Tại Ê-phê-sô, chúng ta có nguyên tắc lớn về sự cai trị của Chúa trong và tổng quát trên hội thánh tuyên xưng bằng môi miệng mà thôi. Ngài có bảy ngôi sao và đi giữa các chân đèn. Nguyên tắc xuất phát từ chỗ đứng đầu tiên được lấy làm lập trường chung; kết quả của sự trung thành cũng mang tính cá nhân - anh ta ăn cây sự sống, trong địa đàng của Đức Chúa Trời của Chúa Giê-xu (đọc là“Đức Chúa Trời của Ta” trong câu 7), trong khi sự thật chung về sự phán xét đang bị đe dọa - chân đèn bị di dời. Về mọi mặt, đó là những nguyên tắc chung tuyệt vời về sự đi lêch hướng và phán xét, mặc dù vẫn còn nhiều điều tốt đẹp trong Ê-phê-sô.
Trạng thái Si-miệc-nơ đã rõ
ràng. Đấng Christ, Đấng có trước tất cả, và sẽ là Đấng sau cùng, và trong thế
giới hiện tại này, đã chiến thắng sự chết, giữ vững đức tin giữa cuộc bách hại
cần thiết, và hứa ban mão miện của sự sống. Đó là danh hiệu mà Ngài đã làm khô
héo sự sống xác thịt nơi sứ đồ Giăng khi ông được thấy vinh hiển của Ngài. Xin
lưu ý, nghề nghiệp của tôn giáo cha truyền con nối đi kèm với sự bức hại— thử
thách là ở bên ngoài, và phước lành ở đây là chung; họ phải giữ đức tin tốt của
họ giữa những sa bại chung.
Tiếp theo, ở Bẹt-găm, chúng
ta có bản án dò xét theo từng lời, nơi sự hư hoại được cho phép. Vì vậy, phước
lành là đặc biệt. Tiếp theo, chúng ta có - không phải xét xử bởi lời Chúa, lẽ
thật được khải thị, nhưng - Chúa đang dò xét tất cả những gì ở trong lòng: mắt
Ngài như ngọn lửa rực cháy; và có phán quyết theo quyền cai trị. Và điều này
khép lại lịch sử công khai của hội thánh nói chung. Và ngôi sao mai, sự xuất hiện
và vương quốc của Đấng Christ, được mang đến làm đối tượng của niềm hy vọng. Ở
đây cũng không có lời mời ăn năn. Trong thơ đầu tiên có. Trong hội thánh bị bắt
bớ có sự khích lệ. Trong thơ thứ ba là Bẹt găm đã có lời khuyên ăn năn. Trong hội
thánh thứ tư, kẻ xấu có không gian để ăn năn, nhưng không ăn năn. “Kìa, Ta sẽ quăng,”
và “Ta sẽ giết,” là tuyệt đối (Khải 2: 22-23- “Nầy, ta quăng nó trên
giường bịnh, và cũng ném những kẻ phạm tội ngoại tình với nó vào hoạn nạn lớn,
miễn chúng nó ăn năn công việc mình thì thôi.
Ta sẽ lấy sự chết mà giết con cái nó, ….”
Cộng đồng Sạt-đe rõ ràng là sự
bắt đầu mới. Đấng Christ có bảy ngôi sao. Họ thuộc về Ngài; nhưng Ngài không
nói Ngài cầm chúng trong tay hữu của mình. Và Ngài có bảy Linh - một điểm vẫn
chưa được chú ý, nhưng đánh dấu rằng dù ở trạng thái nào của Hội thánh, Ngài
cũng có sự cung cấp đầy đủ ân tứ - Thánh Linh, trong mọi khả năng để hành động
và tôn vinh Đức Chúa Trời. Nhưng tôi nghĩ điều đó nhìn vượt quá hội thánh
Thi-a-ti-rơ . Đó là năng lực không thường xuyên, nhưng là một năng lực trên thứ
tự bình thường, và một năng lực phù hợp với cá nhân Ngài. Do đó, nó sẽ được tìm
thấy, như mỗi đặc điểm của Đấng Christ trong ba giáo hội cuối cùng, để tiếp cận
với cảnh tượng sắp tới, tức là chính đặc điểm đó. Không ai trong ba hội thánh
cuối được đề cập đến trong mô tả về Con người. Chúng là những đối tượng và nền
tảng mới của đức tin; không phải là các đặc điểm được quy định cho giao tiếp của
giáo hội, hoặc của việc sử dụng được tiết lộ đó.
Do đó, nếu không trung
thành, Sạt-đe không được đánh giá là hội thánh, như Thi-a-ti-rơ, mà đã được coi
là thế giới. Những người đắc thăng có kết quả chung là sự công bình, không bị xóa
tên khỏi sách sự sống, và được tuyên xưng tên tuổi riêng lẻ trước mặt Đức Chúa
Cha, như họ đã tuyên xưng Đấng Christ trước thế giới.
Ở Phi-la-đen-phi, tất cả sự tự
phụ của giáo hội đều chống lại họ. Nhưng tước hiệu tối cao của Đấng Christ về
việc đóng và mở cửa dành cho họ. Họ phải giữ lời nhẫn nại của Ngài. Tất cả điều
này là không thuộc về giáo hội. Đấng Christ chờ đợi kẻ thù của Ngài làm bệ chân
cho Ngài. Về mặt này, Ngài tiếp tục cuộc sống của mình trên đất. Các thánh đồ cũng
vậy. Họ bước đi giữa thời kỳ hư hỏng sắp đóng lại, giữ lời của Đấng Christ. Do
đó có chữ "của Ta".
Lao-đi-xê đi xa hơn. Vì Đấng Christ làm chứng
về sự sáng tạo mới, thay vì Hội thánh, là điều Ngài khước từ. Phải có sự công
bình thuộc linh - sự công bình của các thánh đồ, theo sự thanh khiết của Đức
Chúa Trời và sự biện biệt thực sự từ Đức Chúa Trời, chỉ được biết qua Đấng
Christ. Ngài đã không ngừng yêu mến hội thánh, tìm kiếm sự sốt sắng và ăn năn của
ai đó. Vương quốc là tất cả những gì được hứa hẹn ở đây. Vị trí khác nhau của cảnh
báo trong ba lá thơ cuối đã được thông báo.