Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

SÁCH NHÃ CA Bài 6




ĐƯỢC KÊU GỌI CÁCH MẠNh MẼ HƠN
ĐỂ SỐNG PHÍA TRONG BỨC MÀN
QUA THẬP TỰ GIÁ SAU SỰ PHỤC SINH
(1)
Kinh Thánh: Nhã.5:2-6:3
Trong 5:2-6:3, người yêu của Đấng Christ được kêu gọi cách mạnh mẽ hơn để sống phía trong bức màn qua thập tự giá sau sự phục sinh. Trong đền tạm trên trời (Hê.8:2; 9:11-12, 24) có một bức màn ngăn Nơi thánh với Nơi chí thánh. Màn này là hình bóng về xác thịt chúng ta (10:19-20). Để chúng ta bước vào trong Nơi chí thánh, màn này phải bị xé. Điều này ngụ ý rằng dù ở trong sự thăng thiên, ở trong linh bao nhiêu, chúng ta vẫn còn trong sáng tạo cũ và vẫn còn mang xác thịt này. Vì vậy, ngay cả sau khi kinh nghiệm sống trong sự thăng thiên, chúng ta vẫn cần kinh nghiệm về thập tự giá.
Đừng bao giờ nghĩ rằng khi còn sống trong sáng tạo cũ, chúng ta có thể đạt tới mức thuộc linh cao đến nỗi không còn ở trong xác thịt nữa. Hãy xem trường hợp của sứ đồ Phao-lô, chắc chắn ông là một người rất thuộc linh. Sau khi Đức Chúa Trời đã ban cho ông những khải thị cao, Ngài cũng ban cho ông “một cái giằm xóc trong xác thịt” để cảnh báo ông rằng ông vẫn còn có xác thịt (2 Cô 12:7)

Đừng bao giờ nghĩ rằng chúng ta là một “ông thánh” hay một thiên sứ. Chúng ta là những tín đồ đúng đắn trong tiến trình của Đức Chúa Trời về cuộc gia tể Ngài. Cuộc gia tể của Đức Chúa Trời trước hết là tái sinh chúng ta trong linh và sau đó, biến đổi hồn chúng ta, nhưng xác thịt vẫn còn đây. Chúng ta cần được cảnh báo rằng nếu bất cẩn với xác thịt, chúng ta sẽ làm thiệt hại đời sống thuộc linh của mình
Vì Cơ Đốc nhân thường bất cẩn về xác thịt nên những sự chia rẽ giữa vòng tín đồ là điều phổ biến. Theo sách Công vụ các sứ đồ, Ba-na-ba đã trở nên bất đồng với Phao-lô và đã tự tách mình khỏi Phao-lô (15:35-39). Sự chia rẽ này gây ra do ý định của Ba-na-ba là muốn đem Giăng, anh em họ của ông, cũng được gọi là Mác, đi theo trong chuyến hành trình đã định để thăm viếng các Hội thánh. “Nhưng Phao-lô cho rằng không đáng đem Mác theo, vì người đã lìa họ trong Bam-phi-ly, chẳng cùng đi làm việc với họ. Nhơn đó nỗi lên sự cãi nhau dữ dội, đến nổi hai người phân rẽ nhau; Ba-na-ba đem Mác cùng đáp thuyền qua Chíp-rơ” (c.38-39). Mọi sự tranh luận đều liên quan đến việc gì đó của xác thịt. có lẽ Phao-lô ở trong linh khi ông đang đấu tranh, nhưng Ba-na-ba đang tranh luận theo xác thịt. Điều này cho thấy rằng ngay cả với những người thuộc linh, xác thịt vẫn còn và có thể gây ra thiệt hại
Không nên nghĩ rằng nếu chúng ta sống trong sự thăng thiên thì xác thịt không còn với chúng ta nữa. Không, xác thịt vẫn còn đó. Chúng ta có thể ở trong sự thăng thiên, nhưng bức màn, xác thịt, vẫn đang hiện diện. Khi  Đấng Christ bị đóng đinh, bức màn trong đền thờ bị xé ra làm hai từ trên chí dưới (Mat.27:51). Với Đấng Christ, màn này đã bị xé rồi, nhưng bức màn của chúng ta vẫn còn. Vì thế, chúng ta cần một sự kêu gọi mạnh mẽ hơn, không chỉ để cứ ở trong sự thăng thiên mà cũng học những bài học về thập tự giá và sống phía trong bức màn. Trong kinh nghiệm chúng ta, bức màn, xác thịt, phải bị xé ra và kế đến, chúng ta cần phải trải qua bức màn bị xé để sống trong nơi chí thánh. Vì điều này, hằng ngày chúng ta cần học bài học thập tự giá
I. SỰ KÊU GỌI MẠNH MẼ HƠN VỀ THẬP TỰ GIÁ
SAU SỰ PHỤC SINH VÀ THẤT BẠI CỦA NGƯỜI YÊU
Bây giờ chúng ta sẽ xem xét sự kêu gọi mạnh mẽ hơn về thập tự giá sau sự phục sinh và sau đó xem xét sự thất bại của người yêu (Nhã.5:2-6:3)
A. Sự Kêu Gọi Của Lương Nhơn
Trong 5:2, chúng ta có lời kêu gọi của Lương Nhơn : “Tôi ngủ, nhưng lòng tôi tỉnh thức, / Ấy là tiếng của Lương Nhơn tôi gõ cửa, rằng: / Hỡi em gái ta, bạn tình ta, chim bồ câu ta, kẻ hoàn hảo của ta ơi, hãy mở cửa cho ta!/ Vì đầu ta đầy sương nóc,/ Lọn tóc ta thấm giọt ban đêm”. Trong sự kêu gọi người yêu, Lương Nhơn đã xem nàng như em gái của Ngài. Điều này có nghĩa là người yêu có cùng bản chất như Ngài. Ở đây, người yêu nhận thức rằng người cũ của nàng, người bề ngoài, đã bị đóng đinh và người mới của nàng, người bề trong, đang sống. Nàng nghe tiếng gõ cửa của Lương Nhơn và yêu cầu nàng mở cửa cho Ngài, nhắc nàng về sự đau khổ của Ngài mà Ngài đã trải qua tại Ghết-sê-ma-nê vì sự đóng đinh. Đầu Ngài “đầy sương móc” và mái tóc Ngài thấm “những giọt ban đêm” chỉ về sự đau khổ của Đấng Christ tại Ghết-sê-ma-nê trong đêm trước khi Ngài chết
B. Sự Khước Từ Của Người Yêu
Câu 3 cho chúng ta biết sự khước từ của người yêu: “Tôi đã cởi áo ngoài rồi, làm sao mặc nó lại? / Tôi đã rửa chon rồi, lẽ nào làm lấm lại?” Lương Nhơn gọi, nhưng nàng từ chối sự kêu gọi của Ngài. Vì nàng đã lột bỏ lối sống trước kia của người cũ qua sự xử lý của thập tự giá, làm thế nào nàng có thể mặc lại nó, vì điều này mà Lương Nhơn của nàng cần nhắc lại sự đau khổ của Ngài vì sự đóng đinh? Vì nàng đã được tẩy sạch bởi huyết cứu chuộc của Ngài, làm thế nào nàng có thể làm cho mình ô uế, vì điều này mà Lương Nhơn của nàng cần nhắc lại sự đau khổ về sự chết Ngài? Đây là những lý do nàng khước từ sự kêu gọi của Người Yêu Dấu
C. Sự Mở Cửa Của Người Yêu
Trong các câu 4 và 5, người yêu mở cửa
1. Lương Nhơn Cho Xem Bàn Tay
Mang Dấu Đinh Qua Lỗ Cửa Hẹp Của Nàng
“Lương Nhơn tôi thò tay vào lỗ cửa, / lòng dạ tôi cảm động vì cớ người” (c.4). Lương Nhơn cho xem bàn tay có dấu đinh của Ngài qua lỗ cửa hẹp của nàng khiến các phần bên trong của nàng được cảm động để khao khát Ngài. Từ kinh nghiệm, chúng ta biết rằng, một mặt, chúng ta có thể khước từ Chúa, nhưng mặt khác, chúng ta không thể đóng cửa hoàn toàn. Sau khi đóng cửa, có thể chúng ta chừa một lỗ nhỏ mà qua đó Chúa có thể thò tay Ngài vào. Ở đây, bàn tay mang dấu đinh của Lương Nhơn đã nhắc Ngài đã bị đóng đinh vì nàng
2. Trỗi Dậy Mở Cửa Cho Người Yêu Dấu
“Tôi bèn trỗi dậy đặng mở cửa cho Lương Nhơn của tôi; / Tay tôi nhỏ giọt một dược, / Và ngón tay tôi chảy một dược ròng trên nạm chốt cửa” (c.5). Người yêu trỗi dậy mở cửa cho Người Yêu Dấu. Hành động của nàng cho thấy nàng đánh giá cao sự chết dịu ngọt của Ngài
D. Sự Ẩn Mình Của Người Yêu Dấu
“Tôi mở cửa cho Lương Nhơn tôi, / Nhưng người đã lánh đi khỏi rồi./ Đương khi người nói lòng tôi mất vía. / Tôi tìm kiếm người, nhưng không gặp; / Tôi gọi người, song người chẳng đáp” (c.6). Người yêu mở cửa cho Người yêu Dấu, nhưng Ngài đã lánh và đi khỏi. Hồn của nàng đã mất can đảm khi Lương Nhơn nói. Sau đó, người yêu tìm Ngài, nhưng không gặp. Người yêu gọi Ngài, song Ngài chẳng đáp lời
E. Người Yêu Bị Thương
“Kẻ canh tuần quanh thành gặp tôi, / Đánh tôi, và làm tôi bị thương; / Các kẻ canh giữ vách thành cất lấy lúp khỏi tôi” (c.7). Những người trông nom dân của Đức Chúa Trời (Hê. 13:17), không biết nan đề của nàng, đã đánh và làm nàng bị thương, nghĩ rằng nàng sẽ được ích lợi do họ đánh. Những kẻ canh giữ dân của Đức Chúa Trời đã lấy lúp, sự che phủ của nàng, làm nàng xấu hổ công khai. Đôi khi chúng ta nghĩ rằng chúng ta có thể giúp người khác việc quở trách họ. Tuy nhiên, thay vì giúp đỡ họ, sự quở trách này đã làm tổn thương họ.
F. Người Yêu Tìm Sự Giúp Đỡ
Từ Những Tín Đồ Thường
“Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi, / Nếu gặp Lương Nhơncủa ta, khá nói với người rằng / Ta có bịnh ái tình” (Nhã 5:8). Điều này ngụ ý rằng vì cảm xúc về sự thất bại của nàng quá sâu, người yêu cảm thấy ngay cả những tín đồ trẻ hơn cũng có thể giúp nàng. Nàng dặn họ nói với Lương Nhơncủa nàng rằng nàng có bịnh ái tình, nghĩ rằng Lương Nhơncủa nàng có thể có sự quan tâm nào đó về tình yêu của nàng đối với Ngài
G. Câu Hỏi Đầu Tiên Của Những Người
Mà Người Yêu Nhờ Giúp
Trong câu 9, chúng ta có câu hỏi đầu tiên của những người mà người yêu nhờ giúp về Lương Nhơn của nàng: “Hỡi người xinh đẹp hơn hết trong các người nữ, Lương Nhơncủa chị có gì hơn Lương Nhơnkhác? / Lương Nhơn của chị có gì hơn Người Dân khác? / Mà chị ép chúng tôi dường ấy?” Nghị rằng nàng là người xinh đẹp hơn hết trong các người nữ, họ đã hỏi nàng rằng Lương Nhơn của nàng có gì hơn Lương Nhơn khác mà nàng ép nài họ dường ấy
H. Ấn Tượng Của Người Yêu Về Người Yêu Dấu
Trong các câu 10 đến 16 người yêu trả lời bằng cách bày tỏ ấn tượng của nàng về Lương Nhơn, khen ngợi Ngài bằng những lời diễn đạt tuyệt vời và chi tiết
1. Lương NhơnThì Thuần Khiết
Nhưng Đầy Dẫy Sự Sống Và Quyền Năng
“Lương Nhơn tôi trắng và đỏ, / Đệ nhất trong muôn người” (c.10). Lương Nhơn của nàng thì thuần khiết nhưng đầy dẫy sự sống và quyền năng, và Ngài nổi bật như ngọn cờ giương cao chống lại kẻ thù (Es.59:19) và để thu hút tội nhân (Gi.12:32)
2. Quyền Làm Đầu Của Ngài Đến Từ Đức Chúa Trời
“Đầu người bằng vàng thật ròng; / Lọn tóc người quăn, và đen như quạ” (Nhã 5:11). Quyền làm đầu của Ngài đến từ Đức Chúa Trời (1 Cô 11:3), và sự thuận phục của Ngài đối với Đức Chúa Trời thì dư dật và kiên quyết
3. Sự Biểu Lộ Tình Cảm Của Ngài
Thì Đơn Thuần Và Thanh Khiết
“Mắt người như chim bồ câu gần suối nước, / Tắm sạch trong sữa, được nhận khảm kỹ càng” (Nhã 5:12). Sự biểu lộ tình cảm của Ngài thì đơn thuần và thanh khiết, tuôn tràn như sông sự sống, rõ ràng, trong sáng và theo trật tự đúng đắn
4. Vẻ Mặt Ngài Thật Xinh Đẹp Và Dịu Dàng
“Gò má người như vuông đất hương hoa, / Tợ khóm cỏ thơm ngát; / Môi người tỉ như hoa huệ ướm chảy một dược ròng” (c.13). Vẻ mặt Ngài thật xinh đẹp và dịu dàng qua sự chịu khổ bởi sự thoi vả và khinh miệt của dân chúng còn miệng Ngài vốn thuần khiết, tuôn ra những lời ngọt ngào của ân điển dựa trên sự cứu chuộc của Ngài.
5. Các Công Tác Của Ngài Đầy Dẫy Quyền Năng
Liên Kết Thần Thượng Và Bền Vững
Để Thực Hiện Ý Chỉ Của Đức Chúa Trời
“Tay người như ống tròn vàng có nhận huỳnh ngọc; / Thân mình người khác nào ngà bóng láng cẩn ngọc xanh” (c.14). Các công tác của Ngài đầy dẫy quyền năng liên kết thần thượng và bền vững để thực hiện ý chỉ của Đức Chúa Trời. Các phần bên trong của Ngài (Phil 1:8) đầy những cảm xúc sâu sắc, êm dịu được cấu thành qua các nỗi khổ dưới khải tượng thiên thượng rõ ràng (Xuất.24:10)
6. Sức Mạnh Đứng Vững Và Chống Đỡ Của Ngài
Xuất Phát Từ Thế Đứng Công Chính Dựa Trên
Bản Chất Thần Thượng Của Đức Trời
“Hai chon người giống trụ cẩm thạch trắng, / Để trên táng vàng ròng; / Tướng mạo người tợ như Núi Li-ban, xinh tốt như cây hương nam” (Nhã.5:15). Sức mạnh đứng vững và chống đỡ của Ngài xuất phát từ thế đứng công chính dựa trên bản chất thần thượng của Đức Chúa Trời và sự biểu lộ của Ngài cho thấy rằng Ngài là người đã thăng thiên lên trời và sự siêu việt của Ngài vượt trỗi trên mọi người khác
7. Sự Nếm Trải Của Ngài
Về Những Điều Thần Thượng Thì Ngọt Ngào
“Miệng người rất êm dịu; / Và người hoàn toàn đáng mến” (c.16a). Sự nếm trải của Ngài về những điều thần thượng thì ngọt ngào, và Ngài hoàn toàn đáng yêu, đáng mến
8. Ấn Tượng Về Người Yêu Dấu
Được Người Yêu Nhận Biết
“Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, Lương Nhơn của tôi như vậy, / Bạn tôi dường ấy” (c.16b). Đây là ấn tượng về Người Yêu được người yêu nhận biết như Bạn của nàng.
Có thể người khác cũng hỏi chúng ta rằng Đấng  Christ của chúng ta tốt hơn người khác như thế nào, nghĩa là, vì sao Đấng  Christ đối với chúng ta ngọt ngào dường ấy. Nhiều người trong chúng ta không thể trả lời câu hỏi này cách đầy đủ. Nếu anh em hỏi tôi, tôi sẽ nói rằng “Đấng  Christ của tôi là Đấng bao hàm tất cả. Các sự phong phú của Ngài không thể dò lường (Êph.3:8). Ngài là Đấng siêu việt, đứng đầu trong mọi sự (Côl. 1:17-18). Đấng đầu nhất trong cả cõi thọ tạo (c.17), Đấng đầu nhất trong sự phục sinh (c.18), và Đấng đầu nhất trong mọi sự trong nếp sống tôi. Ngài cũng là phần mà Đức Chúa Trời chia cho tôi để tôi vui hưởng (c.12). Đấng Christ của tôi là Con Đức Chúa Trời đã trở thành người. Ngài là xác thịt, nhưng trong sự phục sinh của Ngài, Ngài đã trở nên Linh ban – sự - sống (1 Cô. 15:45b). Hơn nữa, Đấng  Christ của tôi có bảy mắt, là Linh tăng – cường – gấp - ảy (Khải.5:6)” . Chúng ta phải quên việc rao giảng những điều khác và chỉ rao giảng và dạy dỗ Đấng  Christ bao hàm tất cả mà thôi
I. Câu Hỏi Thứ Hai
Của Những Người Mà Người Yêu Nhờ Giúp
Trong Nhã Ca 6:1, chúng ta có câu hỏi thứ hai của những người mà người yêu nhờ giúp về Lương Nhơn của nàng: “Hỡi người xinh đẹp hơn hết trong các người nữ, Lương Nhơncủa chị đi đâu? / Lương Nhơn của chị đi về hướng nào? / Chúng tôi sẽ cùng chị đi tìm người”. Vẫn nghĩ rằng nàng là người xinh đẹp hơn hết trong các người nữ, họ hỏi nàng rằng Lương Nhơncủa nàng đã đi về hướng nào để họ có thể cùng với nàng đi tìm Người, ngụ ý rằng họ đã được thu hút bởi lời chứng của nàng về Lương Nhơn của mình. Nàng là người theo đuổi Đấng Christ, và sự theo đuổi của nàng đã ảnh hưởng, tác động và thu hút người khác
J. Lời Đáp Của Người Yêu
Các câu 2 và 3 là lời đáp của người yêu
1. Nhận Thức Rằng Lương Nhơn
Ở Bên Trong Nàng Như Vườn Của Ngài
“Lương Nhơn của tôi đi xuống vườn người, / Nơi vuông đất hương hoa, / Đặng chăn trong vườn, / Và bẻ hoa huệ” (c.2). Sau khi tìm sự giúp đỡ của người khác, người yêu nhận thức rằng Lương Nhơn của nàng ở bên trong nàng như vườn hoa của Ngài và trong tất cả tín đồ khác như những luống hương hoa của Ngài, đang nuôi dưỡng trong nàng và tín đồ khác như vườn của Ngài và đang thu hái những người thuần khiết và tin cậy
Vườn của Đấng Đấng Christ ở trong linh chúng ta. Trong linh chúng ta mọc lên tất cả những điều đẹp đẽ, thuộc linh, thần thượng và thuộc thiên thật ngọt ngào cho khẩu vị Ngài. Điều này có thể xảy ra chỉ khi chúng ta sống trong linh. Đối với tín đồ điều quí giá nhất là sống trong linh. Nếu sống trong linh, linh chúng ta trở nên khu vườn. Chúa đang cho ăn, chăn dắt, và nuôi nấng chúng ta để chúng ta có thể trồng mọi loại hương liệu và [sản sinh đủ loại] hương thơm để làm thỏa lòng Ngài
2. Nói Với Họ Rằng Nàng Thuộc Về Lương Nhơn

“Tôi thuộc về Lương Nhơn của tôi, / Và Lương Nhơn của tôi thuộc về tôi; / Người chăn bầy mình giữa đám hoa huệ” (c.3). Người yêu nói với họ, theo đức tin của nàng, rằng nàng thuộc về Lương Nhơn và Ngài thuộc về nàng và bây giờ Ngài đang nuôi dưỡng những người thuần khiết và tin cậy của Ngài. Lời của người yêu ở đây ngụ ý rằng bây giờ nàng đã trưởng thành trong sự sống hơn lúc nàng nói cũng chính lời này trong 2:16