mình. Người ấy phải biết kẻ thù tấn công thế nào, Đức Chúa Trời khải thị điều gì và phải diễn đạt những điều người ấy hiểu, từng điều một, qua sự cầu nguyện. Các tín đồ phải nhanh chóng nhận được bất cứ sự chuyển động nào trong linh mình hầu cho họ có thể hoàn thành điều Đức Chúa Trời muốn họ hoàn thành trong sự cầu nguyện. Cầu nguyện là một loại công tác. Kinh nghiệm của con cái Đức Chúa Trời chứng minh rằng sự cầu nguyện hoàn thành các kết quả vĩ đại hơn bất cứ loại công tác nào khác. Cầu nguyện cũng là một loại chiến trận vì đó là một vũ khí trong trận chiến chống lại kẻ thù của chúng ta (Eph. 6:18). Tuy nhiên, chỉ những lời cầu nguyện được cầu nguyện trong linh mới hiện hữu.
Các sự cầu nguyện trong linh là phương tiện hiệu quả nhất để tấn công kẻ thù và chống lại được các mưu chước của hắn. Sự cầu nguyện có thể hủy diệt, cũng có thể xây dựng. Sự cầu nguyện có thể hủy diệt mọi điều của tội lỗi, Satan và có thể xây dựng mọi điều của Đức Chúa Trời. Vì vậy, sự cầu nguyện là điều trọng yếu nhất trong công tác và chiến trận thuộc linh. Cả sự thành công trong công tác thuộc linh lẫn chiến thắng trong chiến đấu đều xoay quanh sự cầu nguyện. Nếu một tín đồ thất bại trong sự cầu nguyện, người ấy thất bại trong mọi sự.
CHIẾN TRẬN THUỘC LINH
Nói chung, trước khi một tín đồ kinh nghiệm baptism của Thánh Linh, người ấy giống như đầy tớ của Elisha, rất không sáng tỏ về các thực tại trong lĩnh vực thuộc linh (2 Vua 6:15-17). Mặc dù người ấy có thể đã nhận được nhiều sự dạy dỗ của Thánh Linh và một số sự chỉ dẫn, nhưng người ấy chỉ hiểu biết chúng theo tâm trí và không có sự khải thị trong linh. Trực giác trong linh người ấy chỉ trở nên nhạy bén sau khi người ấy đã kinh nghiệm baptism của Thánh Linh. Trong linh, toàn bộ thế giới thuộc linh sẽ được mở ra trước mắt người ấy. Khi một tín đồ trải qua baptism của Thánh Linh, người ấy tiếp xúc với quyền năng siêu nhiên của Đức Chúa Trời và chạm đến chính Đức Chúa Trời.
Tại điểm này, chiến trận thuộc linh thật sự bắt đầu. Trước hết, quyền năng của sự tối tăm sẽ cải trang thành thiên sứ của sự sáng và bắt chước thân vị lẫn công tác của Thánh Linh. Sau đó, trực giác trong linh sẽ thật sự nhận thức sự hiện hữu của lĩnh vực thuộc linh và nhận biết thực tại của Satan và các ác linh. Chỉ sau khi Chúa đến Golgotha, các sứ đồ mới nhận được sự giải thích Kinh Thánh của Chúa. Rồi chỉ sau Lễ Ngũ Tuần, họ mới nhìn thấy thực tại của lĩnh vực thuộc linh. Baptism của linh là khởi đầu của chiến trận thuộc linh.
Sau khi một tín đồ kinh ngiệm baptism của Thánh Linh và bước vào trong sự tiếp xúc với chính Đức Chúa Trời, sau khi linh người ấy được giải phóng và tự do, cũng như nhận thức thực tại của các vấn đề trong lĩnh vực thuộc linh, người ấy sẽ giao chiến với Satan trong chiến trận nếu người ấy có tri thức. (Chúng ta phải nhớ rằng mặc dù người thuộc linh có tri thức của người ấy không đến một lần đủ cả, nhưng có được qua nhiều sự thử nghiệm). Chỉ có người thuộc linh mới nhận biết thực tại của kẻ thù thuộc linh, và chỉ người ấy mới chiến đấu với một kẻ thù như vậy (Eph. 6:12). Chiến trận này không phải bằng các vũ khí thuộc xác thịt (2 Cor. 10:3-4). Vì chiến trận là thuộc linh nên vũ khí cũng phải thuộc linh. Do đó, loại chiến trận này là chiến trận giữa nhân linh với linh của kẻ thù. Đây là chiến trận giữa linh với linh.
Nếu một tín đồ không đạt đến giai đoạn thuộc linh này, người ấy sẽ không hiểu cũng không thể giao chiến trong một chiến trận như vậy trong linh. Chỉ khi nào Thánh Linh làm vững mạnh quyền năng của linh người ấy thì người ấy mới hiểu cách “vật lộn” với kẻ thù bằng linh mình. Chỉ khi nào trở nên thuộc linh, các tín đồ mới nhìn thấy thực tại của Satan và vương quốc của hắn rồi sau đó mới biết cách kháng cự và tấn công hắn bằng linh mình.
Có nhiều lý do cho một chiến trận như vậy. Lý do lớn nhất là sự tấn công và cản phá của kẻ thù. Satan luôn luôn áp dụng các sách lược của hắn để đột kích các tín đồ thuộc linh. Đôi khi hắn đột kích tình cảm. Những lúc khác, hắn đột kích thân thể. Hắn cũng đặt nhiều sự cản phá trong công tác và môi trường của các tín đồ. Một lý do khác cho chiến trận thuộc linh là chiến đấu cho Đức Chúa Trời. Satan có vô số công tác trong thế giới này và đã vạch ra vô số âm mưu trong không trung. Các công tác và âm mưu trong không trung. Các công tác và âm mưu của hắn đều vì chủ đích là chống lại Đức Chúa Trời. Khi chúng ta vì Đức Chúa Trời, chúng ta chiến đấu chống lại Satan bằng sức lực thuộc linh của mình, phá hủy các âm mưu của hắn và công tác bằng các lời cầu nguyện của chúng ta. Mặc dù nhiều lúc chúng ta không biết hắn đang âm mưu điều gì hay đang làm gì, nhưng bất luận thế nào chúng ta cũng chiến đấu chống lại hắn vì hắn luôn luôn là kẻ thù của chúng ta.
Ngoài các lý do trên, một lý do khác cho việc chiến đấu với Satan là để được giải phóng khởi sự lừa dối của hắn và giải phóng những người bị hắn lừa dối (xem Phần Tám, Chương Ba và Phần Chín, Chương Bốn). Mặc dù các tín đồ đã trở nên nhạy bén trong trực giác của linh họ khi họ kinh nghiệm baptism của Thánh Linh nhưng điều này không đủ để bảo vệ họ khỏi các mưu chước của kẻ thù. Họ vẫn có thể lừa dối. Sau khi một người có các cảm nhận thuộc linh, người ấy vẫn cần tri thức thuộc linh. Nếu không hiểu biết sự dẫn dắt của linh và cứ lưu lại trong vị trí thụ động, người ấy sẽ trở nên tù nhân của kẻ thù. Vào lúc này, các tín đồ rất dễ mắc phải sai lầm là phớt lờ sự dẫn dắt trong linh họ và bước theo các cảm nhận hoặc các kinh nghiệm phi lý, cho rằng đó là Đức Chúa Trời. Sau khi một tín đồ được baptism trong Thánh Linh, người ấy bước vào trong một lĩnh vực siêu nhiên. Nếu không nhận thức sự yếu đuối của chính mình và sự bất xứng của mình với những điều siêu nhiên, người ấy sẽ bị lừa dối.
Linh của một tín đồ có thể bị tác động bởi hai nguồn: (1) Thánh Linh và (2) các ác linh. Nếu một tín đồ cho rằng linh mình chỉ có thể được chỉ dẫn bởi Thánh Linh và không bị tác động bởi các ác linh thì người ấy thật là sai lầm. Một tín đồ phải hiểu rằng ngoài Linh từ Đức Chúa Trời còn có “linh của thế giới” (1Cor. 2:12). Đây là một kẻ thuộc linh được đề cập đến trong Epheso 6:12. Nếu một tín đồ không đóng linh mình lại để từ chối chúng thì các ác linh sẽ cầm giữ linh người ấy qua các sự lừa dối, ngụy trang và giả mạo.
Khi một tín đồ hoàn toàn thuộc linh, người ấy sẽ bị tác động bởi thế giới siêu nhiên. Vào lúc này, điều quan trọng là người ấy phải nhận biết sự khác biệt giữa “thuộc linh” và “siêu nhiên”. Việc nhầm lẫn giữa hai điều này đã dẫn nhiều tín đồ vào trong sự lừa dối của Satan. Các kinh nghiệm thuộc linh là các kinh nghiệm lưu xuất từ linh của các tín đồ; các kinh nghiệm siêu nhiên chưa chắc là ra từ nhân linh. Lúc thì chúng được cảm nhận trong các giác quan của thân thể, lúc thì được tìm thấy trong lĩnh vực của hồn. Các tín đồ đừng bao giờ nhận lấy các kinh nghiệm siêu nhiên làm kinh nghiệm thuộc linh. Họ phải nghiên cứu các kinh nghiệm này ra từ các giác quan bên ngoài hay ra từ linh bên trong. Những điều ra từ bên ngoài có thể là siêu nhiên nhưng không thuộc linh.
Các tín đồ đừng bao giờ chấp nhận bất cứ điều siêu nhiêu nào mà không chất vấn nó. Ngoài Đức Chúa Trời, Satan cũng có thể thực hiện những điều siêu nhiên. Bất kể có thể có cảm xúc, diện mạo hay sự công bố gì, một tín đồ cũng phải nghiên cứu nguồn gốc. Một người phải thực hành sự dạy dỗ của 1 John 4:1. Các nỗ lực giả mạo của Satan thường vượt quá sự mong đợi của các tín đồ. Nếu một tín đồ sẵn lòng hạ mình và công nhận là mình có thể bị lừa dối, người ấy sẽ tự cứu mình khỏi nhiều sự lừa dối. Vì cớ các sự lừa dối này mà chiến trận thuộc linh là điều không thể tránh khỏi. Trong chiến trận thuộc linh, nếu các tín đồ không vận dụng linh mình để tiến tới tấn công thì kẻ thù sẽ đến với họ và đàn áp quyền năng thuộc linh của họ. Chiến trận thuộc linh là một cuộc chiến giữa linh của các tín đồ và các ác linh của kẻ thù. Nếu một tín đồ ở dưới sự lừa dối thì chiến trận của người ấy là một cuộc chiến vì sự tự do. Nếu một tín đồ đã tự do rồi thì chiến trận của người ấy là một cuộc chiến vì sự giải phóng của người khác, để bảo vệ chính mình và người khác chống lại sự tấn công của kẻ thù và cũng là để nhận lấy chỗ đứng tấn công chống lại mọi kế hoạch và công tác của Satan.
Loại chiến trận này là chiến trận của các linh; sức lực thuộc linh là cần thiết cho một chiến trận như vậy. Một tín đồ phải hiểu biết cách vật lộn với kẻ thù bằng linh mình. Nếu không công tác bởi linh thì người ấy không biết kẻ thù tấn công ra sao và Đức Chúa Trời muốn người ấy chiến đấu thể nào. Nếu bước đi theo linh, người ấy sẽ học tập công tác bằng cách cầu nguyện không thôi trong linh và chống lại kẻ thù theo cách này. Mỗi lúc trải qua một cuộc chiến, linh của tín đồ sẽ mạnh hơn. Nếu hiểu biết luật của linh, người ấy có thể thấy rằng mình không chỉ đắc thắng tội lỗi mà còn đắc thắng Satan nữa.
Phương diện trọng yếu nhất của chiến trận thuộc linh là được làm cho có quyền năng bằng sức lực. Chúng ta có thể nhìn thấy điều này từ phần dạy dỗ của vị sứ đồ về chiến trận thuộc linh. Ông nói: “Cuối cùng, anh em phải có quyền năng trong Chúa và trong đại năng của Ngài” (Eph. 6:10). Sau đó, ông đề cập đến chiến trận thuộc linh (cc. 11-18). Nhưng làm thế nào một người có thể được làm cho có quyền năng? Câu trả lời của vị sứ đồ nằm trong Epheso 3:16: “Được vững mạnh bằng quyền năng qua Linh Ngài vào trong người bên ngoài”. Điều này là tuyệt đối cần thiết. Người bên trong là trung tâm của con người, nhân linh. Nếu linh trở nên yếu đuối, mọi sự sẽ trở nên yếu đuối. Một khi linh trở nên yếu đuối thì sẽ có sự sợ hãi và các tín đồ sẽ không thể đứng vững trong những ngày độc ác. Các tín đồ cần một linh mạnh mẽ. Quyền năng của sự tối tăm nhắm đến nhân linh. Nếu các tín đồ không hiểu biết bản chất của chiến trận thì trong linh mình, họ sẽ không thể kháng cự lại các chấp chánh và quyền lực.
Nhiều tín đồ phấn khởi trong linh họ chỉ khi nào mọi việc suôn sẻ. Nhưng khi chiến trận đến, họ bối rối trở nên sợ hãi, buồn rầu và phiền muộn. Họ không hiểu tại sao họ lại thất bại. Các tín đồ phải hiểu biết mục đích của Satan trong chiến trận trước khi họ có thể đắc thắng. Mục đích của hắn là lấy đi vị trí của các tín đồ trong sự thăng thiên và đàn áp linh họ hầu cho hắn có thể thăng thiên. Trong chiến trận, vị trí đóng vai trò then chốt. Nếu linh của một tín đồ bị làm cho suy yếu thì vị trí của người ấy trong sự thăng thiên lập tức bị đánh mất. Vì vậy, các tín đồ phải duy trì một linh mạnh mẽ và không được nhường bất cứ lập trường nào cho kẻ thù.
Một khi các tín đồ nhận thức rằng Đức Chúa Trời đã chuẩn bị Thánh Linh để làm vững mạnh linh họ thì họ sẽ nhận thức nhu cầu chiến đấu với kẻ thù. Qua các sự cầu nguyện đột kích và các sự vật lộn, linh của họ dần dần được làm vững mạnh. Giống như những người vật lộn bằng thân thể mình thì sẽ phát triển các cơ bắp qua việc vật lộn thì quyền năng thuộc linh của các tín đồ cũng được gia tăng khi họ chiến đấu với kẻ thù. Các ác linh tấn công vì chủ đích đàn áp linh của các tín đồ và khiến hồn phải chịu khổ. Nếu các tín đồ nhận thức được mưu chước của kẻ thù, không thối lui trong bất cứ điều gì và chống cự hắn thì tình cảm của họ sẽ được bảo vệ. Việc chống cự trong linh dồn kẻ thù vào thế thủ và vô hiệu hóa các sự tấn công của hắn.
 Chống cự là công tác quan trọng nhất trong chiến trận thuộc linh; phương tiện phòng thủ hiệu quả nhất là tấn công. Việc chống cự mà một người kinh nghiệm trong chiến trận thuộc linh không được hoàn thành qua sự vận dụng ý chí nhưng qua sự vận dụng quyền năng thuộc linh. Chống cự nghĩa là giải phóng một người khỏi quyền năng đàn áp. Nếu một người “mở một con đường” qua linh thì kẻ thù sẽ bị đánh bại. Nếu một người không chống cự kẻ thù, để cho hắn tấn công hoặc nếu kẻ thù đã tấn công rồi mà không chống lại, thì linh của tín đồ đó chắc chắn bị đàn áp và làm cho suy yếu. Thậm chí vài ngày sau người ấy vẫn thấy khó khôi phục tính siêu việt trong linh mình. Một linh không chống cự thường là một linh bị đàn áp.
Sự chống cự của chúng ta phải dựa trên lời Đức Chúa Trời. Đây là gươm của Linh. Khi các tín đồ nhận được lời Đức Chúa Trời, lời đó sẽ trở nên linh và sự sống cho họ. Chỉ khi đó họ mới có thể sử dụng lời như vũ khí tự vệ. Một người thiên thượng sẽ biết cách sử dụng lời Đức Chúa Trời cách hiệu quả để phá hủy mọi lừa dối của kẻ thù. Loại chiến trận này đang tiếp diễn ngay bây giờ trong lĩnh vực thuộc linh. Mặc dù đôi mắt vật lý không nhìn thấy chiến trận này nhưng mọi người tranh đấu để tiến tới trong linh đều nhận thức và xác định được loại chiến trận này. Những người bị kẻ thù lừa dối và cột trói phải được trả tự do. Ngoài việc bị tội lỗi và sự tự xưng nghĩa cột trói, thì ách nô lệ thường thấy nhất đối với các tín đồ là các kinh nghiệm siêu nhiên. Các tín đồ chấp nhận các kinh nghiệm này cách bất cẩn vì chúng lạ lùng và cho họ các cảm giác vui sướng. Họ ít biết rằng các kinh nghiệm siêu nhiên này chỉ khiến các tín đồ trở nên kiêu ngạo và tự biện minh. Chúng chẳng giúp ích gì trong sự thánh khiết và sự công nghĩa trong sự sống. Chúng cũng không sản sinh bất cứ hiệu quả nào lâu dài và đích thực trong công tác. Một khi các ác linh thành công trong công tác của chúng thì chúng sẽ chiếm được chỗ trong các tín đồ và sẽ ngày càng lấn tới cho đến khi các tín đồ bước đi theo xác thịt.
Những người tự cột trói mình thì không thể giải phóng người khác. Chỉ khi nào chính các tín đồ hoàn toàn được giải phóng khỏi quyền bính của sự tối tăm trong kinh nghiệm thì họ mới có thể thắng trận để giải phóng người khác. Ngày nay, các tín đồ ý thức hơn về tầm quan trọng của kinh nghiệm riêng tư về baptism của Thánh Linh. Nhưng hiểm họa vẫn còn đó. Tôi e rằng ngày qua ngày, số người bị các ác linh ám sẽ gia tăng so với số người kinh nghiệm baptism của Thanh Linh. Nhu cầu hiện tại là có một nhóm tín đồ đắc thắng biết cách chiến đấu và giải phóng người khác khỏi sự lừa dối của kẻ thù. Nếu không ai trong hội thánh của Đức Chúa Trời biết cách để bước đi theo linh và cách chiến đấu với kẻ thù bằng linh họ thì hội thánh sẽ bị đánh bại! Nguyện Đức Chúa Trời dấy lên những người Ngài có thể sử dụng.
Watchman Nee (Người Thuộc Linh)