Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2011

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA LÀM VIỆC CHO CHÚA VÀ HẦU VIỆC CHÚA


                             Êxêchiên 44:9-26,28,31; Luca 17:7-10

   Chúa muốn ta hầu việc Ngài hơn Ngài muốn ta làm việc cho Ngài. Hầu việc ngôi nhà và hầu việc
trước bàn Chúa là các điều khác nhau. Cày ruộng và chăn bầy thì khác biệt với hầu việc trước hiện diện của chủ.
   Những gì các con Lêvi đã làm thì khác với những gì các con Xađốc đã làm. Người Lêvi hầu việc cho ngôi nhà ở sân ngoài; họ giết sinh tế trước mặt dân chúng và hầu việc thay cho dân chúng. Các con Xađốc hầu việc bàn Chúa bên trong nơi thánh và hầu việc Chúa bằng cách dâng mỡ và huyết. Công việc của người Lêvi ở sân ngoài thì hiển lộ. Công việc của các thầy tế lễ trong nơi thánh thì ẩn giấu. Một người hầu việc ở sân ngoài; người kia hầu việc Chúa trong nơi thánh. Chức vụ ở sân ngoài có vẻ như hầu việc Chúa. Thực ra, nó rất khác biệt với việc hầu việc Chúa trong ngôi nhà.
   Nhiều thánh đồ vận dụng cơ bắp ở sân ngoài. Họ thích giúp đỡ các người khác, chuyển vận và giết sinh tế, nhưng họ không thích hầu việc Chúa trong nơi thánh. Nhiều người thích chạy vòng quanh theo đường lối bên ngoài, họ thích cứu các tội nhân, gây dựng các tín đồ, và hầu việc các anh em. Nhưng Chúa muốn ta theo đuổi sự hầu việc Ngài.
   Công việc Đức Chúa Trời có các mối lưu tâm và cuốn hút riêng. Các sự lôi cuốn của xác thịt hiện hữu trong công việc của Đức Chúa Trời. Nhiều người thích chạy vòng quanh và làm việc vì cớ đây là những gì xác thịt họ có khuynh hướng làm như vậy. Bên ngoài họ đang cứu các tội nhân và hầu việc anh em. Thực vậy, họ đang hầu việc xác thịt họ và các sở thích của họ. Một người đã trãi qua bức màn, còn người kia ở bên kia bức màn cầu nguyện. Sau khi đọc Êxêchiên 44, “ Chúa ôi, nguyện con hầu việc Ngài, hơn là hầu việc ngôi nhà”.
              Hầu việc Chúa trong nơi thánh
   “ Họ sẽ đến gần Ta hầu việc ta” [Êxêchiên 44:15]. Một người đến gần dân chúng ở sân ngoài. Trong nơi thánh một người đến gần Chúa. Có thể theo Chúa “xa xa’ [Math 26:58], nhưng không thể hầu việc Chúa xa xa. Để hầu viêc Chúa , một người phải đến gần Ngài. Sự cầu nguyện đem một người đến gần Chúa, ban cho anh sức mạnh. Nó cũng đòi hỏi rằng anh ta vận dụng sức mạnh anh.
   “Họ sẽ đứng trước mặt Ta” [Êxêch. 44:15]. Không chỉ một người phải đến gần Chúa, nhưng anh ta cũng phải đứng trước mặt Ngài. Nhiều người không thể đứng và chờ đợi. Đứng là chờ đợi lệnh truyền. Mọi kẻ không thể đứng và chờ đợi trước mặt Chúa, không thể hầu việc Ngài. Ta có hai loại tội lỗi. Một là nhận lệnh mà không vâng lời; đây là sự nổi loạn. Tội kia là không có mệnh lệnh, song le làm đôi điều gì đó.; đây là sự tự phụ [Thi. 19;13]. Đây không phải là sự việc tốt hay xấu, nhưng có hay không có lệnh truyền của Chúa. Các điều tốt có thể tàn phá các tín đồ rất nhiều; chúng là kẻ thù lớn đối với ý muốn của Đức Chúa Trời. Ở sân ngoài, một người nhận lệnh từ các người dâng sinh tế. Trong nơi thánh,  một người tiếp nhận lệnh truyền từ Đức Chúa Trời.
   “Dâng mỡ và huyết cho Ta” [Êxêch. 44;15]. Sự công nghĩa và thánh khiết của Đức Chúa Trời đầy dẫy nơi thánh, vinh quang Ngài dẫy đầy nơi chí thánh. Huyết là vì sự công nghĩa và sự thánh kbiết của Đức Chúa Trời, còn mỡ vì vinh quang Đức Chúa Trời. Vinh quang là chính Đức Chúa Trời, sự thánh khiết là bản chất Đức Chúa Trời, còn sự công nghĩa là thủ tục của Đức Chúa Trời, đường lối Ngài. Huyết có ở đó vì sự tha thứ các tội lỗi; nó làm thỏa mãn sự công nghĩa và sự thánh khiết của Đức Chúa Trời., nó giúp ta đến cùng Đức Chúa Trời. Mỡ làm thỏa mãn chính Đức Chúa Trời. Huyết xử lý sáng tạo cũ; còn mỡ vì sáng tạo mới- Khi Chúa đã đổ huyết Ngài ra, có nghĩa Ngài đã đổ ra mọi sự sống thiên nhiên của Ngài. Ngày nay, Chúa có thịt và xương [Luca 24:39] nhưng không có huyết. Ngài không có một giọt huyết. Mỗi ngày ta phải học tập từ chối sự sống thiên nhiên của mình trước mặt Chúa. Đây là phương diện của huyết. Đồng thời ta phải dâng sự sống phục sinh; đây là phương diện của mỡ [Rôma 6:13].
   “Họ sẽ vào nơi thánh của Ta”[ Êxêch. 44:16]. Ở trong nơi thánh là ở trước hiện diện của Chúa. Ta rất sợ ở trong nơi thánh vì cớ nếu ta cứ ở trong nơi thánh, ta dễ bị hiểu lầm, phỉ báng và chỉ trích. Nhưng ta phải ở trong nhà Chúa. Ta không hạp hẹp; lòng ta rộng mở và có nhiều hoài bảo. Trong các thư tín của mình, Phaolô nói rằng, ông đã quyết định làm đẹp lòng Chúa [2Côr. 5:9]. Ta phải theo đuổi việc hầu việc Chúa hơn là hầu việc ngôi nhà.
   “Chúng nó sẽ không mặc đồ bằng lông chiên” [Êxch.44:17]. “Thứ vải nào hay đổ mồ hôi thì không mặc lấy” [câu 18]. Mồ hôi là tình trạng của sự rủa sã [Sáng. 3:19]. Đổ mồ hôi là không có sự chúc phước của Chúa và lao khổ bằng xác thịt. Khi giết bò và dê ở sân ngoài, một người có thể đổ mồ hôi. Nhưng anh ta không thể đổ mồ hôi khi anh ta hầu việc Chúa trong nơi thánh. Trước mặt Chúa một người có thể nổ lực sức mạnh thuộc linh, nhưng anh ta không được đổ mồ hôi. Ban chấp hành, các cuộc thảo luận, các sự quãng bá đều thuộc về lãnh vực đổ mồ hôi. Công việc thuộc linh chỉ đụng chạm Đức Chúa Trời, còn công việc xác thịt chỉ đụng chạm người. Công việc càng thuộc linh, nó càng ở bên trong. Nhưng công việc của xác thịt đều ở bên ngoài.
   Đức Chúa Trời đã không truyền lịnh mọi người Lêvi hầu việc Ngài trong nơi thánh. Ngài chỉ ra lệnh các con Xađốc hầu việc Ngài trong nơi thánh. Đức Chúa Trời mời con người hầu việc Ngài trong nơi thánh. Ngài muốn con người duy trì nơi thánh của Ngài, từ đó chói sáng ra, phân rẽ mọi điều thánh khiết khỏi mọi điều thông thường, phân rẽ mọi điều tinh sạch khỏi các điều bất khiết. Sứ đồ 13;1-3 bảo rằng “ khi  họ hầu việc Chúa và kiêng ăn”, Đức Thánh Linh sai họ bước ra làm công tác truyền giáo rộng rãi. Công việc rộng rãi của chúng ta sẽ khởi sự với việc ta hầu việc Chúa. Chúa theo đuổi các công tác viên được chỉ đạo, chớ không phải các công tác viên tình nguyện. Thơ Hêbơrơ nhấn mạnh hai điều: việc ta hầu việc Đức Chúa Trời bên trong bức màn và việc ta chịu đựng sự sỉ nhục của Chúa bên ngoài trại quân.
             Hầu việc Ngài sau khi làm việc
   Trong Luca 17:7-10, “cày” là rao giảng phúc âm, còn “chăn bầy’ là chăm sóc các tín đồ. “ Hầu việc Ta” có nghĩa một người phải cung phụng Chúa thậm chí sau khi anh đã làm việc. “Ăn và uống” là phải nhớ và vui hưởng bông trái công tác mình.; Trước hết ta phải cho Chúa “ăn uống” rồi ta mới vui hưởng sự ăn uống sau. Kết quả của công việc chúng ta là phải làm thỏa mãn lòng Chúa trước hết rồi mới làm thỏa mãn lòng ta. Sau khi ta làm việc, ta không nên ăn, uống và vui hưởng; đúng ra, ta nên nói “ chúng tôi là các đầy tớ vô ích”. “Hãy thắt lưng và hầu việc Ta” nghĩa là sau khi một người đã làm việc, anh ta vẫn nên cảnh giác hầu việc Chúa. Ước mong ta theo đuổi một sự cung phụng Chúa. Công việc trên đồng ruộng không tốt như sự cung phụng trong ngôi nhà, và đồng ruộng cùng bầy chiên không tốt bằng Chúa./. WN.