Bây giờ chúng ta hãy xem xét mối quan hệ của nước mắt với công việc của Chúa và vị trí của nước mắt trong công việc của Ngài.
Giê-rê-mi 9:1 nói, "Ồ, ước gì đầu của tôi là suối nước, Và mắt của tôi là nguồn lụy, hầu cho tôi có thể khóc cả ngày và đêm , Đối với những kẻ bị giết của các con gái của dân tộc tôi!". Giê-rê-mi thực sự có thể khóc. Mọi người đều gọi ông là một nhà tiên tri khóc lóc. Câu 18: “chúng nó hãy vội vàng vì chúng ta mà than khóc, cho mắt chúng ta rơi lụy, mí mắt chúng ta tràn nước ra”. Câu 17 của chương 13 nói, " Nếu các ngươi chẳng nghe, hồn ta sẽ khóc thầm về sự kiêu ngạo của các ngươi. Thật, mắt ta sẽ khóc nhiều, giọt lụy tuôn rơi, vì bầy của Đức Jehovah bị bắt đi”. Nếu người ta không lắng nghe lời của Chúa, Giê-rê-mi sẽ khóc. Câu 17 của chương 14 nói, "ngươi khá bảo cho chúng nó lời nầy: mắt ta rơi lụy đêm ngày chẳng thôi, vì gái đồng trinh của dân ta tồi tàn, bị thương rất là đau đớn". Ông kêu khóc vì người Do Thái bị một cú đánh. Không có công nhân thích hợp nào của Chúa có thể không có nước mắt. Tất cả những người không khóc cho công việc của họ thì không có trái tim cho công việc của họ. Tất cả những người có trái tim cho công việc của họ không thể không khóc. Nhiều lần khi chúng ta cố gắng để đối phó với một ai đó và dốc cạn mọi phương tiện, nhưng không có kết quả. Tuy nhiên, vẫn còn có một điều chúng ta có thể làm: chúng ta có thể khóc. Đôi khi không có những công trình thuyết phục, nước mắt trở thành thuyết phục cuối cùng. Đôi khi trong tình trạng chiến tranh, chúng ta dùng cạn kiệt tất cả các loại vũ khí, và vẫn không có chiến thắng . Nước mắt có thể là vũ khí cuối cùng. Người ta có thể chống lại các loại vũ khí khác, nhưng họ phải đầu hàng trước những giọt nước mắt.
Không có người yêu nào của Chúa mà không kêu khóc. Chúng ta nên đau đớn cho các tội nhân đến độ khóc cho họ. Chúng ta phải khóc vì vinh quang Đức Chúa Trời bị thách đố, và chúng ta nên khóc trong nỗi đau đớn khi đối phương chưa bị trói buộc. Những người không mong muốn làm đẹp lòng Chúa không có loại kinh nghiệm này. Tất cả những người để tấm lòng trong công việc của Chúa chắc chắn sẽ khóc. Giê-rê-mi là một vị tiên tri được Chúa sử dụng rất nhiều. Ông được như vậy là vì những giọt nước mắt của mình. Ông lo lắng và cảm thấy có trách nhiệm vì con dân của Đức Chúa Trời, và ông đã khóc cho họ ngày và đêm. Những giọt nước mắt rất cần thiết. Thế giới này cần nhiều giọt nước mắt hơn nữa để rửa sạch nó. Nhiều tín đồ trẻ cần nước mắt để nuôi dưỡng và giáo dục mình. Sự sống thuộc linh của chúng ta được duy trì bởi những giọt nước mắt. Nhiều người tội lỗi đang chờ đợi công việc gieo trồng của chúng ta bằng nước mắt. Nếu không có nước mắt, không có gì trong số những công việc này có thể được thực hiện. Hôm nay, các sự dâng mình của người ta thật không đầy đủ. Nhiều người đã hiến dâng thân thể của họ, năng lượng, thời gian của họ, và tiền bạc của họ, nhưng họ đã không tận hiến những giọt nước mắt của họ. Đừng ngạc nhiên, nhiều công việc của Chúa không hoàn tất và nhiều tín đồ không được gây dựng cách đúng đắn.
Nếu chúng ta khóc cho công việc, những gì sẽ là kết quả? Tôi có thể đảm bảo với bạn rằng những giọt nước mắt không thể chảy ra mãi mãi, chắc chắn sẽ có một thời gian khi chúng sẽ dừng lại. Đọc Giê-rê-mi 31:16: "Đức Giê-hô-va phán như vầy, hãy nín tiếng ngươi, đừng than khóc, đôi mắt của người đừng sa lụy; vì công việc của người sẽ được phần thưởng, Và chúng nó sẽ trở về từ vùng đất của kẻ thù ". Nếu chúng ta thật sự khóc cho công việc, Đức Chúa Trời sẽ ban thưởng cho chúng ta.
Nước mắt không chỉ cần thiết trong công việc của Đức Chúa Trời, nhưng trong cuộc sống gia đình của chúng ta nữa. Chúng ta có thể thấy điều này từ cung cách một người mẹ giao tiếp với con trai bà. Chúng ta không bao giờ nhìn thấy một người mẹ tốt, là người lo lắng cho con trai nhưng lại không bao giờ khóc cho anh ta. Điều này đúng ngay cả giữa các cơ đốc nhân. Những giọt nước mắt mà một bà mẹ đổ ra cho con trai mình là có hiệu quả nhất. Sự trở về của đứa con trai hoang đàng trong nhiều lần là do những giọt nước mắt của các bà mẹ của họ. Bất luận đứa con trai sa ngã đến thế nào, và anh ta đã đi lạc xa nhà đến bao xa, miễn là anh có một người mẹ tốt, người khóc cho anh ta tại nhà, sớm hay muộn con trai hoang đàng sẽ được đưa trở lại bởi những giọt nước mắt của mẹ mình. Thật là vô ích khi canh chừng một người con trai đi hoang đàng, và phải lo âu, la hét, và thậm chí đánh anh ta, mà không khóc. Nếu người mẹ có tất cả các mỹ đức nhưng lại thiếu những giọt nước mắt, bà không thể được coi là một người mẹ tốt. Điều này cũng đúng trong việc đối phó với người tội lỗi và các tín đồ trẻ tuổi. Thật là tốt và có ích lợi khi bạn thăm viếng, giúp đỡ, và đọc Kinh Thánh với họ. Nhưng một điều không thể thiếu. Bạn phải có lời cầu nguyện của Giê-rê-mi, người đã nói, "Ồ, nguyện đầu của tôi là suối nước, mắt của tôi là nguồn lụy" (Jer. 9:1). Nếu không, công việc của bạn sẽ không được hoàn thành. Nhiều công nhân của Chúa, xin Chúa ban cho tài hùng biện, kiến thức, quyền năng, và cơ hội. Tất cả những điều này là tốt. Tuy nhiên, một điều không thể thiếu trong công việc của Chúa, đó là chúng ta phải có đôi mắt "rơi nước mắt" (câu 18).
Không chỉ có các ví dụ trong Cựu Ước, nhưng có những ví dụ trong Tân Ước nữa. Hãy đọc Công. 20:19: "Phục vụ Chúa cách khiêm tốn mọi bề và đầy nước mắt". Câu 31 nói, " vậy nên, hãy thức canh, nhớ lại rằng trọn ba năm, đêm liền ngày, tôi không ngớt rơi nước mắt mà khuyên răn mỗi người”. Paul phục vụ Chúa như thế nào? Ông phục vụ trong sự khiêm tốn và rơi nước mắt ngày và đêm. Nước mắt là một cách tốt để làm việc. Tôi nhắc lại, không ai có thể hoàn thành công việc mà không có nước mắt. Một người có thể tốt về nhiều điều, nhưng nếu ông không khóc, không thể được coi là hoàn thành. Trong việc phục vụ Chúa, chúng ta phải có những giọt nước mắt, vừa khóc trước mặt Chúa và trước mặt người. Tất nhiên, nước mắt như vậy không có thể được chế tạo. Chúng phải chảy ra một cách tự phát từ những tình cảm sâu sắc của chúng ta.
Paul nói rằng trong ba năm, ông rơi nước mắt vì họ ngày và đêm. Các bạn đã rơi nước mắt theo cách này cho công việc của bạn không? Tất cả chúng ta phải hỏi một người, anh có rơi nước mắt hay không, anh nhiệt thành, nếu anh ta đơn thuần cho công việc của mình, và nếu trái tim phục vụ của mình hoàn toàn.Tôi phải nói thành thật rằng nếu không có những giọt nước mắt, không có công việc nào có thể trở nên thịnh vượng. Nếu chúng ta không làm điều này một cách bí mật, sự tiến bộ công việc của chúng ta sẽ bị cản trở.
II Cô-rinh-tô 2: 4 cho biết: " Do sự hoạn nạn lớn và lòng quặn thắt với nước mắt dầm dề mà tôi đã viết cho anh em, nào phải để anh em buồn rầu đâu, bèn là để cho anh em biết tình thương yêu rất dồi dào của tôi đối với anh em”. Chúng ta biết rằng Phao lô đã viết bức thư thứ nhất gửi tín đồ Côrinthô, khi ông nghe từ người nhà của Chloe về tình trạng của các tín đồ Corinth. Paul chỉ ra tất cả những sai lầm của họ và khiển trách họ rất nghiêm khắc và thẳng thắn. Bây giờ trong bức thư thứ hai, ông nói với họ cách thế nào ông đã viết bức thư đầu tiên. Ông nói rằng ông đã viết ra từ trong nhiều phiền não và đau khổ của trái tim và thông qua nhiều giọt nước mắt.
Thưa các anh chị em, khi bạn nghe một người anh em, một người chị em thụt lùi, bạn sẽ khóc như Paul chăng? Khóc lóc không phải là việc dễ dàng. Cả việc cười và khóc lóc đều đòi hỏi sức mạnh. Anh em ơi, bạn có sức mạnh để khóc không? Bạn thấy các lời lẽ của Phaolô gửi tín đồ Côrintô nghiêm khắc là dường nào, chúng giống như con dao sắc nét. Ở chỗ khác, ông cho biết họ phải khai trừ tội nhân hoặc ông sẽ làm một cái gì đó. Những lời như vậy thực sự khó tiếp nhận. Một điều chắc chắn: nếu bạn muốn lời nói của bạn dâm thấu người khác, trước hết chúng phải đâm xuyên qua bạn. Nếu chúng không bao giờ đâm thấu bạn, chúng có thể không bao giờ xuyên qua những người khác. Paul thực sự là một người như vậy. Trong khi ông đang viết những lời mạnh mẽ trong bức thư đầu tiên, ông đã viết nó trong nước mắt. Trước khi ông nói, và trước khi những người khác cảm thấy sự đau đớn, ông cảm thấy đau đớn trước. Vì vậy, nếu bạn muốn người khác cảm thấy đau đớn, trước tiên bạn phải cảm thấy đau. Sẽ không bao giờ công hiệu nếu bạn chỉ muốn người khác buồn. Vì lý do này, mỗi công nhân của Chúa phải kinh nghiệm trong sự việc nước mắt. Nói cách khác, tất cả những ai không rơi nước mắt khi nhìn thấy anh em của họ sa ngã và lỗi lầm, họ không xứng đáng để làm công việc của Chúa, và họ không đủ điều kiện khiển trách hoặc khuyên nhủ những người khác. Nếu bạn muốn khiển trách một người anh em, hoặc nếu bạn muốn nói với anh ấy về một cái gì đó mà anh đã làm sai, trước tiên bạn phải cảm thấy đau đớn và độ sắc nét của các từ ngữ trước khi bạn có đủ tư cách để quở trách. Thật dễ dàng chỉ ra những thiếu sót của người khác, nhưng rất khó để nói với họ bằng những giọt nước mắt. Tuy nhiên, chỉ những người có nước mắt có đủ điều kiện để nói chuyện.
Cảm ơn Chúa vì máu của Con Ngài đã đổ ra trên trái đất và không được rút lại. Con người có thể nhận được sự cứu rỗi qua máu này. Cảm ơn Chúa vì những giọt nước mắt Con của Ngài cũng không rút lại. Chúng nói cho chúng ta biết rằng Ngài lưu tâm đến chúng ta, và chúng cũng khiến chúng ta rơi nước mắt trước mặt Chúa và trước mặt loài người. Nguyện chúng ta bắt chước Chúa chúng ta trong lời cầu nguyện của chúng ta và trong công việc của chúng ta, và chúng ta có thể rơi nước mắt nhiều hơn nữa!
Thi Thiên 126:5-6` chép, " Kẻ nào gieo giống mà giọt lệ, sẽ gặt hái cách vui mừng. Người nào vừa đi vừa khóc đem giống ra rải, ắt sẽ trở về cách vui mừng mang bó lúa mình”. Bạn có muốn làm chứng cho Chúa không? Câu này cho bạn biết làm thế nào để làm điều đó. Hạt giống là phúc âm, và các bó lúa là sự cứu rỗi của loài người. Nếu bạn gieo hạt giống, bạn phải tưới nước cho nó bằng những giọt nước mắt trước khi nó phát triển. Nếu không có nước, hạt giống sẽ không phát triển. Đừng nghĩ rằng mang bông trái về là dễ dàng, bạn không thể thành công trừ khi có những giọt nước mắt. Ở đây nói rằng nếu bạn rơi nước mắt trước mặt Đức Chúa Trời trong bí mật, bạn sẽ mang các bó lúa về với niềm vui. Nhiều lần bạn coi việc rao giảng phúc âm như là một cái gì đó phổ biến. Đừng ngạc nhiên là không có được sự nảy mầm và thu hoạch. Nước mắt rất quan trọng cho công việc của bạn. Bất kỳ công việc nào mà thiếu những giọt nước mắt đều cam chịu thất bại. Nước mắt nói lên trái tim của bạn. Những giọt nước mắt của bạn ở đâu, trái tim của bạn cũng ở đó. Đây là một thực tế. Thật là nguy hiểm khi làm việc mà không để trái tim của bạn vào đó. Nguyện chúng ta nhiệt thành cho công việc của Đức Chúa Trời, và chúng ta có thể có những giọt nước mắt xác định.
III. Đức Chúa Trời Làm Gì Với Những giọt Nước Mắt Của Chúng Ta
Bây giờ chúng ta hãy xem xét những gì Đức Chúa Trời làm với những giọt nước mắt của chúng ta. Thánh Vịnh 56:8 nói," Chúa đếm các bước đi qua đi lại của tôi, Xin Chúa để nước mắt tôi trong ve của Chúa, Nước mắt tôi há chẳng được ghi vào sổ Chúa sao?”. Từ đây chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời nhớ và đếm những giọt nước mắt của chúng ta. Đức Chúa Trời đã không quên một giọt nước mắt của chúng ta.
Thánh Vịnh 80:5 nói, "Chúa đã nuôi chúng nó bằng bánh giọt lệ, và cho chúng nó uống nước mắt đầy đấu”."Thánh Vịnh 116: 8 nói, "Vì Chúa đã giải cứu hồn tôi khỏi chết, đôi mắt của tôi khỏi những giọt nước mắt, và bàn chân của tôi khỏi bị ngã". Hai câu thơ này cho chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời dường như cung cấp cho chúng ta những giọt nước mắt như thực phẩm và đồ uống của chúng ta, chúng ta nên ăn và uống chúng. Ồ, chúng ta nên sống những ngày của mình trên trái đất trong nước mắt, và chúng ta nên có những giọt nước mắt như bạn đồng hành của chúng ta. Thế giới này là một nơi của những giọt nước mắt. Hầu hết các mảng của trái đất đã được dầm thấm nước mắt, khó có một nơi nào khô ráo. Ở đây mọi thứ làm cho chúng ta đau lòng, và mọi hoàn cảnh gây ra nỗi đau đớn cho trái tim của chúng ta. Không có hòa bình trên trái đất này. Mặc dù vậy, Ngài sẽ giải cứu mắt của chúng ta khỏi nước mắt, và bàn chân của chúng tôi khỏi ngã. Ngày đó sẽ đến. Chúng ta sẽ không ở trong thế giới đầy nước mắt này mãi mãi.
Khải huyền 7:17 nói, "Đức Chúa Trời sẽ lau sạch nước mắt khỏi mắt của họ."Tập thể được đề cập ở đây là Hội thánh. Đức Chúa Trời sẽ lau sạch nước mắt khỏi mắt của tất cả các tín đồ trên trái đất. Đây là lời hứa của Chúa trong cơn hoạn nạn lớn và trước khi thiên niên kỷ mới sẽ đến.
Sau khi thiên niên kỷ, Chúa hứa hẹn cho tập thể khác rằng, "Và Ngài sẽ lau khô mọi giọt nước mắt khỏi mắt họ, và sụ chết sẽ không còn nữa, cũng sẽ không có nỗi buồn hay khóc lóc hoặc đau đớn nữa, vì những sự trước kia đã qua đi "(Khải Huyền 21:4). Nhóm người này là những người sẽ là công dân trong thiên niên kỷ. Điều này có nghĩa rằng tất cả những người được cứu, cho dù họ là hội thánh, người Do Thái hay dân ngoại, sẽ có lời hứa của Chúa: "Đức Chúa TRời sẽ lau sạch nước mắt".
Tôi yêu Giê-ru-sa-lem mới, không vì đường phố bằng vàng và cửa bằng ngọc trai, nhưng vì sự hiện diện của Chúa. Sẽ không có những giọt nước mắt ở đó. Khi chúng ta chết, chúng ta sẽ không đi vào chỗ buồn rầu, nhưng nghỉ ngơi. Khi một người bị mệt mỏi vì đi bộ, ông đi ngủ trong một thời gian. Mọi người đang chờ đợi cho ngày đó đến. Chúng ta không đang chờ đợi để chết. Một số đã nghỉ ngơi hôm nay. Nếu Chúa trì hoãn sự tái lâm của Ngài, một số sẽ nghỉ ngơi trong ba mươi năm hoặc năm mươi năm. Một số người, như Paul, sẽ phải nghỉ ngơi trong hai ngàn năm trước khi ngày đó sẽ đến. Cảm ơn Chúa, chúng ta có thể chấm dứt rơi những giọt nước mắt của chúng ta khi ngày đó đến và thế giới nầy qua đi.
Chúa gánh những đau khổ của chúng ta để chúng ta sẽ không phải chịu đau khổ nữa. Cảm ơn Chúa vì sẽ không có nỗi buồn và tội lỗi ở đó nữa. Rắc rối, đau khổ và nước mắt từ tội lỗi mà đến. Bởi vì sẽ không còn tội lỗi ở đó, sẽ không còn những giọt nước mắt đến đời đời. Cảm ơn Chúa, những ngày đau buồn và những điều phiền muộn sẽ không tồn tại. Giê-ru-sa-lem mới sẽ sớm đến, và thế giới đầy nước mắt sẽ sớm qua đi. Khi chúng ta đến đó, tất cả những đau khổ sẽ biến mất bởi vì khi ấy tội lỗi được loại bỏ, đau khổ cũng sẽ được cất bỏ.
Trong ngày đó, Chúa sẽ ban cho chúng ta một thân xác phục sinh. Một người anh em trong Chúa nói rằng: đối với anh, cơ thể đó sẽ giống như cơ thể chúng ta có ngày hôm nay, đó là, tất cả các chi thể sẽ có ở đó, và tất cả mọi thứ sẽ giống nhau ngoại trừ việc chúng sẽ được biến đổi. Tuy nhiên, trong cơ thể được chuyển đổi, có một điều sẽ bị thiếu sót--những giọt nước mắt trong đôi mắt. Nước mắt thuộc về ban đêm, và sẽ có không cần có chúng nữa.
Cảm ơn Đức Chúa Trời, chúng ta được ban phước, vì chiếc bình bằng đất sẽ không được làm việc và cầu nguyện ở đây với tất cả thời gian. Nhưng trong khi chúng ta vẫn còn ở đây trên trái đất, chúng ta được thỏa mãn trong Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, điều này sẽ không được lâu dài. Ô, ngày đó sẽ đến. Tôi hy vọng ngày đó sẽ đến nhanh chóng.
Cuối cùng, tôi sẽ kết thúc bài giảng của tôi với một câu chuyện. Vào cuối cuộc chiến tranh châu Âu, có sự thương vong lớn trên cả hai bên Pháp và Đức. Nhiều người đã bị thương nặng trên chiến trường và đang hấp hối. Trong số đó, có một người lính Pháp bị thương, vốn là một cơ đốc nhân, là người đang cầm một chai nước cho một người lính Đức, cũng là một cơ đốc nhân, uống. Vào thời điểm đó, cả hai đang hấp hối. Sau khi họ uống nước xong, người lính Pháp đã nắm lấy bàn tay của người lính Đức và nói: "Ở nơi đó, sẽ không có chiến tranh." Sau khi nói lời đó, cả hai trở mình và qua đời. Ô! Chúng ta cũng hãy nói ngay ở đây hôm nay, "Ở nơi đó, sẽ không còn có những giọt nước mắt."
Watchman Nee