Ra khỏi nhà Gia-cốp đầy bối rối,
Vừa đến Bê-tên mặt nhật lặn rồi,
Suốt đêm kinh hoàng, trăn trở không thôi,
Chúa có hứa cùng ông trên mọi lối.
-
Hai mươi năm theo bố vợ gian dối,
Thay đổi công giá con rễ mười lần,
Lợi dụng, vắt kiệt ông đến tận cùng,
Gia-cốp vào giữa đêm đen sợ quá!
-
Chịu nắng nồng, mất ngủ
cùng rét giá,
Bốn vợ, nhiều con xâu xé tâm can,
Toan tính mưu sâu lấy của La-ban,
Hầu bù lại cho tiền công ở đợ.
-
Ên Bê-tên có giờ giải phóng rõ,
Ông ra đi các thiên sứ dẫn đường,
La-ban đuổi không thể gây họa ương,
Vì Chúa muốn ông lại về đất hứa.
-
Ngày hôm đó ông lại tuyệt vọng nữa,
Ê-sau xuất hiện với bốn trăm quân,
Ông ra kế hoạch cứu thoát thân nhân,
Chúa đến trước gặp ông đêm hôm đó.
-
Chân sai khớp, cùng thiên sứ đấu võ,
Ông khẩn cầu Chúa chúc phước cho mình,
Được đổi tên mới trước lúc bình minh,
Vầng đông hiện, chiếu trên ông sáng rỡ.
-
Mặt trời lặn, rồi mọc ngụ ý đó,
Sắt mài nhọn sắt, dụng cụ huy hoàng,
Vương tử được tạo thành giữa đồng hoang,
Đáng kính khen Đức Chúa Trời Gia- cốp!
-
Minh khải—27;12-2014
(Nguồn: Sáng thế ký 28: 10,11; 32:24-31; Phục 32: 10-12; châm
27;17a “Gia-cốp từ Bê-e-Sê-ba đi đến
Cha-ran,tới một chỗ kia, mặt trời đã khuất, thì qua đêm tại đó. Người lấy một
hòn đá làm gối đầu, và nằm ngủ tại đó;- Vả, một mình Gia-cốp ở lại; thì có một người vật lộn với mình
đến rạng đông. Khi người đó thấy mình không thắng nổi, bèn đánh vào xương hông
Gia-cốp; xương hông liền trặc trong khi vật-lộn. Người đó bèn nói: Trời đã rạng
đông rồi; thôi, để cho ta đi; nhưng Gia-cốp đáp rằng: Tôi chẳng cho người đi
đâu, nếu người không ban phước cho tôi. Người đó hỏi: Tên ngươi là chi? Đáp rằng: Tên
tôi là Gia-cốp. Người lại nói: Tên ngươi
sẽ chẳng là Gia-cốp nữa, nhưng tên là Y-sơ-ra-ên Y-sơ-ra-ên, nghĩa là vật lộn cùng Đức Chúa Trời
, vì ngươi đã có vật lộn cùng Đức Chúa Trời và người ta; ngươi đều được thắng. Gia-cốp hỏi: Xin cho tôi biết tên người. Đáp rằng:
Làm sao ngươi hỏi tên ta? Rồi người nầy ban phước cho Gia-cốp tại đó. Gia-cốp đặt tên chỗ đó là Phê-ni-ên [
Phê-ni-ên, nghĩa là mặt của Đức Chúa Trời , vì nói rằng: Tôi đã thấy Đức Chúa
Trời đối mặt cùng tôi và linh hồn tôi được giải cứu. Khi qua nơi Phê-ni-ên, thấy mặt trời mọc rồi;
và người đi giẹo cẳng--Ngài tìm được người trong một nơi rừng rú, Tại nơi vắng
vẻ, giữa những tiếng hét la của đồng vắng. Ngài bao phủ người, săn sóc người, Gìn
giữ người như con ngươi của mắt mình. Như phụng hoàng phấp phới giỡn ổ mình, Bay
chung quanh con nhỏ mình, Sè cánh ra xớt nó, Và cõng nó trên chéo cánh mình thể
nào, Thì một mình Đức Giê-hô-va đã dẫn dắt người thể ấy, Không có thần nào khác
ở cùng người- Sắt mài nhọn sắt”.