ĐƯỢC KÊU GỌI
CÁCH MẠNG MẼ HƠN
ĐỂ SỐNG PHÍA
TRONG BỨC MÀN
QUA THẬP TỰ GIÁ
SAU SỰ PHỤC SINH
(2)
Kinh
Thánh: Nhã.6:4-13
Trong
bài này, chúng ta sẽ xem xét thêm vấn đề về việc được kêu gọi cách mạnh mẽ hơn
để sống phía trong bức màn qua thập tự giá sau sự phục sinh
II. ĐỜI SỐNG
PHÍA TRONG BỨC MÀN
Nhã
Ca 6:4-13 nói về đời sống phía trong bức màn. Ý nghĩa nội tại của phần này là
người theo đuổi đáng yêu của Đấng Christ cần kinh nghiệm sự thăng thiên của
Ngài bằng cách sống trong Nơi chí thánh phía trong bức màn qua thập tự giá sau
khi đã kinh nghiệm sự phục sinh của Ngài
A. Sự Khen Ngợi
Của Lương Nhơn
Các
câu 4 đến 10 là sự khen ngợi của Người Yêu Dấu
1. Lương Nhơn Của
Nàng, Quí Trọng Nàng
Như Người Yêu của
Ngài, Khen Ngợi Nàng Rằng
Nàng Xinh Đẹp
Như Nơi Thánh Trên Trời
Và Đáng Yêu Như
Giê-ru-sa-lem Thuộc Thiên
“Hỡi
bạn tình ta, mình xinh đẹp như Thiệt-sa, / Đáng yêu như Giê-ru-sa-lem” (c.4a). Lương
Nhơn của nàng, quí trọng nàng như người yêu của Ngài, khen ngợi nàng rằng nàng
xinh đẹp như Nơi thánh trên trời (Thiệt-sa-1 Các Vua 14:17) và đáng yêu như
Giê-ru-sa-lem trên trời (Ga.4:26; Hê.12:22), ngụ ý rằng nàng sống trong Nơi chí
thánh phía trong bức màn, kinh nghiệm sự thăng thiên của Đấng Christ qua thập tự
giá sau khi đã kinh nghiệm sự phục sinh của Ngài
Trên
các tầng trời có Nơi thánh của Đức Chúa Trời, được chia thành hai phần. Phần thứ
nhất được gọi là Nơi thánh, và phần thứ hai là Nơi chí thánh. Ở giữa, có một
vách ngăn, một sự ngăn cách, một bức màn. Hê-bơ-rơ 10:20 bảo chúng ta rằng bức
màn trong Nơi thánh tượng trưng cho xác thịt. Trong Nơi thánh thuộc thiên có
xác thịt; điều này là theo Cuộc gia tể của Đức Chúa Trời
Một
nguyên tắc cơ bản trong Cuộc gia tể của Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời không phải
là Đức Chúa Trời của thời gian và không gian. Với Ngài, không có yếu tố thời
gian vì Ngài là Đức Chúa Trời của sự đời đời. Chúng ta quan tâm đến vị trí,
nghĩ rằng không có xác thịt trên các tầng trời, nhưng Đức Chúa Trời quan tâm đến
sự kiện. Dường như chúng ta ở trên các tầng trời, nhưng chúng ta vẫn có xác thịt
và sẽ tiếp tục có cho đến khi Đức Chúa Trời hoàn thành và tổng kết Cuộc gia tể Ngài
cách tuyệt đối
Trong
kinh nghiệm thuộc linh, chúng ta được tình yêu của Chúa thu hút và được chính
Chúa kéo đến trong sự ngọt ngào của Ngài. Chúng ta đi theo Ngài bằng cách theo
dấu chân của các thánh đồ trong Hội thánh qua các thế kỷ. Sau đó, chúng ta bước
vào mối tương giao với Ngài trong linh. Trong mối tương giao này, chúng ta được
hướng dẫn về cách bước vào nếp sống Hội thánh và trong nếp sống Hội thánh,
chúng ta đang được biến đổi. Chúng ta có vẻ đẹp qua sự biến đổi này và cũng có
sự yên nghỉ, che phủ và thỏa mãn. Tất cả những ý nghĩa thuộc linh này tương xứng
với những gì Sa-lô-môn đã viết giai đoạn kế tiếp là giai đoạn sống trên trời
như sáng tạo mới của Đức Chúa Trời trong sự phục sinh. Sau khi kinh nghiệm giai
đoạn này, chúng ta tiến đến kinh nghiệm việc xé bức màn. Bức màn trong Đền Thờ
đã bị xé ra bởi sự chết của Đấng Christ (Mat.27:51). Tuy nhiên, bức màn xác thịt
vẫn chưa được cất đi. Đúng hơn, bức màn này vẫn còn để Đức Chúa Trời sử dụng
trong việc hoàn hảo những thánh đồ tìm kiếm của Ngài. Chẳng hạn, chắc chắn
Phao-lô là một anh em trưởng thành, đã trải qua giai đoạn sống trên các tầng trời
như sáng tạo mới của Đức Chúa Trời trong sự phục sinh. Nhưng theo 2 Cô-rin-tô
chương 12, Đức Chúa Trời đã ban cho ông một “giằm xóc trong xác thịt” (c.7) Ở
đây, chúng ta thấy rằng ngay cả một người trưởng thành và thuộc linh như vậy vẫn
có thể bị rắc rối bởi xác thịt. Điều này cho thấy rằng dù chúng ta có thể có yếu
tố của Đức Chúa Trời bao nhiêu trong linh được tái sinh, hay đã được thánh hóa,
biến đổi và đồng hóa theo hình ảnh của con trưởng Đức Chúa Trời bao nhiêu,
nhưng hễ còn sống trên đất, chúng ta vẫn còn xác thịt.
Trong
khi sự tái sinh của linh xảy ra tức khắc, thì sự biến đổi của hồn lại tiệm tiến.
Sự cứu chuộc thân thể chúng ta cũng tiệm tiến. Phao-lô nói rằng người bề trong
của chúng ta đang được đổi mới nhưng người bề ngoài, thân thể chúng ta, đang hư
nát hằng ngày. Đây là sự sắp xếp của Đức Chúa Trời theo cuộc gia tể Ngài. Đức
Chúa Trời không dự định để chúng ta đạt đến tiêu chuẩn cao về thuộc linh đến nỗi
xác thịt không còn hiện diện. Cuộc gia tể của Đức Chúa Trời là giữ chúng ta sống
trong sự thăng thiên như sáng tạo mới trong sự phục sinh, dù chúng ta có thể
thuộc linh đến đâu. Chúng ta có thể nghĩ rằng trong sự phục sinh không nên còn
xác thịt nữa, nhưng Đức Chúa Trời vẫn cần nó để thực hiện điều gì đó trong
chúng ta
Vì
xác thịt vẫn còn ở với chúng ta nên chúng ta cần xử lý xác thịt hằng ngày bằng
cách thức canh và cầu nguyện. Nếu không thức canh, xác thịt sẽ hành động. Trong
sự cầu nguyện, chúng ta cần thức canh, cầu nguyện trong linh.
Trong
Nhã Ca 6:4, Giê-ru-sa-lem là dấu hiệu về tính hoàng gia. Càng thuộc thiên,
chúng ta càng trở nên vua. Hoàng gia là cai trị giống như vua. La Mã chương 5
nói rằng những người nhận lãnh ân điển và sự ban tứ của sự công chính cách dư dật sẽ cai trị trong sự sống (c.17). Tuy nhiên,
dù chúng ta có thể tính hoàng gia và sống trong sự thăng thiên như sáng tạo mới
của Đức Chúa Trời trong sự phục sinh, thì cẫn còn có bức màn trong Nơi thánh
trên trời. Điều này cho thấy rằng dù có thể thuộc linh đến đâu, chúng ta vẫn
còn trong xác thịt, là bức màn. Vì thế, chúng ta cần học tập trải qua bức màn bởi
sự xử lý của thập tự giá hằng ngày. Khi đó, chúng ta sẽ sống phía trong bức
màn, trong Nơi chí thánh, là chính Đức Chúa Trời. Đây là giai đoạn cao nhất
trong kinh nghiệm của người yêu của Đấng Christ như được trình bày trong Nhã
ca. Khi đạt đến giai đoạn như vậy, chúng ta sẽ không có gì để làm ngoài trông đợi
và hi vọng được cất lên
2. Người Yêu Trở
Thành
Nơi Thánh Thuộc
thiên Và Giê-ru-sa-lem Thuộc thiên
Là Do Chiến Thắng
Của Nàng Trên Những Kẻ Thù
Lời
khen ngợi nầy của Lương Nhơn ngụ ý rằng việc người yêu trở thành Nơi thánh thuộc
thiên và Giê-ru-sa-lem thuộc thiên do chiến thắng của nàng trên những kẻ thù.
Chỉ bằng cách làm người đắc thắng, người thắng hơn những kẻ thù, chúng ta mới
có thể sống phía trong bức màn.
4. Một Dấu Hiệu
Về Sự Trưởng Thành
Của Người Yêu
Trong Sự Sống
Vì Sự Xây Dựng Của
Đức Chúa Trời
Trước
kia, người yêu được ví như ngựa cái giữa những xe ngựa của Pha-ra-ôn, một hoa hồng
tại Sa-rôn, một hoa huệ trong trũng và giữa những gai gốc, chim bồ câu, trụ
khói, giường, kiệu, vườn và nguồn với dòng suối, nhưng bây giờ nàng được ví như
nơi cư ngụ thuộc thiên của Đức Chúa Trời và Giê-ru-sa-lem thuộc thiên, ngụ ý đến
sự trưởng thành của nàng trong sự sống vì sự xây dựng của Đức Chúa Trời
Vì sự
xây dựng Thân thể Đấng Đấng Christ, chúng ta cần trưởng thành của sự sống.
Ê-phê-sô 4:12-16 nói về sự xây dựng Thân thể, bảo rằng chúng ta cần lớn lên đạt
đến mức trưởng thành để Thân thể Đấng Christ có thể được xây dựng. Xây dựng Hội
thánh cách tổng quát chỉ đòi hỏi năng lực quản lý, sắp xếp và quan tâm đến những
điều nào đó. Đây không phải là điều gì đó mang tính hữu cơ mà là điều gì đó được
tổ chức theo sự quản lý của con người.
Tuy nhiên, sự xây dựng Thân thể không liên hệ gì đến khả năng tổ chức, quản lý,
và sắp xếp công việc của chúng ta. Thân thể Đấng Christ là một cơ cấu hữu cơ,
không phải một tổ chức. Việc xây dựng cơ cấu hữu cơ này tùy thuộc vào sự lớn
lên và trưởng thành trong sự sống. Việc xây dựng Thân thể thì mang tính hữu cơ.
Để
xây dựng Thân thể cách hữu cơ, chúng ta cần trưởng thành. Đây là lý do chúng ta
hiện đang nhấn mạnh đến sự xây dựng Thân Thể nhiều hơn là xây dựng Hội thánh. 1
Ti-mô-thê là sách nói về Hội thánh như Nhà của Đức Chúa Trời (3:15). Không có
điều gì trong sách này nói về sự xây dựng Thân thể Đấng Christ. 1 Ti-mô-thê
chương 3 nói về sự sắp đặt các trưởng
lão và chấp sự trong sự phục vụ, nhưng Ê-phê-sô không nói về các trưởng lão và
chấp sự. Thay vì thế, sách này nói về các chi thể đang lớn lên. Trước hết,
chúng ta cần lớn lên, và rồi, chúng ta có thể hoàn hảo người khác. Sự hoàn hảo
này là theo 2 Cô-rin-tô chương 13, trong đó Đấng Christ đang sống và lớn lên trong chúng ta
(c.5) và chúng ta đang vui hưởng Đức Chúa Trời Tam Nhất trong tình yêu của Cha,
ân điển của Con, và sự tương giao của Linh (c.14). Đây là sự xây dựng Thân thể,
không phải sự xây dựng Hội thánh như một loại tổ chức. Sự xây dựng này, mà vì
đó chúng ta cần sự trưởng thành trong sự sống, là duy nhất. Chính Thân thể hữu
cơ của Đấng Christ mới là điều sẽ tổng kết Giê-ru-se-lem Mới hữu cơ trong trời
mới đất mới
5. Lời Có Vẻ Như
Sự Khước Từ Của Chúa
“Hãy
xây mắt mình khỏi ta, / vì nó làm cho ta bối rối” (Nhã. 6:5a). Đây là lời có vẻ
như khước từ của Chúa (đc. Mác 7:25-27; Ghi. 11:5-7; Xuất 32:10; Sáng. 32:26),
nhưng thật ra đó là lời mời gọi người yêu bày tỏ tình yêu đắc thắng đối với
Ngài. Một sự khước từ như thế thực ra là một loại chào đón. Khi Chúa phán: “Hãy
xây mắt ngươi khỏi Ta”, Ngài thực sự đang phán rằng chúng ta nên để mắt nơi
Ngài không thôi. Khi yêu ai, chúng ta muốn người đó lúc nào cùng nhìn mình. Lời
của Lương Nhơn là những lời mời gọi người yêu bày tỏ tình yêu đắc thắng của
nàng đối với Ngài.
6. Tóc Người Yêu
Giống Như Một Đàn Dê
“Tóc
mình khác nào đàn dê / trên triền núi Ga-la-át” (Nhã 6:5b). Ý nghĩa ở đây tương
tự như trong 4:1b
7. Răng Người
Yêu Giống Như Bầy Chiên Cái
“Răng
mình như bầy chiên cái, / Từ nơi tắm rửa mới lên; / Thảy đều sanh đôi, / không
một con nào non sẻ” (6:6). Ý nghĩa ở đây tương tự như trong 4:2.
8. Má Người Yêu
Giống Như Một Miếng Lựu
“Má
mình trong lúp tợ một miếng lựu” (6:7). Ý nghĩa ở đây tương tự như trong 4:3b.
9. Lương Nhơn Của
Nàng
Được Nhiều Tín Đồ
Khác Yêu Mến
“Có
sáu mươi hoàng hậu, tám mươi cung phi, / Và nhiều vô số con đòi. / Chim bồ câu
ta, người hoàn hảo ra, / Vốn là có một, con một của mẹ mình. / Kẻ kén chọn của
người đã sanh đẻ mình. / Các con gái đều thấy nàng, và xưng nàng có phước, / Đến
đỗi những hoàng hậu và cung phi cũng đều khen ngợi nàng” (c.8-9). Ở đây, chúng
ta thấy rằng Lương Nhơn của nàng (Sa-lô-môn, tượng trung cho Đấng Christ theo
nghĩa tích cực) được nhiều tín đồ khác yêu mến, một số là các hoàng hậu, một số
là các cung phi và một số là những trinh nữ (tất cả đều mang ý nghĩa tích cực
trong thơ ca), nhưng Lương Nhơn của nàng, xem nàng là người yêu và người hoàn hảo
của Ngài, khen ngợi nàng là người yêu duy nhất của Ngài, người duy nhất được
kén chọn, được tái sinh bởi ân điển
10. Lương Nhơn Khen
Nàng Như Rạng Đông
“Người
nữ này là ai, hiện ra rạng đông, / Đẹp như mặt trăng, tinh sạch như mặt trời »
(c.10a). Lương Nhơnkhen nàng như rạng đông, đẹp như mặt trăng và tinh sạch như
mặt trời, đem ánh sáng đến và chiếu sáng trên người khác
11. Đáng Sợ Như
Đạo Quân Giương Cờ Xí
Trong
câu 10b Lương Nhơn lại nói rằng người yêu đáng sợ như đạo quân giương cờ xí. Ý
nghĩa ở đây tương tự như trong 4b
B. Công Việc Của
Người Yêu
“Tôi
đi xuống vườn hạch đào, / Đặng xem cây cỏ xanh tươi của trũng, / Đặng thử coi
vườn nho đã nứt đọt, / Thạch lựu đã nở hoa chưa” (c.11). Ở đây, chúng ta thấy
công việc của người yêu. Nàng làm việc trên chính nàng như vườn đang lớn lên,
như thung lũng mọc lên những thứ xanh tươi, như nho nứt đọt và như thạch lựu
đang trổ hoa. Nàng làm việc trên chính nàng như vườn đặc biệt để trồng hạch
đào, trồng thức ăn cứng và mạnh. Nàng xem chính mình không chỉ là vườn trồng những
thứ mềm mà còn là vườn cây ăn trái trồng những hạch đào đặc biệt cho Đấng
Christ.
C. Sự Tiến Bộ Và
Chiến Thắng Của Người Yêu
Các
câu 12-13 mô tả sự tiến bộ và chiến thắng của người yêu
1. Người
Không Ý Thức
Mình Đang Tiến Bộ Nhanh
“Không
ngờ, hồn tôi đặt tôi / Ở giữa các xe ngựa của những người quí tộc” (c.12). Người
yêu không ý thức rằng nàng đang tiến bộ nhanh như những xe ngựa của những nhà
quí tộc đanh tiến tới
2. Những Người
Được Người Yêu Thu Hút
Xin Nàng Trở Về
“Hỡi
Su-la-mít, hãy trở về, hãy trở về!/ Khá trở về, trở về, hầu cho chúng tôi xem
thấy người. / Vì sao các người muốn thấy người Su-la-mít, / Như thấy sự nhảy
múa của hai trại quân?” (c.13). Những người được người yêu thu hút xin nàng trở
về để họ có thể ngắm xem nàng như hai trại của đạo quân đang ăn mừng chiến thắng
bằng cách nhảy múa (đc. Sáng.32:2)
Trong
Nhã Ca 6:13, Sa-la-mít, tên của người yêu, là hình thức thuộc giống cái của
Sa-la-môn, lần đầu tiên được dùng, ngụ ý rằng vào thời điểm này, người yêu đã
trở nên bản sao của Sa-lô-môn, người phối ngẫu, giống như Sa-lô-môn trong sự sống,
bản chất và hình ảnh, như Ê-va giống với A-đam (Sáng. 2:20-23), có nghĩa là người
yêu của Đấng Christ trở nên giống như Ngài trong sự sống, bản chất và hình ảnh
để tương xứng với Ngài ( 2 Cô.3:18; La.8:29) cho cuộc hôn nhân của họ