Sống Trên Bàn Thờ-
-
"Họ đến chốn Đức Chúa Trời đã phán dạy; tại
đó, Áp-ra-ham lập bàn-thờ, chất củi lên, trói Y-sác con mình lại, để lên đống củi
trên bàn-thờ " (Sáng 22:9)
Trong những của lễ có máu trong Cựu Ước, chúng
ta thấy rằng con vật hiến tế trước tiên bị giết và sau đó mới được đặt trên bàn
thờ. Nhưng với Y-sác thì khác: anh ta còn sống mà được đặt trên bàn thờ - một
tài liệu tham khảo đáng chú ý khác về những gì đã xảy ra trên thập tự giá với Đấng
Cứu Rỗi của chúng ta: Đấng Cứu Rỗi của chúng ta chịu đựng mọi nỗi đau khổ dưới
sự trừng phạt thần thượng bằng cả sức mạnh
thuộc linh và thể xác của mình. Ngài chẳng tiếc gì, chẳng là gì cả. Thậm chí Ngài
từ chối giấm trộn với mật đắng, mà những người lính La Mã muốn tặng cho Ngài
như một lọ thuốc gây mê (Ma-thi-ơ 27:34). Phải, Ngài đã cảm nhận cách sâu sắc mọi
nỗi đau và đau khổ. Thật là một cái giá cao Ngài đã trả cho bạn và tôi!
-
--Sự vâng lời và thuận phục của Y-sác
Sự vâng phục và phục tùng của Y-sác làm cho
chúng ta nghĩ đến "sự vâng phục của một Đấng" (Rô ma 5:19), trong đó
lời tiên tri được nói trong Ê-sai 53: 7, "Người bị hiếp đáp, nhưng khi chịu
sự khốn khổ chẳng hề mở miệng. Như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, như
chiên câm ở trước mặt kẻ hớt lông, người chẳng từng mở miệng". Chúa chúng
ta đã bị dẫn đến Gô-gô-tha, bị đóng
đinh ở đó. Ngài "trở nên như người không nghe, Như người chẳng có lời đối
lại ở trong miệng mình" (Thi thiên 38:15).
Nhưng không giống như Y-sác, Chúa tự nguyện và
có ý thức hiến thân hoàn toàn cho Đức Chúa Trời. Ngài có thể nói: "Này,
tôi đến để làm theo ý của Chúa" (Hê bơ rơ 10: 9). Ngoài ra, không giống
như Y-sác, Ngài biết trước những gì mong đợi. Giăng 18: 4 chép: "Jêsus biết
mọi điều sắp xảy đến cho mình, bèn ra mà hỏi rằng: “Các ngươi tìm ai?” Vậy mà
Ngài đã hoàn toàn phục tùng ý muốn của Cha mình. Đó là thức ăn của Ngài, --là làm theo ý muốn của Đấng đã sai Ngài và hoàn
thành công việc của Đấng ấy (Giăng 4:34, 6:38).
-
--Áp-ra-ham đi đến cùng cực
"Áp-ra-ham bèn giơ tay ra cầm lấy dao đặng
giết con mình " (Sáng 22:10).
Rồi đến lúc Áp-ra-ham đưa tay ra để giết con
trai mình. Không nghi ngờ gì đây là sự nổi bật trong cảnh này. Áp-ra-ham không
chỉ thực hiện những bước đầu tiên trong bài thi trắc nghiệm, ông còn thực hiện
bước cuối cùng. Ông ta không chỉ có một "sự sẵn lòng", mà còn là một
"hoàn thành". Ông đi đến cùng cực. Thật tuyệt vời là sự kính sợ của
ông đối với Đức Chúa Trời, đến nỗi do sự
vâng lời Đức Chúa Trời, ông đã lấy con dao để giết con trai mình. Ông đã hành động
vì sự vâng lời liên quan đến niềm tin vào sức mạnh phục sinh của Đức Chúa Trời.
Thật là một niềm vui cho Đức Chúa Trời khi thấy sự vâng phục đức tin này - một
sự vâng phục đã sẵn sàng dâng một người yêu dấu, và vì người tin vào Đức Chúa
Trời.
Những gì Áp-ra-ham sẵn sàng làm trên Mô-ri-a – giết
con trai mình - nói rõ ràng về những gì Đức Chúa Trời đã làm trên Gô-gô-tha với con trai mình. Xa-cha-ri 13: 7 nói:
"Hỡi gươm, hãy thức dậy nghịch cùng kẻ chăn của ta, và nghịch cùng người
làm bạn hữu ta!" Trong ba giờ tối
tăm, Đức Chúa Trời đã phán xét thanh gươm trong sự phán xét chống lại Chúa
Jêsus, người đã mang nặng các tội lỗi của chúng ta.