Kinh thánh: Mác 6:1-44
BỨC
TRANH VỀ SỰ KHƯỚC TỪ
Trước hết trong 6:1-6, Chúa bị người Na-xa-rét khinh
thường và khước từ. Thật ra sự từ khước này không làm Ngài phiền hà hoặc thất vọng.
Mặc dù Ngài lìa họ vì họ khước từ Ngài nhưng điều này không có nghĩa là Ngài thất
vọng hay bỏ cuộc. Cứu Chúa-Nô Lệmuốn làm điều gì đó cho người Na-xa-rét, nhưng
họ không mở ra với Ngài Mác 6:5 chép: “Ở đó Ngài không làm được việc quyền năng
nào, chỉ đặt tay chữa lành vài người đau yếu”. Sự vô tín của người Na-xa-rét
khiến Ngài không làm được nhiều công việc quyền năng giữa vòng họ.
Thay vì chán nản và thất vọng bởi bì người Na-xa-rét
khước từ thì húa lại được khích lệ. Điều này được chứng minh bởi sự kiện trong
6:7-13 khi Ngài sai mười hai môn đồ làm cùng điều mà Ngài đang làm. Cụ thể là
“Ngài….ban cho họ có quyền bính trên các uế linh” (c.7). Chúa chỉ định mười hai
môn đồ làm những gì Ngài đang làm
Trong 6:14-29, chúng ta có sự tuận đạo của người dọn
đường cho Phúc Âm là Giăng Báp–tít. Nói theo phương diện loài người thì điều
này hẳn là thất vọng. Thật ra, Chúa Jesus không thất vọng ngay cả với sự kiện
Giăng Báp-tít tuận đạo. Sau khi Giăng tuận đạo, chúng ta có trường hợp Chúa cho
năm ngàn người ăn và làm thỏa mãn họ. Sự khước từ của người Do Thái tại quê
hương đã không làm cho Ngài thất vọng; trái lại, sự khước từ ấy đã khích lệ
Ngài sai các môn đồ đi. Cũng vậy, sự tuận đạo của người dọn đường của Ngài đã
không làm cho Ngài thất vọng; thay vào đó, việc ấy đã khích lệ Ngài nuôi dưỡng
nhiều người hơn.
Trong 4:35-5:43, chúng ta thấy thế nào Vương Quốc Đức
Chúa Trời đáp ứng cho nhu cầu của tình trạng con người. Như chúng tôi đã chỉ
ra, tình trạng của xã hội loài người đã được mô tả trong phần Phúc Âm Mác này.
Xã hội loài người cũng như mỗi một người thì đầy “bão tố” nổi loạn, các quỉ nghề
ô uế (nuôi heo), căn bệnh chết chóc và sự chết. Đây là tình trạng thật của nhân
loại. Nhưng Cứu Chúa-Nô Lệ đã đem Vương Quốc đến cho chúng ta, và Vương Quốc là
lời giải đáp cho tình trạng của con người sa ngã. Vương Quốc chinh phục sự phản
loạn và Vương Quốc đuổi quỉ, Vương Quốc dẹp sạch việc làm ăn ô uế, Vương Quốc
chữa lành người đau yếu và Vương Quốc làm người chết sống lại. Trong 4:35-5:43,
chúng ta thấy sự tỏ ra của xã hội loài người. Thật là một bức tranh tuyệt diệu
biết bao!
Trong 6:1-44, Mác trình bày một bức tranh khác. Trong
bức tranh này, chúng ta thấy sự khước từ, căm ghét và tuận đạo. Cho dù Vương Quốc
và sự rao giảng Phúc Âm đem lại bao nhiêu phước hạnh đi nữa thì thê giới vẫn
căm ghét và khước từ Cứu Chúa-Nô Lệ và những người đồng công với Ngài. Vì vậy
trong 6:1-44, chúng ta thấy thái độ của người thê giới đối với Phúc Âm . Chúng
ta phải làm gì khi đối diện với một thái độ như vậy? Chúng ta nên làm gì khi bị
khinh thường, khước từ, căm ghét và thậm chí có ai đó bị giết. Chúng ta có nên
chán nản không? Chúng ta có nên ngưng việc rao giảng tin mừng và ngưng công tác
vì Vương Quốc không? Chắc chắn là không. Thay vì thất vọng, chúng ta nên được
khích lệ bởi thái độ tiêu cực của người thê giới đối với Phúc Âm
BỊ
NGƯỜI NA-XA-RÉT KHINH THƯỜNG
Ngay sau khi Chúa làm những việc tuyệt diệu để đem phước
hạnh của Vương Quốc đến thì Ngài về quê hương mình. Mác 6:1 chép: “Jesus đi khỏi
đó, đến quê hương, có các môn đồ cùng theo”. Câu 2 và 3 cho thấy rằng Ngài bị
người Na-xa-rét khinh thường và khước từ: “Đến ngày Sa-bát, Ngài khởi dạy dỗ
trong nhà hội; nhiều người nghe đều kinh ngạc mà nói rằng: Bởi đâu người này được
những điều ấy? Sự khôn ngoan mà người được ban cho đó là gì, và tay người làm
được những việc quyền năng dường ấy là sao? Đó há chẳng phải là thợ mộc, con
trai Ma-ri, anh em với Gia-cơ, Giô-sê, Giu-đa và Si-môn chăng? Còn chị em người
há chẳng ở với chúng ta đây ư? Chúng bèn vấp phạm vì cớ Ngài”. Ở đây, chúng ta
thấy người Na-xa-rét biết Cứu Chúa-Nô Lệ theo xác thịt chứ không theo Linh (2
Cô 5:16). Họ bị hiểu biết thiên nhiên làm cho mù lòa.
Sau đó, Chúa Jesus phán với họ: “Tiên tri không được
tôn trọng chăng chỉ trừ ra trong quê hương dòng họ và nhà mình thôi” (c.4). Lời
này cho thấy có lẽ thậm chí một số người nhà của Ngài cũng hiệp với người khác
để khinh thường và khước từ Ngài.
Sự
ứng nghiệm lời tiên tri
Lời của những người khinh thường mù lòa ở đây có thể
được xem là sự ứng nghiệm của lời tiên tri về Cứu Chúa-Nô Lệ trong Ê-sai 53:2
và 3: “…như cái rễ ra từ đất khô. Người chẳng có hình dung, chẳng có sự đẹp đẽ;
khi chúng ta thấy người; không có sự tốt đẹp cho chúng ta ưa thích được. Người
đã bị người ta khinh dể và chán bỏ….” Đây là biết Ngài theo xác thịt trong nhân
tính Ngài chứ không theo Linh trong thần cách của Ngài (La. 1:4). Trong nhân
tính, Ngài là rễ ra từ đất khô, một Chồi nứt lên từ gốc Y-sai, một Nhánh ra từ
rễ của Giê-se. (Ês.11:1), một Nhánh cho Đa-vít (Giê.23:5; 33:15), Nhánh này là
Con Người và là Tôi Tớ của Đức Giê-hô-va (Xa.3:8;6:12) ra từ dòng dõi Đa-vít
theo xác thịt (La.1:3). Trong thần tính của Ngài, Ngài là Nhánh của Đức
Giê-hô-va vì sự đẹp đẽ và vinh hiển (Ês.4:2), Con Đức Chúa Trời được chứng minh
trong quyền năng theo Linh (La.1:4)
Một
người ở địa vị thấp hèn
Chỉ trong Phúc Âm Mác, Chúa Jesus mới được gọi là thợ
mộc. Những người khước từ Ngài hỏi: “Đó há chẳng phải là thợ mộc sao?” Họ dung
chữ “thợ mộc” theo cách khinh thường. Họ kinh ngạc bởi sự dạy dỗ, khôn ngoan và
những công việc quyền năng của Ngài. Nhưng họ coi Ngài là một người thuộc địa vị
thấp hèn. Theo ngôn ngữ ngày nay, có lẽ họ đã tự hỏi Ngài có trình độ chuyên
môn gì, có bằng cấp gì.
Chữ “vấp phạm” trong 6:3 cho thấy người Na-xa-rét khước
từ Cứu Chúa – Nô Lệ. Tại sao họ lại vấp phạm Ngài? Họ vấp phạm Ngài vì về một mặt,
họ đã nghe những lời tuyệt diệu ra từ miệng Ngài và đã thấy một số công việc lạ
lùng của Ngài, nhưng về mặt khác, họ cho rằng Ngài không có địa vị hay bằng cấp
cao. Họ thấy Ngài chỉ là người thợ mộc. Vì vậy, họ vấp phạm Ngài và khinh thường
Ngài.
Ngày nay nguyên tắc cũng như vậy. Nhiều Cơ-đốc nhân
quan tâm đến địa vị hay bằng cấp của người khác và sốt sắng điều tra những điều
như vậy. Đây là một minh họa cho việc Cơ-đốc nhân ngày nay quan tâm về địa vị
và bằng cấp
Nhiều người trong số những người có bằng tiến sĩ thần
học lại không có nhiều kinh nghiệm về Đấng Christ sống động. Họ cũng không có
bao nhiêu điều phong phú của Đấng Christ hay hiểu biết sâu sắc về lẽ thật trong
lời Đức Chúa Trời. Trái lại, hiểu biết Kinh Thánh của họ có thể rất nông cạn.
Sự
phong phú của Đấng Christ
Và
sự sâu nhiệm của lẽ thật
Trong Phúc Âm Mác chương 6, chúng ta thấy Chúa Jesus
là thợ mộc. Ngài không có bằng cấp hay địa vị cao. Nhưng chắc chắn Ngài có sự
phong phú của Đức Chúa Trời Tam Nhất và Ngài cũng biết được sự sâu nhiệm của lẽ
thật trong Kinh Thánh. Những người nghe Ngài vô cùng ngạc nhiên vì sự hiểu biết
Kinh Thánh của Ngài.
Những gì được ghi lại trong chương 6 làm chúng ta tự hỏi
chúng ta muốn điều gì và đánh giá cao những gì. Chúng ta muốn bằng cấp cao hay
địa vị xã hội cao? Chúng ta muốn Jesus và chúng ta muốn có sự phong phú của Đấng
Christ. Thay vì những giáo lý nông cạn suông trong Kinh Thánh, chúng ta muốn sự
sâu nhiệm của lẽ thật thần thượng trong lời Đức Chúa Trời. Chúng ta muốn làm
theo Chúa Jesus trong việc cung ứng những điều phong phú của Đức Chúa Trời Tam
Nhất cho người khác và trong việc trình bày cho họ sự sâu nhiệm của lẽ thật thần
thượng trong Kinh Thánh.
Chúng ta không nên nghĩ rằng nếu có những điều phong
phú của Đấng Christ và sự sâu nhiệm của lẽ thật, chúng ta sẽ được đón nhận.
Không, đây không phải là thời đại mà lẽ thật của Chúa được đón nhận trên đất.
Trái lại, đây là một thời đại mà Chúa và các môn đồ Ngài bị khinh thường và bị
khước từ
Không ai có thể so sánh với Chúa Jesus. Ngài có những
điều phong phú của Đức Chúa Trời Tam Nhất và Ngài có sự sâu nhiệm của lẽ thật.
Nhưng cho dù Ngài phong phú như thế nào hoặc biết lẽ thật trong Kinh Thánh bao
nhiêu thì Ngài cũng bị khinh thường và bị khước từ thay vì được nghinh tiếp.
Mặc dù Chúa đã chỉ cho chúng ta thấy một điều nào đó về
sự sâu nhiệm của lẽ thật thần thượng trong Lời của Chúa, chúng ta không được
nghinh tiếp. Thường thì chính những người chỉ có kiến thức nông cạn về lẽ thật
Kinh Thánh lại đi đầu trong việc khước từ chúng ta và chống đối những gì chúng
ta trình bày. Một số người đã tiến xa đến mức vu cáo chúng ta. Một trong những
lời vu cáo này là cho rằng chúng ta theo thuyết phiếm thuần, nghĩa là chúng ta
tin rằng mọi sự trong vũ trụ đều là Đức Chúa Trời. Những người khác đã tố cáo
chúng ta là dị giáo hoặc tà giáo. Nhưng cho dù chúng ta bị vu cáo, khinh thường
hay khước từ, tôi cũng không thất vọng. Trái lại, tôi được khích lệ. Khi Chúa
Jesus bị khước từ, Ngài sai mười hai môn đồ đi ra. Chúng tôi tin rằng càng bị từ
khước, nhiều thánh đồ trong sự khôi phục của Chúa sẽ càng đi ra rao giảng Phúc
Âm, trình bày lẽ thạt và cung ứng sự sống
SAI
MƯỜI HAI MÔN ĐỒ ĐI RA RAO GIẢNG
Trong 6:7-13, chúng ta có việc sai mười hai môn đồ đi
ra rao giảng. Theo câu 7, Chúa gọi mười hai môn đồ đến và sai họ đi ra từng đôi
một. Các câu 12 và 13 chép: “Họ bèn đi ra, rao giảng rằng người ta phải ăn năn.
Họ cũng đuổi nhiều quỉ, xức dầu cho nhiều kẻ đau yếu và chữa lành cho” Ở đây,
chúng ta thấy mười hai môn đồ được sai đi đẻ làm ba điều: rao giảng, đuổi quỉ
và xức dầu cho người bệnh và chữa lành họ.
Đuổi
quỉ bằng cách trình bày lẽ thật
Khi xem xét ba điều mà mười hai môn đồ được sai đi để
thực hiện, chúng ta sã nhận thức rằng những điều này tương ứng với ba vấn đề là
rao giảng Phúc Âm, trình bày lẽ thật và cung ứng sự sống. Điều đầu tiên – rao
giảng Phúc Âm – rõ ràng là như nhau và không cần bình luận thêm ở đây. Tuy
nhiên, chúng ta cần thấy mối liên hệ giữa vệc đuổi quỉ và trình bày lẽ thật
Giả sử anh em nói với một người: “Anh bị quỉ ám, và
tôi đến để đuổi những quỉ này”. Nếu nói như vậy, sẽ không ai nghe anh em. Theo
nguyên tắc, cách tốt nhất để đuổi quỉ ngày nay là trình bày lẽ thật từ lời Đức
Chúa Trời. Nếu nói chuyện với người chưa tin, anh em có thể trình bày lẽ thật về
Thân Vị và công tác của Đấng Christ. Nếu nói chuyện với Cơ-đốc nhân, anh em có
thể trình bày cho người ấy một lẽ thật liên quan đến đời sống Cơ-đốc. Chẳng hạn
anh em có thể trình bày lẽ thật về sự biến đổi. Trong khi trình bày lẽ thật
này, anh em có thể nói: “Chúng ta hãy cùng đọc 2 Cô-rin-tô 3:18”. Rồi anh em
hãy đọc câu ấy: “Chúng ta thảy đều để mặt trần mà ngắm xem và chiếu lại vinh
quang của Chúa như một cái gương, thì đều được biến hóa nên cùng một hình ảnh của
Ngài, từ vinh quang đến vinh quang, như bởi Chúa là Linh”. Sau khi đọc câu này,
anh em có thể chia sẻ một vài lời vắn tắt mà trong đó cần trình bày lẽ thật về
sự biến đổi. Chắc chắn một Cơ-đốc nhân đích thực, tìm kiếm sẽ được thu hút bởi
sự trình bày một lẽ thật như vậy.
Trình bày lẽ thật là đuổi quỉ. Xã hội ngày nay đầy quỉ.
Những con quỉ này có thể ví như virus. Chứng ta cần trình bày lẽ thật như là
thuốc để chặn đứng sự lan tràn của những con “virus” là các quỉ. Chúng ta không
những cần trình bày lẽ thật như là thuốc để chặn đứng sự lan tràn của những con
“virus” là các quỉ. Chúng ta không cần những cần trình bày lẽ thật về sự lớn
lên trong sự sống và biến đổi bởi sự sống mà thậm chí còn trình bày lẽ thật về
sự cứu rỗi ban đầu.
Tôi biết rằng trong một số sách Cơ-đốc có ít nhiều điều
phong phú thần thượng nào đó. Nhưng phần lớn những điều phong phú này đã bị
chôn vùi và niêm phong. Những điều này hiếm khi được tín đồ chạm đến. Kết quả
là tình trạng chung giữa vòng Cơ-đốc nhân ngày nay là nghèo nàn thuộc linh. Chẳng
hạn, nhiều Cơ-đốc nhân đích thực không biết sự biến đổi nghĩa là gì. Họ chưa hề
nghe lẽ thật về sự biến đổi. Cũng vậy, nhiều người không hiểu ý nghĩa thật sự
thánh hóa. Họ chưa nghe đến sự thánh hóa thật có hai phương diện, phương diện địa
vị và phương diện tâm tính. Những tín đồ này có thể chỉ hiểu biết chung chung về
sự thánh hóa. Thật ra, họ không biết được thánh hóa có nghĩa gì
Một thí dụ về sự nghèo nàn đối với lẽ thật thần thượng
là lời phát biểu từ một nhà thần học nọ, nói rằng Đấng Christ thật sự không ở
trong tín đồ nhưng được Thánh Linh đại diện ở trong họ. Theo quan niệm của người
này, Thánh Linh là đại diện của Đấng Christ ở trong tín đồ. Loại dạy dỗ này xa
rời lẽ thật Kinh Thánh. Đây là một minh họa cho thấy “các quỉ” ngày nay đang thắng
thế, chiếm hữu tâm trí con người và che lấp sự hiểu biết của họ là như thế nào.
Chúng ta phải làm gì trước một tình trạng như vậy?
Chúng ta cần lan truyền tất cả lẽ thật mà Chúa đã tỏ cho chúng ta như là thuốc
và trình bày những lẽ thật này như “thuốc giải độc” để tiêu diệt những virus quỉ
này. Chúng tôi có thể làm chứng rằng mỗi một lẽ thật mà Chúa đã tỏ cho chúng
tôi từ Lời là một liều thuốc hữu ích để tiêu diệt những vi trùng này. Bây giờ,
chúng ta cần đi ra trình bày các lẽ thật Kinh Thánh với người khác một cách
dung đắn
Khi trình bày lẽ thật cho người khác, chúng ta cần phải
khôn ngoan. Chúng ta không nên nói: “Anh có nhiều virus và chúng tôi có mang
thưốc theo để tiêu diệt những virus này”. Nếu anh em nói với người khác như thế,
chắc chắn họ sẽ phản ứng chống lại anh em
Một bác sĩ khôn ngoan không phải lúc nào cũng nói hết
với bệnh nhân về kết quả chẩn đoán. Thay vì nói rằng họ có virus, chúng ta chỉ
cho họ một liều thuốc lẽ thật dưới dạng thức ăn thuộc linh bổ dưỡng để họ nhận
lãnh và vui hưởng. Khi nhận lấy thức ăn lành mạnh này, họ sẽ nhận lãnh liều thuốc
họ cần để xử lý những virus bên trong
Chúng ta hãy dung lẽ thật về sự thánh hóa để minh họa.
Anh em có thể nói với một tín đồ rằng: “Anh có biết rằng theo Tân Ước, thánh
hóa có hai phương diện không? Trong Kinh Thánh, chúng ta có sự thánh hóa về địa
vị và thánh hóa về tâm tính”. Nếu anh em trình bày lẽ thật về sự thánh hóa cách
đúng đắn, người khác có thể tiếp thu. Họ có thể nói: “Vâng, những điều anh nói
với tôi là đúng. Khi tin Chúa Jesus, tôi đã được thánh hóa về địa vị. Bây giờ
tôi thấy tôi chưa được thánh hóa nhiều lắm về tâm tính. Về tâm tính thì tôi
chưa được thánh hóa, thay vì thế, tôi vẫn tầm thường trong nhiều phương diện”
Chúng ta hãy cùng học tập làm “những người hầu bàn” tốt,
tức là những người phục vụ người khác bằng thức ăn lẽ thật bổ dưỡng. Chúng ta
hãy học tập để trở nên điêu luyện trong việc trình bày các lẽ thật Kinh Thánh.
Trong tình trạng ngày nay, cách đuổi quỉ là trình bày lẽ thật.
Xức
dầu cho người người bệnh
Bằng
cách cung ứng sự sống
Chúng ta đã thầy rằng tất cả những thánh đồ của Chúa
nên đi ra rao giảng Phúc Âm, trình bày lẽ thật là đuổi quỉ. Bây giờ chúng ta cần
tiếp tục thấy rằng cung ứng sự sống cho người khác tương ứng với việc xức dầu
cho người bệnh và chữa lành họ.
Nhiều Cơ-đốc nhân đang đau yếu về mặt thuộc linh vì
thiếu dinh dưỡng. Làm thế nào chúng ta có thể nuôi dưỡng họ? Cách nuôi dưỡng tốt
nhất là làm chứng cho họ về việc chúng ta kinh nghiệm Christ. Lời chứng chân thật
về kinh nghiệm thuộc linh của chúng ta sẽ là thức ăn tốt nhất
Việc chúng ta làm chứng cho người khác cũng là xức dầu
cho họ. Nhu cầu thật sự ngày nay không phải là đặt tay theo cách bề ngoài như
đã được thực hành giữa vòng nhiều phong trào linh ăn hay Ngũ Tuần. Chúng ta cần
làm chứng về kinh nghiệm Đấng Christ của minh. Anh em có thể làm chứng mình đã
được Chúa cứu và bắt lấy như thế nào, đã được Chúa làm cho thỏa mãn là như thế
nào, đã kinh nghiệm và vui hưởng Ngài hằng ngày là làm sao. Qua lời chứng như
thế, người khác sẽ được xức dầu cách phong phú. Qua việc xức dầu này, họ sẽ được
nuôi dưỡng và được chữa lành cách thuộc linh. Vì vậy, cung ứng sự sống cho người
khác là nuôi dưỡng họ và xức dầu cho họ bằng lời chứng của mình
Đức
Chúa Trời Tam Nhất trở nên
Sự
vui hưởng hằng ngày của chúng ta
Tất cả chúng ta đều cần kinh nghiệm hơn về việc vui hưởng
Chúa. Sau đó chúng ta cần làm chứng cho người khác về sự vui hưởng của mình
Đối với nhiều Cơ-đốc nhân, tư tưởng vui hưởng Chúa có
thể nghe lạ tai. Nhiều người có thể chưa bao giờ nghe rằng Chúa có thể được
chúng ta vui hưởng. Họ có thể nói: “Anh có ý gì khi nói vui hưởng Chúa? Đức
Chúa Trời thì vĩ đại và quyền năng. Làm thế nào chúng ta cho rằng mình có thể
vui hưởng Ngài?” Thay vì tranh luận về điều này, chỉ cần làm chứng cho họ rằng
Đức Chúa Trời Tam – Nhất đã trở nên sự vui hưởng hằng ngày của anh em là như thế
nào. Một lời chứng như vậy sẽ xức dầu cho họ, bồi bổ họ và nuôi dưỡng họ
Tất cả chúng ta nên noi theo Chúa và mười hai môn đồ để
rao giảng Phúc Âm, đuổi quỉ và chữa lành người bệnh. Tôi hy vọng rằng tất cả
chúng ta đều sẽ đi ra rao giảng, đuổi quỉ bằng cách trình bày lẽ thật, xức dầu
và chữa lành người khác bằng cách làm chứng. Bằng cách này, chúng ta sẽ nuôi dưỡng
người khác, xức dầu và cung ứng sự sống cho họ.