Thánh ngữ “nước trời”, bản Truyền thống dịch là “nước thiên đàng”, nguyên văn là “The kingdom of the heavens”—vương quốc các tầng trời. Thành ngữ nầy là một thành ngữ đặc biệt chỉ xuất hiện 32 lần trong sách Mathio.
Nước trời kéo dài 3000 năm, 2000 năm thời Tân ước và 1000 năm
bình an.
Còn thành ngữ “nước Đức Chúa Trời”—the kingdom of God, xuất
hiện 72 lần trong cả bộ kinh Tân ước, và cũng có xuất hiện một số lần trong sách
Mathio nữa, khiến cho tín nhân rối loạn
tâm trí, khó phân biệt được các phương diện khác nhau của vương quốc.
Nước Đức Chúa Trời kéo dài từ cõi đời đời quá khứ đến cõi hằng
hữu tương lai. Đó là nói về chiều dài của
thời gian. Còn nói theo phương diện khác, nước Đức Chúa Trời là lãnh vực của
Chúa.
Giăng 3:3, 5, “Quả thật,
quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu người nào chẳng được tái sanh, thì không thể
thấy được nước Đức Chúa Trời--Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu người
nào chẳng bởi nước và Thánh Linh mà sanh, thì không thể vào nước Đức Chúa Trời
được”. Nước Đức Chúa Trời là một lãnh vực thuộc linh, không thấy được hiện nay.
Nhờ được tái sinh, chúng ta mới thấy, là cảm nhận được, lãnh
vực của Chúa, và bước vào đó cư trú đời đời, tương đương vào trong Đức Cháu Trời
và sống đời đời trong đó. Vương quốc động vật, thí dụ của chó mèo, khác vương
quốc con người. Động vật không hiểu vương quốc của con người, nên chỉ người tái
sinh sẽ hiểu và vào nước củaa Đức Chúa Trời mà thôi.
Khi học sách Mathio
chúng là phải chú ý và cần có liên hệ mật thiết đúng đắn với nước trời. Nếu ngày
nay bạn được nước trời nầy cai trị trong lòng, thì trong thiên niên kỉ sau đây,
bạn mới được thu nhận làm công dân của nước trời trong 1000 năm. Lúc ấy nước trời
hiển lộ 1000 năm trên đất