Cuộc sống trên trái đất này không phải là tất cả. Cuộc sống của chúng ta là một sự đếm ngược đến ngày chết. Từng ngày từng ngày đếm ngược đến ngày cuối cùng chúng ta sẽ xuống mồ. Và khi chết, giống như tên lửa vũ trụ, chúng ta cấtcánh. Chết là gì? Đó là sự tách rời hồn và linh của chúng ta khỏi thể xác. Câu hỏi quan trọng lúc đó là "Mình đi đâu thế?" Bạn có biết điểm đến của mình không?
Cuộc sống sau khi chết quan trọng hơn cuộc sống trên trái đất.
Sự vĩnh cửu quan trọng hơn cõi thời gian. Nơi chúng ta sẽ trải qua cõi đời đời
quan trọng hơn nhiều so với việc chúng ta sống ở đâu và sống như thế nào trên
trái đất. Kẻ khờ dại thiển cận và chỉ nghĩ đến chuyện đời này. Người khôn ngoan
nhìn về tương lai và chuẩn bị cho cõi vĩnh hằng.
Hãy xem như một hình ảnh minh họa, một thanh niên được thừa kế
khối tài sản trị giá hàng triệu đô la và đã quyết định lập nghiệp ở Bangalore.
Trên đường đến đó, anh ấy dành một vài ngày ở Bombay. Anh ta tiêu tiền một cách
xa hoa trong hai ngày đó, rồi đánh bạc và mất hoàn toàn tài sản của mình. Cuối
cùng khi đến được Bangalore, anh ta không còn một xu dính túi và dành sáu mươi
năm còn lại của cuộc đời mình để ăn xin trên các con đường của thành phố, vì không
có nơi nào để ở.
Bạn sẽ gọi một con người như vậy là gì? Chắc chắn là "Một
kẻ ngốc". Kẻ ngu ngốc rất nhiều, là kẻ chỉ nghĩ về cuộc sống này và bỏ qua
sự vĩnh hằng. Đối với thời gian sống của chúng ta trên trái đất, cho dù là một
trăm năm, cũng chỉ là một phần nhỏ của giây khi so sánh với cõi vĩnh cửu.
Kinh Thánh nói rằng một ngày sắp đến khi mỗi người chúng ta sẽ
phải khai trình về cuộc sống trên đất của mình cho Đức Chúa Trời. Khi xem xét tất
cả hàng tỉ người đã sống trên trái đất này trong suốt nhiều thế kỷ lịch sử của
loài người, chúng ta có thể tự hỏi làm thế nào Đức Chúa Trời ghi chép lại mọi
điều mà mọi người đã làm, đã nói và đã nghĩ trong suốt cuộc đời của họ. bản ghi
chép này được lưu giữ trong ký ức của mỗi người.
Trí nhớ giống như một cuộn băng ghi lại một cách trung thực mọi
thứ chúng ta làm, nói và suy nghĩ. Nó cũng ghi lại thái độ và động cơ bên trong
của chúng ta. Khi một người chết, mặc dù anh ta để lại cơ thể của mình trên
trái đất, ký ức của anh ta là một phần trong hồn của anh ta, nó đi cùng hồn của
anh ta đến nơi của những linh đã chết ở. Khi ngày phán xét cuối cùng đến, anh
ta sẽ đứng trước mặt Đức Chúa Trời để trình bày với Ngài về toàn bộ cuộc sống của
anh ta trên đất.
Vào ngày đó, khi đến lượt từng người chịu phán xét, Đức Chúa
Trời sẽ chỉ phải chiếu lại đoạn băng ghi lại ký ức của chính người đó cho mọi
người xem bản ghi chép cuộc đời của anh ta. Không ai có thể đặt câu hỏi về độ
chính xác của màn hình đó vì nó sẽ là ký ức của chính anh ta kể lại các chi tiết
về cuộc sống trần thế của anh ta.
Sự tôn nghiêm bề ngoài của sự đoan trang và tôn giáo mà con
người mặc hôm nay sẽ bị lột bỏ vào ngày đó và con người thực sự bên trong sẽ được
phơi bày. Tôn giáo sẽ không cứu bất cứ ai trong ngày đó, vì sẽ thấy rõ rằng tất
cả đều đã phạm tội - bất cứ tôn giáo nào họ có thể sinh ra trong đó hoặc đã thực
hành ra sao. Những việc tốt được thực hiện, tiền trao cho người nghèo hay hội
thánh, hay cho đền thờ Hồi giáo cũng sẽ không cứu được ai - vì không một hoạt động
tôn giáo nào có thể xóa bỏ hồ sơ tội lỗi của chúng ta.
CHỈ CÓ MỘT CÁCH duy nhất để ghi lại những điều xấu xa mà
chúng ta đã làm, đã nói và đã suy nghĩ có thể bị xóa mờ vĩnh viễn khỏi tầm nhìn
của Đức Chúa Trời, để chúng sẽ không bị băng ghi hình phát lại trong ngày phán
xét. Những việc tốt của chúng ta không thể xóa bỏ những việc xấu của chúng ta.
Không bao giờ. Một hình phạt công bình và công bình phải được đáp ứng cho những
tội lỗi mà chúng ta đã phạm. Kinh thánh nói rằng chỉ có một hình phạt duy nhất
được đặt ra trong Luật thần thượng dành cho tội lỗi - và đó là SỰ CHẾT ĐỜI ĐỜI.
Cái chết này là những gì tất cả chúng ta đáng phải chịu cho tội lỗi của mình.
Chính để cứu chúng ta khỏi hình phạt này mà Chúa Giê SuChrist,
Con Đức Chúa Trời, đã từ trời xuống đất với tư cách là một con người và chết
trên thập tự giá bên ngoài Jerusalem, hơn 1970 năm trước. Ở đó, Ngài đã gánh lấy
sự trừng phạt của Đức Chúa Trời cho tội lỗi của nhân loại - cho tất cả tội lỗi
của mọi người thuộc mọi tôn giáo. Ngài được chôn cất trong một ngôi mộ gần đó.
Nhưng ba ngày sau, Ngài sống lại từ cõi chết, chứng tỏ rằng Ngài thực sự là Con
Đức Chúa Trời, và Ngài có thể chiến thắng sự chết - kẻ thù lớn nhất của con người.
Bốn mươi ngày sau, trong khi nhiều người đang theo dõi Ngài, thì Ngài lên trời,
hứa sẽ trở lại trái đất vào thời điểm đã định để phán xét mọi người. Hơn 1970
năm đã trôi qua kể từ khi Ngài đưa ra lời hứa đó và giờ đây thời gian Ngài trở
lại trái đất đã gần kề. Một trong những ngày này, chúng ta sẽ thấy Ngài trở lại
trên bầu trời từ thiên đàng.
Chúa Giê Su Christ là NGƯỜI DUY NHẤT trong lịch sử chết vì các
tội lỗi của loài người. Ngài cũng là NGƯỜI DUY NHẤT sống lại từ cõi chết. Trong
hai vấn đề này, Ngài là duy nhất.
Ngày nay, các tội lỗi của chúng ta có thể được tha thứ và xóa khỏi đoạn băng video đó, nếu chúng ta thành tâm từ bỏ tội lỗi của mình và ăn năn về chúng, cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ cho chúng ta vì Chúa Giê-xu Christ, tin rằng Ngài đã chết vì tội lỗi của chúng ta và sống lại từ cõi chết
Đây là CON ĐƯỜNG cứu rỗi DUY NHẤT mà Đức Chúa Trời đã chỉ định
cho loài người. Hãy nhớ rằng cách thay thế duy nhất mà bạn có, là đối mặt với bản
ghi chép tội lỗi của bạn được phát lại bằng băng ghi hình trong trí nhớ của bạn,
vào ngày phán xét. Biết được sự thật này và nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự
phán xét vĩnh viễn trong hồ lửa dành cho tất cả những tội nhân, chúng ta là những
Cơ Đốc nhân, đang đọc bài nầy, có nhiệm vụ phải yêu thương cảnh báo cho mọi người
cách duy nhất để trốn thoát.
Zac Poonen