Nhìn xem Si-ôn thánh, ngai của Vua công bình,
Chỗ họp các nước sau khi định phân nghiêm chỉnh,
Là Si-ôn công nghĩa trên núi cao hơn đồi,
Nơi lập pháp cho muôn dân phục hồi tươi mới.
-
Nhìn xem Si-ôn cũ, trong ánh quang khôi phục,
Chỗ dự các lễ cho thiên hạ trong vương quốc;
Hợp ca trong đêm thánh, dân Chúa vui vô hạn,
Khi Vầng Đá của Israel phơi sáng-
-
Bình an Si-ôn lớn, như nước con sông rộng,
Giúp mọi nước hưởng vinh quang hoàng kim vô đối,
Thi quan ai trông thấy, xương cốt nên khang kiện,
Trong lòng quá vui, trông mong dự phần vinh hiển.
-
Tại Si-ôn yêu dấu danh Chúa rao theo lệ,
Chỗ lời sống phát phân cho mọi dân xem lễ,
Người trông Quân Vương đến, van khẩn cho nơi nầy,
Yêu bụi đất Si-ôn, mong chờ đạp lên ấy.
-
Esai 33:20-Hãy nhìn xem Si-ôn, là thành của các
kỳ lễ trọng thể chúng ta! Mắt ngươi sẽ thấy Giê-ru-sa-lem, là chỗ ở yên lặng,
là trại sẽ không dời đi nữa, các nọc nó chẳng hề nhổ lên, chẳng có một cái dây
nào đứt! 21
-
Sáng 14:18-19-Mên-chi-xê-đéc, vua Sa-lem, sai
đem bánh và rượu ra. Vả, vua nầy là thầy tế lễ của Đức Chúa Trời Chí Cao, chúc phước cho Áp-ram và nói rằng: Nguyện Đức
Chúa Trời Chí Cao, là Đấng dựng nên trời và đất, ban phước cho Áp-ram!
Quan xét 1:7-8-Bấy giờ, A-đô-ni-Bê-xéc nói rằng:
Có bảy mươi vua bị chặt ngón cái của tay và chân, lượm vật chi rớt dưới bàn ta.
Điều ta đã làm, Đức Chúa Trời lại báo ứng ta. Người ta dẫn vua đến
Giê-ru-sa-lem, và người chết tại đó. Người Giu-đa hãm đánh thành Giê-ru-sa-lem
và chiếm lấy, dùng lưỡi gươm giết dân cư, và phóng hỏa thành-
Quan xét 19:11-12-Khi hai người đến gần Giê-bu,
ngày đã xế nhiều rồi. Kẻ tôi tớ thưa cùng chủ rằng: Hè, chúng ta hãy xây qua đặng
vào trong thành dân Giê-bu nầy, và ngủ đêm tại đó. Chủ đáp rằng: Chúng ta không vào trong một
thành kẻ ngoại bang, là nơi chẳng có người Y-sơ-ra-ên; chúng ta sẽ đi đến
Ghi-bê-a.
2 Sam 5:6-7, 13-Vua và các thủ hạ kéo đến
Giê-ru-sa-lem, đánh dân Giê-bu-sít, vốn ở tại xứ nầy. Chúng nó nói cùng Đa-vít
rằng: Ngươi chớ vào đây: những kẻ đui và què, đủ mà xô đuổi người đi! - Nghĩa
là muốn nói: Đa-vít sẽ không vào đây được. Nhưng Đa-vít hãm lấy đồn Si-ôn: ấy
là thành Đa-vít.--Sau khi Đa-vít từ Hếp-rôn đến, thì còn cưới thêm những hầu và
vợ ở Giê-ru-sa-lem-
Exora 1:11; 3:1-- Khi những người bị bắt làm
phu tù ở Ba-by-lôn được dẫn về Giê-ru-sa-lem, thì Sết-ba-xa đem lên luôn hết thảy
vật ấy.-Đến tháng bảy, khi dân Y-sơ-ra-ên đã ở trong bổn thành mình rồi, thì
dân sự hiệp lại như một người ở tại Giê-ru-sa-lem-
Mathio 2:1- Vả, khi Jêsus đã sanh tại Bết-lê-hem
thuộc Giu-đê đương đời vua Hê-rốt, có mấy bác sĩ từ Đông phương đến
Giê-ru-sa-lem
Mathio 5:34-35-Chớ thề chi hết: ..đừng chỉ
Giê-ru-sa-lem, vì là thành của Vua lớn.
Esai 2:2-3-Sẽ xảy ra trong những ngày sau rốt,
núi của nhà Đức Giê-hô-va sẽ được lập vững trên đỉnh các núi, cao hơn các đồi.
Mọi nước sẽ đổ về đó, và nhiều dân tộc sẽ
đến mà nói rằng: Hãy đến; chúng ta hãy lên núi Đức Giê-hô-va, nơi nhà Đức Chúa
Trời của Gia-cốp: Ngài sẽ dạy chúng ta về đường lối Ngài, chúng ta sẽ đi trong
các nẻo Ngài. Vì luật pháp sẽ ra từ Si-ôn, lời Đức Giê-hô-va sẽ ra từ
Giê-ru-sa-lem.
Esai 60:1-3-- Hãy dấy lên, và sáng lòe ra! Vì sự
sáng ngươi đã đến, và vinh quang Đức Giê-hô-va đã mọc lên trên ngươi. Nầy, sự tối tăm vây phủ đất, sự u ám bao bọc
các dân; song Đức Giê-hô-va dấy lên trên ngươi, vinh quang Ngài tỏ rạng trên
ngươi. Các dân tộc sẽ đến nơi sự sáng
ngươi, các vua sẽ đến nơi sự chói sáng đã mọc lên trên ngươi
Galati 4:25-26-Vả, A-ga đây, tức là núi Si-na-i
trong Ai-cập, chỉ về Giê-ru-sa-lem bây giờ, vì thành đó với con cái mình đều bị
ở dưới ách tôi mọi. Nhưng Giê-ru-sa-lem ở trên là tự chủ, và là mẹ của chúng
ta.
-
Đọc qua các câu Kinh thánh trên đây, chúng ta
thấy từng thời đại, Đức Thánh Linh mặc khải về Giê ru salem càng lúc càng sáng
tỏ hơn cho chúng ta.
1.Thời các tổ phụ:
Heb 7:1-3 chép “Vả, Mên-chi-xê-đéc đó là vua của
Sa-lem, thầy tế lễ của Đức Chúa Trời Chí Cao, đã đón Áp-ra-ham khi ông ấy đánh
giết các vua trở về, mà chúc phước cho. Áp-ra-ham cũng lấy một phần mười về mọi vật
mình đã thâu được mà chia cho vua. Theo sự dịch giải thì tên vua ấy trước nhứt
là Vua sự công nghĩa, lại là Vua Sa-lem, tức là Vua bình an. Người không cha, không mẹ, không gia phổ,
không có ngày sanh thỉ, cũng không có ngày mạng chung, bèn là giống như Con Đức
Chúa Trời, cứ làm thầy tế lễ mãi mãi”-
Chúng ta không biết nhiều về nhân vật Mên chi
xê đéc. Qua ông chúng ta thấy Salem là thủ đô trong vương quốc huyền bí của
ông.
-
2.Thời Chinh Phục Đất Hứa:
Chi phái Giu đa đã chiếm thành Salem, nhưng người
Bên gia min không đủ sức định cư trong đó, nên vào thời các quan xét, Salem,
cũng được gọi là Giê bu, đã trở
nên:- “một thành kẻ ngoại bang, là nơi
chẳng có người Y-sơ-ra-ên”;
-
3. Thời Các Vua:
David và quân đội ông từ Hếp rôn kéo nên bao
vây đồn Si-ôn tnên núi Si-ôn và chiếm nó. Đa Vít xây Si-ôn thành trung tâm hành
chánh của quốc gia Israel. Ông cũng xây cung điện ông tại Si-ôn. Chúng ta thấy các
tác giả Kinh thánh dùng hoán đổi giữa chữ “Giê-ru-salem” và “Si-ôn”.
Từ thời Vua Đa vít, Giê ru sa lem, thành phố
nói chung, và Si-ôn là cơ quan hành chánh quốc gia, đã trở thành thủ đô của quốc
gia Israel cho đến ngày họ bị lưu dày, vong quốc vào khoảng năm 587 T.C.
-
4. Thời Hôi Hương—
Sau khi hồi hương về đất thánh, Israel tái lập
đền thờ và xây dựng thành Jerusalem như cũ. Jerusalem được phục hồi khoảng năm
538 TC và kéo dài mãi vào thời Chúa Jesus giảng đạo. Sau đó vào năm 70 S.C, Giê ru salem bị thái tử Titus của
hoàng đế La mã triệt hạ. Họ đã san bằng đền thờ và thành phố, chỉ còn sót lại một
đoạn bức tường của vách nội thành, bao quanh khu đền thờ cổ. Bức tường nầy nổi
tiếng ngày nay, được gọi là “bức tường than khóc”. Hằng ngày có nhiều người
Israel đến gần bức tường để cầu nguyện khóc lóc, hồi tưởng vinh quang quá vãng
của dân tộc họ. Họ cầu mong Đấng Messiah hiện đến để giải cứu họ, phục hồi vinh
quang cho họ.
-
5. Thời kỳ Cây vả trổ lộc:
Ô sê 3:4-Vì con cái Y-sơ-ra-ên sẽ trải qua nhiều
ngày, không vua, không quan trưởng, không của lễ, không trụ tượng, không
ê-phót, và không thê-ra-phim-
Mathio 24: 42--Nầy, hãy học thí dụ nơi cây vả:
vừa lúc nhành non, lộc nứt, thì các ngươi biết mùa hạ đã gần-
Dân Israel mất chủ quyền thực thụ trên xứ sở từ
26 thế kỷ rồi và lần lưu đày sau cùng, năm 70 SC, gần như xóa sổ Giê ru salem.
Sau khi lập quốc năm 1948, và được Liên hiệp quốc
công nhận sự hiện hữu của Israel, nhưng họ lấy thành phố Tel Aviv (Đồi Xuân)
làm thủ đô, chớ không thể phục hồi thủ đô Jerusalem, dù từ năm 1967, họ đã hoàn
toàn kiểm soát Jerusalem. Năm 1980, Israel dự định đem thủ đô về Jerusalem, thì
bị phe Á rập phản đối dữ dội.
Sau 68 năm nứt lộc Cây Vả Do thái sẽ có thủ đô
Jerusalem như cũ hay không, chúng ta không biết nỗi. Phải chăng sẽ có vị Cứu
Tinh xuất hiện giúp đỡ họ xây đền thờ và tái lập thủ đô Jerusalem, diều đó là
huyền nhiệm chỉ có Chúa biết.
-
6. Thời Thiên Hi Niên-
Sách E sai và các sách tiên tri khác dự ngôn
ngày đến, Giê ru salem sẽ là thủ đô của địa cầu. Muôn dân tộc mới trên địa cầu
sẽ đến Giê ru sslem mỗi năm ba lần để thờ phượng Chúa và hầu việc dân Israel.
Xa 14:16- Xảy ra hết thảy những kẻ nào còn sót
lại trong mọi nước lên đánh Giê-ru-sa-lem, sẽ lên đó hàng năm đặng thờ lạy trước
mặt Vua, là Đức Giê-hô-va vạn quân, và giữ lễ lều tạm.
-
7. Giê ru sa lem ở trên
Trong Ga la ti 4, Phao lô nói rằng toàn bộ lịch sử của Giê ru salem mà
chúng ta vừa duyệt qua là thuộc về Giê ru sa lem trên đất, chúng ta các Cơ Đốc
nhân thuộc về Giê ru salem ở trên, là Giê ru sa lem mới mà Khải thị 21-21 miêu
tả.
Tại sao Phao lô châm biếm họ là : « núi Si-na-i trong Ai-cập,
chỉ về Giê-ru-sa-lem bây giờ, vì thành đó với con cái mình đều bị ở dưới ách
tôi mọi » ?
Jerusalem trên đất và con cái họ là núi Sinai sao ? Ngụ ý thuộc về Do
thái giáo theo kinh luật khắc khe. --Còn họ giống Ai cập là vì tình trạng luân
lý của họ đồi bại như xứ Ai cập sao ? Tại sao Phao lô châm biếm như vậy ?
Ông ngụ ý khuyên chúng ta : Bạn đừng hãnh diện về cố đô Jerusalem yêu dấu
với chiều dài lịch sử của nó. Chúng ta hãy trông chờ Giê ru sa lem mới là thủ
đô cho cả vũ trụ đến đời đời.
Minh khải 13-1-2016