KHẢ NĂNG CỦA HỒN NGƯỜI-
(Năng lực sự sống của tôi)-
Heb 1:3 b "Con ấy ....lấy lời quyền năng mình mà nâng đỡ
muôn vật"
Công vụ 17: 28, " Vì trong Ngài chúng ta sống, động, và tồn tại"
Thi thiên 139: 5-7 " Chúa bao phủ con phía sau và phía trước, Đặt tay Chúa trên
mình con. Sự tri thức dường ấy thật diệu kỳ quá cho con, Cao đến nỗi con không
thể vươn tới được! Con sẽ đi đâu xa Thần Chúa? Con sẽ trốn đâu khỏi sự hiện diện
của Ngài?"
Trong tâm hồn mình, tôi có khả năng tiếp nhận Đức Chúa Trời cách hoàn toàn. Tôi chắc chắn đang khi tôi sống
đây không có gì gần với tôi như Đức Chúa Trời. Đối với tôi Đức Chúa Trời gần
hơn tôi với chính tôi; sự hiện hữu của tôi phụ thuộc vào sự gần gũi và sự hiện
diện của Đức Chúa Trời...[ Lời ông Meister Eckhart (1260? -1327?].
Anh chị em chúng ta có thể nói những gì về lời ông Meister
đang nói? Bạn thấy khi nào ông ấy nói như thế? Một nơi nào đó vào cuối những
năm 1200. Không có vấn đề gì trong 2000 năm qua, sự hiện diện của Đức Chúa Trời
luôn luôn là điều quan trọng nhất đối với các thánh đồ. Ông Meister nói rằng sự
hiện hữu của ông phụ thuộc vào sự gần gũi và sự hiện diện của Đức Chúa Trời.
Bây giờ ông không nói về sự tồn tại vật lý của mình, mặc dù chúng ta biết rằng Đức
Chúa Trời giữ muôn vật tồn tại trong lòng bàn tay của Ngài và nếu không có Ngài
không có gì tồn tại hay sống còn, vì Ngài
chính là cơ cấu của vũ trụ. Ngài đã phán và muôn vật hiện hữu, và chúng được duy
trì chỉ vì Ngài.
Không, ông Meister đang nói về sự tồn tại của ông như một đứa
con của Đức Chúa Trời. Khả năng của chúng ta để bước đi xuyên qua thế giới này
như một đứa trẻ thuộc linh của Đức Chúa Trời phụ thuộc hoàn toàn vào sự gần gũi và sự hiện diện rõ ràng
của Đức Chúa Trời hằng sống tuôn chảy qua cuộc sống của chúng ta mỗi phút mỗi
ngày. Ngoài nhận thức này, bên ngoài sự gần gũi của Ngài đối với chúng ta,
chúng ta chỉ đơn giản giống như những người vô tín khác đang bước đi qua thế giới
này. Nếu chúng ta muốn bước đi qua thế giới này bên trong Nước Đức Chúa Trời,
chúng ta phải hiểu biết và được sự hiện diện của Đức Chúa Trời bao phủ.
Chúng ta phải nhìn thấy Đức Chúa Trời trong cuộc sống của
mình hàng ngày. Ngài phải ở cùng chúng ta khi chúng ta bước ra ngoài cửa vào buổi
sáng. Ngài phải ở bên cạnh chúng ta trên con đường đi làm và khi chúng ta giao
tiếp với mọi người trên đường đi làm việc ấy. Ngài phải ở cùng chúng ta suốt cả
ngày. Ngài phải ở cùng chúng ta giữa gia đình và bạn bè của chúng ta và vòng ảnh
hưởng của chúng ta. Ngài phải là suy nghĩ đầu tiên của chúng ta khi thức dậy
vào buổi sáng và là suy nghĩ cuối cùng của chúng ta khi chúng ta ngã đầu trên gối.
Đây là ý nghĩa của việc bước đi theo Thánh Linh. Cần bước đi
trong nhận thức về sự gần gũi của Đức Chúa Trời. Ngài rất gần đến nỗi Ngài đổ đầy
chính Ngài vào tâm hồn chúng ta. Ngài ở bên trong chúng ta, Ngài ở bên cạnh
chúng ta, Ngài ở bên trên chúng ta và ở dưới chúng ta. Ngài đi trước chúng ta
và Ngài đứng đằng sau chúng ta bảo vệ chúng ta. Ngài là tất cả trong mọi người
và bước đi theo bất kỳ năng lực nào có ý nghĩa để biểu lộ Ngài cho người khác.
Chúng ta phải được Đức Chúa Trời của chúng ta chiếm hữu và biết Ngài, không phải
trong đầu óc, nhưng trong lòng chúng ta, rằng Ngài thật sự ở khắp mọi nơi. Đó
là thực tế Ngài thật sự ở khắp mọi nơi, và chúng ta biết điều này trong tấm
lòng của chúng ta, mà tạo ra một sự thân tình tiêu hao vô cùng độc đáo. Đây là
sức mạnh của Đức Chúa Trời đối với cuộc sống của chúng ta .
"Đấng Christ nhơn đức tin mà ngự trong lòng anh em, cốt
để sau khi anh em đã châm rễ lập nền trong sự thương yêu, thì có thể cùng hết cả
các thánh đồ hiểu thấu bề rộng, bề dài, bề cao, bề sâu của sự ấy là thể nào, và
được biết sự thương yêu của Đấng Christ vốn vượt qua sự hiểu biết, hầu cho anh
em được đầy dẫy mọi sự đầy đủ của Đức Chúa Trời" (Ê-phê-sô 3: 17-19)