-
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, dùng về
đàn dây
1 Hỡi Đức Chúa Trời của sự công bình tôi,
Khi tôi kêu cầu, xin hãy đáp lời tôi.
Khi tôi bị gian truân Ngài để tôi trong nơi rộng
rãi;
Xin hãy thương xót tôi, và nghe lời cầu nguyện
tôi.
2 Hỡi các con loài người, sự vinh hiển ta sẽ bị
sỉ nhục cho đến chừng nào?
Các ngươi sẽ ưa mến điều hư không,
Và tìm sự dối trá cho đến bao giờ?
3 Phải biết rằng Đức Giê-hô-va đã để riêng cho
mình người nhân đức.
Khi ta kêu cầu Đức Giê-hô-va, ắt Ngài sẽ nghe lời
ta.
4 Các ngươi khá e sợ, chớ phạm tội;
Trên giường mình hãy suy gẫm trong lòng, và làm
thinh.
5 Hãy dâng sự công bình làm của lễ,
Và để lòng tin cậy nơi Đức Giê-hô-va.
6 Nhiều người nói: Ai sẽ cho chúng ta thấy phước?
Hỡi Đức Giê-hô-va, xin soi trên chúng tôi sự
sáng mặt Ngài.
7 Chúa khiến lòng tôi vui mừng nhiều hơn chúng
nó,
Dầu khi chúng nó có lúa mì và rượu nho dư dật.
8 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ nằm và ngủ bình an;
Vì chỉ một mình Ngài làm cho tôi được ở yên ổn
-
Trong gian truân Chúa mở rộng tôi,
Hỡi Chúa sự công bình đời đời,
Vinh dự tôi loài người sỉ nhục,
Hãy xót thương nghe và nhậm lời.
-
Biết Chúa để riêng người nhơn đức,
Trên giường tôi suy nghĩ làm thinh,
Đâu dám suy tư điều tiêu cực,
Chỉ tin cậy Chúa, Đấng Công Bình.
-
Khi chạy loạn khó khăn cơ cực,
Quân thù dư dật lúa, rượu nho,
Tôi ngủ bình an không phiền tức,
Tin cậy Ngài tâm hồn tự do.
-
Tôi tin Chúa có hướng dẫn các nhà biên tập Thi thiên là Ê-sai, Mi chê và E xơ
ra sắp xếp thứ tự cho tác thi thiên. Các thi thi thiên từ 3 đên 7 là các bài cầu
nguyện của vua David trong khi mất ngai vàng, ông cùng 600 người thân cận bôn tẩu
từ Jerusalem đến tận bên kia sông Giô đanh, là thành Ma ha na im. Ông thưa với
Chúa về tình trạng không mất ngủ của mình, nhưng có sự thiếu thốn lương thực.
Ông trình bày về kẻ thù đang vây khắp bôn bên.
-
Câu 1- “Khi tôi bị gian truân Ngài để tôi trong
nơi rộng rãi”-Ông J.N. Darby dịch câu nầy là- in pressure thou hast enlarged
me;--Ngài đã mở rộng tôi trong sự đè nén. Thật vậy David bị đè nén trong mấy
tháng chạy loạn, kết quả ông được mở rộng người bề trong và tăng trưởng thuộc
linh.
Câu 2 Hỡi các con loài người, sự vinh hiển ta sẽ
bị sỉ nhục cho đến chừng nào?—Ông bị Si mê I, dòng vua Sau lơ ném đá, thóa mạ…
Câu 4 Các ngươi khá e sợ, chớ phạm tội; Trên
giường mình hãy suy gẫm trong lòng, và làm thinh. Ông đã chiến thắng bản ngã mình
trong giấc ngủ, không cho tư tưởng lang thang oán hận bất cứ ai
Câu 7 Chúa khiến lòng tôi vui mừng nhiều hơn
chúng nó, Dầu khi chúng nó có lúa mì và rượu nho dư dật., Ông và đoàn người
theo ông thiếu thốn mọi thứ.
2 Samuel 17:27-29 chép sự tiếp trợ của Chúa: Khi
Đa-vít đã đến Ma-ha-na-im, thì Sô-bi, con trai Na-hách, quê ở Ráp-ba, là thành
của dân Am-môn, với Ma-ki, con trai A-mi-ên ở thành Lô-đê-ba và Bát-xi-lai, người
Ga-la-át, ở thành Rô-ghê-lim, đều đem cho Đa-vít và cho cả dân theo người những giường, chén, chậu đất, lúa mì, lúa mạch,
bột mì, hột rang, đậu, phạn đậu, và các thứ hột rang khác, mật ong, mỡ sữa, con chiên, và bánh sữa bò, đặng
cho Đa-vít và đạo quân người ăn; vì chúng nói rằng: Dân chúng đã đói khát và mệt
nhọc trong đồng vắng.
Thi thiên 4 ghi lại tình cảnh và tâm trạng David
khi chạy trốn con mình như vậy.
Minh Khải 18-12-2015