Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

QUYỀN NĂNG CỦA SỰ LỰA CHỌN

Kinh Thánh đọc: Isa. 7: 1-2, 10-15

Chúng ta đang ở đây ngày hôm nay cho một điều duy nhất, đó là tìm hiểu thêm về Chúa Giê-xu. Tất cả chúng ta biết khi Ngài còn trên trái đất, Chúa đã hoàn hảo biết dường nào. Khi đọc bốn sách Tin Mừng, chúng ta có thể thấy nếp sống bên ngoài của Chúa tốt đẹp và hoàn hảo như thế nào. Tuy nhiên, từ bốn sách Tin Mừng, chúng ta không thể nói lý do tại sao Chúa đã có một cuộc sống tuyệt vời bên ngoài như vậy. Tại sao Ngài quá hoàn hảo như vậy, và tại sao Ngài một Con Người như vậy? Ê-sai 7:15 cho chúng ta biết lý do Ngài đã có một cuộc sống như vậy. Tại sao Ngài có thể từ chối điều tà ác và lựa chọn điều tốt? Làm thế nào Ngài đã biết từ chối thế giới và lựa chọn ý muốn của Đức Chúa Trời? Làm thế nào Ngài đã biết từ chối vinh quang từ loài người và chọn vinh quang từ Đức Chúa Trời? Chúng ta có thể tìm ra câu trả lời cho những câu hỏi nầy từ Isaiah 7. Câu 14 nói, "Này đây, trinh nữ sẽ thụ thai và sẽ sinh một con trai, và cô ấy sẽ gọi tên người là Immanuel." Chúng ta biết rằng điều này đề cập đến Chúa Giêsu. Thật không may, nhiều người đã bỏ câu 15. Chúng ta nên biết rằng không phải chỉ có câu 14 đề cập đến Chúa, nhưng mà câu 15 cũng đề cập v Ngài. Câu 15 nói với chúng ta rằng Ngài ăn bơ (mỡ sữa) và mật ong trong cả cuộc sống của mình. Bởi vì Ngài ăn bơ và mật ong trong cả cuộc đời, Ngài đã có thể chọn những điều tốt đẹp và từ chối những điều xấu xa. Đây là lý do tại sao Ngài có thể vâng lời Chúa, tìm kiếm vinh quang của Ngài, và giành được trái tim của Ngài.

Ý nghĩa của bơ và mật ong là gì? Trong số tất cả các loại thực phẩm trang nhã, bơ là
thức ăn giàu nhất trong tất cả thức ăn. Hơn nữa, không có gì trên thế giới là ngọt ngào hơn mật ong. Bơ là thực phẩm giàu nhất, trong khi mật ong là thực phẩm ngọt ngào nhất. Chúa Giêsu đã ăn các thực phẩm giàu nhất và ngọt ngào nhất trong suốt cuộc đời của Ngài. Đây là lý do tại sao Ngài có thể từ chối tà ác và lựa chọn điều tốt.

Kinh Thánh cho chúng ta biết những gì là điều giàu nhất. Đó là ân sủng của
Đức Chúa Trời. Kinh Thánh cũng cho chúng ta biết điều ngọt ngào nhất là gì. Đó là tình yêu của Đức Chúa Trời. Lúc nào, Đức Chúa Trời cũng đã đặt ân sủng phong phú trước mặt Christ và cho Ngài nếm tình yêu ngọt ngào. Điều này là tại sao Ngài đã có thể vâng lời Đức Chúa Trời và chọn ý muốn của Ngài. Đây là lý do tại sao Ngài đã có thể từ chối tà ác và lựa chọn điều tốt. Hôm nay chúng ta sẽ xem xét một chút Chúa đã ăn bơ và mật ong như thế nào, và làm thế nào Ngài đã bác bỏ điều ác và chọn điều tốt.


I.
Tuổi Trẻ Của Chúa -(Luke 2:41-51)

Ở tuổi mười hai, Chúa chúng ta đã đi với cha mẹ
mình đến Giê-ru-sa-lem để giữ lễ tiệc. Sau lễ hội, cha mẹ Ngài trở về, nhưng Ngài vẫn ở lại Giê-ru-sa-lem mà họ không biết. Sau đó cha mẹ của Ngài trở lại Giê-ru-sa-lem để tìm kiếm Ngài. Sau ba ngày, họ đã tìm thấy Ngài trong đền thờ. Mẹ Ngài nói, ""Con ơi, sao đối xử hai ta thể nầy? Nầy cha con và ta đã lo buồn mà tìm con”. Chúa đã không trả lời nói rằng, "Cha mẹ há chẳng biết tôi cần phải lo việc cha tôi sao?". Thay vào đó, Ngài đã có thể trả lời rằng, "Có phải ông bà không biết rằng tôi phải ở trong những điều của Cha tôi sao?" Chúa đã ăn bơ và mật ong. Ở tuổi mười hai, Chúa đã biết Chúa Cha rồi. Ngài đã có bơ và mật ong thuộc thiên. Ngài đã nhận được những giàu nhất và ngọt ngào nhất và đã sống trong ý muốn của Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta, chúng ta có thể nói, " ông bà quay trở lại Nazareth để chăm sóc cho nghề mộc của ông và công việc nội trợ của bà, tôi sẽ không về. Hãy để tôi ở lại trong đền thờ." Chúa chúng ta đã không hành xử theo cách này. Ngài đã phát ngôn, Ngài đã làm chứng, nhưng Ngài đã trở về với họ. Sau khi họ trở về Nazareth, Ngài đã thuận phục họ. Lý do Ngài đã có thể chọn điều khó khăn là vì Đức Chúa Trời đã cho Ngài nếm hương vị giàu nhất và ngọt ngào nhất.

Mary là một người phụ nữ rất tốt. Đồng thời, cô là một phụ nữ rất nhỏ.
Một người tốt hơn trên thế giới, thì cái đầu của ông nhỏ hơn. Thông thường, những người tốt nhất có đầu nhỏ nhất, họ là những người gây lộn xộn nhất. Khi đọc bốn sách tin mừng, chúng ta thấy rằng Maria luôn luôn làm phiền Chúa trong mọi lúc. Khi hết rượu, cô nói với Ngài, "Họ không có rượu" (Giăng 2:3). Trong khi Ngài đang rao giảng cho nhiều người, cô muốn đến để nói chuyện với Ngài (Math. 12 :46). Tuy nhiên, Kinh Thánh nói rằng "Ngài đã đi xuống với họ và về đến Nazareth, và phục tùng họ." Đây là sự lựa chọn của Chúa. Đó là một cái gì đó mà những người khác sẽ tìm thấy khó làm. Ngài có thể từ chối họ và ở lại trong đền thờ. Nhưng Ngài đã chọn trở lại với họ và sống với một Mary đầu óc đơn và không biết gì. Lý do cho điều này là Ngài đã ăn bơ và mật ong và có thể chọn những gì mà người ta không thể chịu đựng nổi.

II. Được Gioan
Baptist Làm Baptem: (Math. 3:13-17)

Khi Giăng thấy Chúa Giêsu đến với ông, ông nói, "Ðây là Chiên
con Đức Chúa Trời, người cất bỏ tội lỗi của thế giới!" (John 1:29). Sau đó, ông nói, "Người đến sau tôi mạnh mẽ hơn tôi." Mạnh mẽ hơn bao nhiêu? Ông nói, " tôi không xứng đáng mang dày dép của Ngài”. Chúa Giêsu quá vĩ đại! Tuy nhiên, Ông đã đến để được John làm báp-têm. Nếu chúng ta đã xuất hiệnquá vĩ đại như vậy, với sự cao cấp như vậy, có tính ưu việt từ cõi đời đời và là vua của vương quốc trên trời, chúng ta đã bày tỏ chính mình. Mặc dù có thể chúng ta không  nói bất cứ điều gì với miệng của mình, qua tiềm thức chúng ta sẽ bày tỏ chính mình là tốt hơn so với những người khác. Chúng ta kiêu ngạo bẩm sinh, và chúng ta yêu thích bày tỏ trước mặt mọi người rằng chúng ta là lớn hơn tất cả mọi người khác.Tuy nhiên, Chúa đã đến Jordan và được John làm báp-têm.


Chịu những người khác làm báp-tem có dễ không? Có một chị em lớn tuổi tại Phúc châu, là  một người rất đẹp. Chị nhận ra rằng chị cần phải được bap têm, nhưng chị muốn lựa chọn người sẽ làm bap-têm cho chị. Một số anh em được tôn trọng trong con mắt của chị ấy, trong khi những người khác không được tôn trọng trong con mắt chị. Chị đã quyết tâm  không chịu một người anh em nào đó làm báp-têm cho chị, và chỉ định một người khác làm bap-tem cho chị ấy. Tất cả những người tốt hơn một chút so với những người khác trong thế giới này, đã cố gắng lựa chọn một số những người được tôn trọng nhiều để làm bap-têm cho họ.

Chúa của chúng t
a rất đặc biệt. Ngài cực kỳ bất thường. Ngay cả Gioan Báp-tist đã ngạc nhiên và cố gắng ngăn cản Ngài. Ông nói, "chính tôi cần Ngài làm baptem cho, mà Ngài lại đến cùng tôi sao" Chúa đã nói gì? Ngài nói, " bây giờ hãy làm đi, vì chúng ta đáng phải làm trọn mọi sự công nghĩa như thế”. Ngài đã sẵn sàng đi đến Jordan, đến nước của sự chết. Ngài đã chọn sự sỉ nhục và sự chết. Ngài đã hoàn thành tất cả sự công bình. Sự công bình thực sự được thực hiện trên thập giá, nhưng trước tiên được bày tỏ trong nước sự chết. Ngài đã chọn điều tốt và bác bỏ điều ác.


Hãy xem xét có
biết bao rắc rối cho Chúa sau khi Ngài được Gioan Tẩy Giả  làm baptem. Chúa sẽ mất tất cả "tình trạng cao thượng" của Ngài trước thế giới, --những người tội lỗi, dân thu thuế, và các gái mại dâm, tất cả họ đều đã được John làm baptem. Khi Chúa bắt đầu rao giảng, Ngài nói cùng một điều John đã giảng trước: "kỳ đã trọn, nước Đức Chúa Trời đã đến gần, các ngươi hãy ăn năn và tin tin mừng". (Mác 1:15). Khán giả là cùng một nhóm người đã nghe John. Một người thu thuế trong số đó có thể nói, "há không phải Ngài đã chịu baptem cùng với chúng ta vào ngày đó, mà bây giờ, ngày hôm nay, Ngài lại dạy dỗ chúng ta sao?" Một tội nhân có thể lặp lại, "Có phải Ngài không chịu bap têm cùng với chúng tôi vào ngày đó và bây giờ Ngài dạy chúng ta hôm nay?" Chắc chắn điều này sẽ gây lúng túng và khó coi. Về sau, sự rắc rối đã xảy ra. Khi Chúa và các môn đệ của Ngài đã đến sống ở xứ Giu-đê và đã làm baptem cho những người ở đó, một số người đến cùng John nói, "người ở cùng thầy bên kia Jordan, mà thầy đã làm chứng cho đó, nay đang làm baptem, và tất cả đều đến với người" (John 3:26). Họ đã khinh thường Ngài. Chúa đã đặt chính Mình vào một địa vị khó khăn nhất. Tuy nhiên, Ngài đã chọn điều này. Lý do là phía sau Ngài có quyền năng, Ngài đã nếm ân sủng phong phú và tình yêu thương ngọt ngào. Ngài đã ăn bơ và mật ong. Ngài đã nếm những phong phú nhất và ngọt ngào nhất. Đây là lý do tại sao Ngài đã có thể hạ mình đến mức thấp nhất.

Nếu chúng ta có thể từng hạ mình, và nếu chúng ta có bao giờ sẵn sàng hạ mình,
đó là bởi vì chúng ta có bơ, ăn những giàu nhất, và mật ong, tình yêu ngọt ngào. Đây là lý do tại sao chúng ta có thể hạ mình trước khi người ta. Đây là lý do tại sao chúng ta sẵn sàng hạ mình. Thế giới không thể làm điều này, nhưng chúng ta có thể bởi vì chúng ta có ân sủng phong phú nhất và tình yêu thương ngọt ngào nhất.


III. TRONG
SỰ CÁM DỖ

(
Math. 4:1-10)

Khi Chúa
bước lên khỏi nước báp têm, các tầng trời mở ra, và Đức Thánh Linh ngự xuống trên Ngài như chim bồ câu. Sau đó Ngài được Đức Linh dẫn dắt  đến vùng hoang dã để chịu Ma quỷ cám dỗ trong bốn mươi ngày và đêm. Cuối cùng, Sa-tan đã xuất hiện với Ngài và cám dỗ Ngài, hắn nói, "Nếu Ngài là Con Đức Chúa Trời, hãy phán bảo với những hòn đá này trở thành ổ bánh mì đi" (Math. 4:3). Khi bụng đói, ăn không phải là tội lỗi. Nhưng Chúa đã từ chối lời đề nghị. Mục tiêu chính sự cám dỗ của Satan là để Chúa làm một điều gì đó theo ý muốn của Ngài. Hắn muốn Chúa dùng biện pháp theo cách riêng của Ngài để thỏa mãn cơn đói của Ngài. Nhưng Chúa nói, "con người sống chẳng những chỉ nhờ bánh thôi đâu, song cũng nhờ mọi lời ra từ miệng Đức Chúa Trời" (câu 4). Ngài sẵn sàng chịu đói, và Ngài đã có thể chịu đựng cơn đói. Tôi trình bày một điều trước mặt tất cả các anh em hôm nay: nếu chúng ta muốn sống như Chúa, hàng ngày chúng ta phải tiếp nhận được một cách ẩn giấu bơ và mật ong từ trời. Chúa có thể biến những viên đá thành ổ bánh mì. Nhưng Ngài đã không làm điều đó bởi vì Ngài đã có bơ và mật ong rồi.


Có lẽ một niềm vui
nhỏ, một chút vinh quang, hoặc thoải mái một chút đã nằm trong tầm tay của bạn. Một khi bạn nói điều gì đó, bạn sẽ có nó. Hoặc bạn có thể không cần phải nói bất cứ điều gì tất cả và bạn sẽ có nó. Nó có thể nằm trong khả năng tầm tay của bạn, và bạn có thể có thể có được nó mà không gây bất kỳ nỗ lực nào của riêng bạn. Những gì bạn sẽ làm? Chúa đã không biến những viên đá thành bánh mì. Nhưng chúng ta muốn làm điều đó. Chúng ta không chỉ muốn biến những viên đá thành ổ bánh mì, chúng ta muốn chúng ta có thể biến tất cả những viên đá thành ổ bánh mì.Chúng ta muốn chúng ta có thể làm điều tốt nhất của chúng ta để phục vụ chính mình. Lý do chúng ta làm điều này là chúng ta chưa nếm bơ và mật ong trên trời. Nếu chúng ta có bơ và mật ong, chúng ta sẽ sẵn sàng từ bỏ tất cả mọi thứ thuộc về chúng ta và tất cả mọi thứ nằm trong tầm tay của chúng ta. Chỉ có một loại người trong thế giới này sẽ dâng hiến chính mình cho Đức Chúa Trời, đó là  người hiểu biết tình yêu của Ngài. Chỉ có một loại người trong thế giới này có đủ tư cách hy sinh niềm vui riêng của mình, đó là người hiểu biết ân sủng của Đức Chúa Trời.


Chúa đã không
chỉ bị cám dỗ trong một điều. Satan nói với Ngài: "Nếu bạn là Con Đức Chúa Trời, hãy gieo mình xuống đi". Tuyệt vời biết bao nếu từ trời bay xuống. Há người ta sẽ không nhìn nhận người như vậy là Đấng Mê-si-a sao? Ngài có thể đã nhận được vinh quang của Ngài với cách đơn giản nầy. Nhưng Ngài không muốn làm điều này. Satan nói với Chúa, "nếu Ngài sấp mình xuống thờ lạy tôi, thì tôi sẽ cho Ngài hết thảy mọi sự nầy”.  không tốt nhận được tất cả các vương quốc của thế giới và vinh quang của chúng, khi mọi điều một người phải làm là bí mật thờ lạy hắn một chút thôi? Các vương quốc của thế giới là tốt.  Nhưng Chúa chúng ta đã có thể từ chối chúng vàxô lệch chúng, bởi vì đằng sau Ngài có một quyền năng. Ngài biết Đức Chúa Trời mà không có ai khác đã biết như Ngài. Ngài đã được đầy dẫy Thánh Linh như là không có ai bằng. Ngài đã nếm các sự phong phú của ân sủng và vị ngọt của tình yêu không ai khác đã được. Điều này là lý do tại sao Ngài có thể làm điều đó. Đây là lý do tại sao Ngài đã có thể từ chối những việc này.


IV. CHÚA
QUỞ TRÁCH PETER (Math. 16:21-23)

Peter đã nghe
Chúa nói hai ba lần rằng Ngài phải đi đến Giê-ru-sa-lem và phải chịu đựng nhiều điều từ các trưởng lão, các thượng tế và các kinh luật gia và bị giết. Và vào ngày thứ ba, Ngài sẽ được sống lại. Peter cảm thấy việc này là xấu, ông thương hại Chúa và nói với Ngài: "Đức Chúa Trời nào nở vậy." Chúng ta có thể nghĩ rằng Chúa đã an ủi Peter một chút và đã có thể nói với Peter, "Anh yêu Tôi là điều tốt. Nhưng tôi phải đi đến Giê-ru-sa-lem.Tôi phải chết." Thay vào đó, Chúa nói, " ớ Satan, hãy lui ra đằng sau Ta! Ngưới làm cớ vấp phạm cho Ta, vì tâm ý ngươi chẳng chăm về việc Đức Chúa Trời, song chăm về việc loài người”. Ở đây, Chúa đã đưa ra một sự lựa chọn sáng tỏ. Ngài đã chọn sự chết.


Nếu có bất cứ ai trong thế giới này đã từng chọn thập giá và
con đường thu hẹp, trước hết người này đã phải nếm các sự phong phú của ân sủng Đức Chúa Trời và vị ngọt của tình yêu Ngài. Gần đây, Tạp chí Tin tức xuất bản về sự tử đạo của Hàn và Niên, hai nhà nữ truyền giáo người phương Tây ở Phúc Kiến. Hai phụ nữ người Anh nầy đang làm việc ở Phúc Kiến và đã bị bọn cướp bắt cóc. Trước hết bọn cướp chặt 10 ngón tay của cô Niên. Cả hai cô đã bị giết chết một tháng trước đây. Làm thế nào họ có thể chịu đựng nỗi điều này? Cả hai người đều đã già dặn và sâu nhiệm trong Chúa. Trước khi chết, Hàn đã viết một bài thơ được gọi là "Các Người Tử Đạo", trong đó một trong những dòng nói, "khuôn mặt của các vị tử đạo là khuôn mặt của các thiên thần, trái tim của các vị tử đạo là trái tim của sư tử." Các khuôn mặt của các thiên thần thì xinh đẹp, và trái tim của sư tử thì can đảm. Kỳ diệu biết bao khi một vị tử đạo có thể viết một bài hát về sự tử đạo! Trước khi chết, cô đã viết cho một người bạn của cô, " ân sủng Đức Chúa Trời đủ cho tôi. Tình huống báo cho chúng tôi biết rằng chúng tôi đang trong nguy hiểm và khó khăn.. Nhưng trong đời tôi, tôi đã không bao giờ được gần Chúa như tôi bây giờ. "

Có một giáo
của Hội Truyền giáo Trung Hoa nội địa đã bị bắt cóc. Sau đó, ông đã được trả tự do và một số người bạn hỏi ông ta về kinh nghiệm của chính mình. Ông nói rằng kể từ ngày ông được tái sinh, ông chưa bao giờ trải qua một ngày khi ông được đầy dẫy bình an và niềm vui như cái đêm ông nghe thấy tiếng đạn nổ xung quanh mình và những cách trốn thoát của ông đều bị ngăn chặn.

Có phải là một lý do và quyền
năng đằng sau các hành động của các vị tử đạo. Đừng nghĩ rằng Đức Chúa Trời ban cho những người yếu đuối như chúng ta một mức lương nghèo nàn và yêu cầu chúng tôi phải chịu những gánh nặng lớn. Đức Chúa Trời của chúng ta đã ban cho chúng ta bơ và mật ong. Bằng cách này, chúng ta có thể hy sinh và chịu tử đạo. Đây không phải là sự giả bộ, cũng không phải là sự việc chỉ có lời nói suông mà thôi. Tôi biết điều này như một thực sự, và nhiều người cũng biết điều này. Lý do bất cứ ai cũng có thể từ bỏ một cái gì đó, từ bỏ chính mình, hoặc chọn những điều khó khăn,, đằng sau anh ta, có một quyền năng tuyệt vời. Lý do Chúa Giêsu đã có thể để loại bỏ tà ác và lựa chọn điều tốt là có một quyền lực đằng sau Ngài.


V. TRONG
KHI BIẾN HÌNH-- (LUKE 9:28-31)

Trên núi biến hình, Chúa tỏ ra cho
Đức Chúa Trờiloài người thấy sự biểu hiện cao nhất của chính Ngài là một người. Kinh Thánh không bao giờ nói rằng chúng ta sẽ được hoàn hảo trong cuộc sống này. Kinh Thánh chỉ nói rằng Đức Chúa Trời sẽ giữ gìn chúng ta trong một tình trạng không chỗ chê trách trong cuộc sống này. Kinh thánh không bao giờ nói rằng chúng ta sẽ không có sai lầm hoặc không tì vít. Nhưng, Chúa chúng ta thì không có tì vết trong cuộc đời này. Tôi đã nói chuyện một lần về việc Chúa trên núi biến hình. Nhiều người giải kinh đồng ý rằng Chúa đã có thể lên thiên đàng từ núi đó, Đức Chúa Trời sẽ phải tiếp nhận Ngài nếu Ngài lên trời vào lúc ấy. Mark 4:28-29 nói: "vì đất tự sanh hoa quả, ban đầu là mạ, kế đến bông đoạn bông kết hột chắc. Khi hoa quả đã chín, người ta liền đưa lưỡi liềm vào, vì mùa gặt đã đến”. Chúa là đã chín rồi, và Đức Chúa Trời đã phải tiếp nhận Ngài. Trong khi Ngài đã nói chuyện với Môi-se và Ê-li,- cuộc đàm thoại liên quan đến vấn đề sự chết của Ngài, có nghĩa là, những gì sắp diễn ra tại Giê-ru-sa-lem. Sau đó Ngài đã xuống núi, tấm lòng của Ngài đã ổn định và hướng về Giê-ru-sa-lem. Khuôn mặt của Ngài hướng về Giê-ru-sa-lem. Ngài đã chọn sự chết. Ở đây chúng ta thấy Chúa tạo ra sự lựa chọn khác. Lý do Chúa chúng ta đã có thể lựa chọn không lên thiên đàng từ núi biến hình và chọn con đường đi đến thành Giê-ru-sa-lem là Ngài đã nếm  bơ và mật ong thuộc thiên. Lý do Chúa có thể từ chối lên trời đến với Chúa Cha từ ngọn núi, và lý do Ngài có thể xuống núi, tiếp nhận thập giá,Ngài đã nếm ân sủng của Đức Chúa Trời và tình yêu của Ngài. Nếu không có ân sủng của Đức Chúa Trời và tình yêu của Ngài, Ngài đã không có thể chịu nỗi con đường này. Một số con cái chịu đựng cha mẹ của họ, nhưng họ làm như vậy cách miễn cưỡng. Một số cha mẹ chịu đựng con cái của họ, nhưng họ làm như vậy với nhiều than phiền cặp theo. Một số học sinh thuận phục giáo viên của họ, nhưng đó không phải là hành động tự nguyện. Chỉ có Đấng Christ, người đã ăn bơ và mật ong và nếm những gì phong phú nhất và ngọt ngào nhất, là có thể lựa chọn những điều khó khăn, đó là, những điều tốt đẹp, cách sẵn sàng.

VI. 
BƯỚC VÀO Giê-ru-sa-lem (John 12:12-28)


Hai sự kiện vẻ vang nhất trong cuộc sống của Chúa: núi biến hình và việc bước vào thành
Giê-ru-sa-lem. Khi Ngài bước vào Giê-ru-sa-lem, nhiều người hoan nghênh Ngài với các
nnh chá là, tiếng hô lớn, "Hosanna! Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến, ngay cả
vua của Israel!" Đây là những gì người Do Thái đã nói. Hơn nữa, Ngài đã có nhiều bạn
bè. Lazarus đã sống lại, và một số người đang chuẩn bị một bữa tiệc cho Ngài. Một vài
người Hy Lạp ngoại bang đến cùng Philip và yêu cầu cho họ gặp Ngài. Tất cả họ đều muốn
nhìn thấy Chúa Giêsu. Ngay cả những kẻ thù của Chúa, người Pha-ri-si, nói với nhau: " các
ngươi thấy mình chẳng làm chi nỗi cả; kìa, cả thế giới đều kéo theo Người” (Giăng
12:19). Tại thời điểm này, Chúa đã có thể  chiếm lấy bất cứ điều gì Ngài muốn. Nhưng khi
Andrew đã đi với Philip đến gặp Chúa, Ngài đã nói gì? Ngài nói, "Quả thật, quả thật, Ta nói
với các ngươi, trừ khi  hạt lúa mì rơi xuống đất và chết, nó chì là một mình, nhưng nếu nó
chết, nó mang nhiều hoa trái" (Giăng 12:24). Đây là một sự lựa chọn khác. Ngài đã có thể 
nhận được vinh quang của mình và trở thành vua tại thời điểm đó. Nhưng Ngài chỉ chọn một
đường lối. Điều Ngài cho biết ở đây chạm vào trái tim của tôi cách sâu xa. " nếu hạt lúa mì
chẳng rơi xuống đất mà chết, thì cứ chỉ một mình, nhưng nếu chết đi thì kết quả nhiếu”.

"Bây giờ hồn của
Ta bối rối, và Ta sẽ nói?" (Câu 27). Chữ này cho thấy rằng trái tim của Chúa đồng ý với miệng của Ngài. Cha ơi, xin cứu con khỏi giờ này, nhưng vì lý do này, con đã đến giờ này". Chúa đã có thể cầu hỏi Cha cứu Ngài ra khỏi giờ đó, nhưng Ngài biết rằng vì lý do này, Ngài đã đến giờ đó. Chúa đã một lần nữa từ chối điều ác và lựa chọn điều tốt. Trước đây, khi chúng ta đọc phần kinh thánh này, chúng ta không biết làm thế nào Ngài đã có thể thực hiện một sự lựa chọn như vậy. Nhưng Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng đó là bởi vì Ngài đã nếm bơ và mật ong. Ngài đã nếm các sự phong phú của ân sủng và vị ngọt của tình yêu. Đây là lý do tại sao Ngài đã có thể lựa chọn điều tốt và loại bỏ tà ác.

VII.
 Trong vườn GETHSEMANE -- (Matthew 26:36-46)

Cuối cùng, trong vườn Ghết-sê-ma-nê, Chúa đã thực hiện sự lựa chọn lớn nhất! 
Ngài đã có thể nói, "Tôi sẽ không chết". Ngài đã nói, "Cha ơi nếu có thể được, xin cho chén này qua khỏi con" (câu 39). Nhưng ngay sau đó, Ngài nói, "Tuy nhiên, không theo ý con, nhưng theo ý Cha". Mặc dù Ngài đã thấy sự cay đắng của cái chén, Ngài không dám lựa chọn ý muốn của Ngài. Ngài đã không sợ chết, nhưng Ngài sợ gánh nặng của tội lỗi. Ngài không sợ cái chén, nhưng bản chất thánh khiết của Ngài sợ mang tội lỗi. Trước khi Ngài đặt cái chén và ý muốn của Đức Chúa Trời với nhau, Ngài vẫn còn có thể nói, "Nếu có thể, xin cho chén này lìa khỏi con".  Nhưng ngay sau đó, Ngài nói, "Tuy nhiên, không theo ý con, nhưng thero ý Cha”. Do đó, trong vườn Ghết-sê-ma-nê, chúng ta thấy rằng Ngài đã một lòng một dạ chọn  ý muốn của Đức Chúa Trời với một tấm lòng từ bỏ mọi điều gì không phải là ý muốn của Đức Chúa Trời. Cuối cùng, Ngài đã nói với Peter? Ngài nói, "Chén mà Cha đã ban cho Ta, thì Ta không uống sao?" (John 18:11). Tôi có thể cho anh em biết rằng không có Ghết-sê-ma-nê, sẽ không có thập tự giá. Nếu không có sự vâng phục của Ghết-sê-ma-nê, sẽ không có cái chết trên thập tự giá. Sự vâng lời đến trước thập tự giá. Chúa chúng ta đã hạ mình, để vâng lời cho đến chết, và chết cái chết của thập tự giá (Phil. 2:8). Nhiều người đã không  chăm lo sự thánh hiến tại Ghết-sê-ma-nê đúng cách. Đây là lý do tại sao họ bỏ chạy đi, khi họ phải đối mặt với thập tự giá. Họ không có quyền lực đằng sau họ. Chúa của chúng tôi có bơ và mật ong. Đây là lý do tại sao Ngài đã có thể để lựa chọn điều tốt và từ chối tà ác.


Thưa các anh chị em,
sự vâng lời đòi hỏi quyền năng! Nếu trước tiên Đức Chúa Trời đã không hài lòng trái tim của bạn, bạn sẽ không bao giờ thành công cho dù bạn nỗ lực cách khó nhọc như thế nào bên ngoài. Chúng ta phải học tập tiếp xúc với Đức Chúa Trời mỗi ngày và tiếp nhận bơ và mật ong trên trời, để chúng ta có thể chọn những điều tốt đẹp và từ chối điều ác trên trái đất. Tôi nói điều này với các bạn, bởi vì tôi có một cảm giác sâu sắc rằng Chúa đang tái lâm sớm, và vương quốc trước mặt chúng ta. Từ bây giờ, các sự cám dỗ sẽ gia tăng, mối nguy hiểm sẽ tăng lên, và các sự quyến rũ sẽ thêm nhiều. Trước đây, chúng ta bác bỏ các tội lỗi. Bây giờ chúng ta phải từ chối những niềm vui. Trước đây chúng ta chịu đựng sự tước bỏ của Đức Chúa Trời. Bây giờ chúng ta phải sẵn sàng vâng lời. Trước đây, chúng tôi mang ách của Chúa một cách miễn cưỡng, càu nhàu. Bây giờ chúng ta sẵn sàng chọn thập tự giá. Càng ngày chúng ta càng thấy rằng, trừ khi chúng ta biết lựa chọn điều tốt và từ chối điều ác, tất cả mọi thứ khác sẽ đến với chúng ta. Sa-tan sẽ ban cho chúng ta nhiều ưu đãi hơn. Thế giới sẽ trở thành vườn trẻ cho chúng ta và cung cấp cho chúng ta nhiều điều. Các tình huống sẽ chuyển biến mở lối cho chúng ta, và trừ khi chúng ta từ bỏ chúng một cách xác định, chúng ta sẽ không thể đắc thắng chúng. Làm thế nào chúng ta có thể chiến thắng thế giới? Nếu Chúa đã không chọn cái chết của chính mình,  có thể chúng ta sẽ không chết và  yêu cuộc sống của chúng ta. Nhưng chúng ta hãy chú ý đến một điều: chúng ta có khả năng lựa chọn những gì được đặt trước mặt chúng ta bởi vì chúng ta có bơ và mật ong trên trời. Hằng ngày, chúng ta phải tiếp nhận bơ và mật ong từ trên trời, để chúng ta sẽ biết những gì cần lựa chọn và những gì phải từ chối. Chúng ta không nên để cho những tình huống của chúng ta  thực hiện các sự chọn lựa cho chúng ta./.

Watchman Nee