Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

“CÁC NGƯƠI LẦM LẪN KHÔNG HIỂU KINH THÁNH”- 7




Mathio 22:29, “ Đức Giê-su đáp: “Các ông đã lầm, không hiểu Kinh Thánh cũng như quyền năng của Đức Chúa Trời”-
-
Có mục tử chế nhạo tôi không lo ra cánh đồng lúa thu họach lúa chín mà lo chuyện người qua đời. Có vài người không nhìn thấy paradise (lạc viên) vẫn còn tồn tại trong âm phủ cho đến ngày Chúa tái lâm. Nên hôm nay tôi xin đàm luận thêm về lạc viên.
    1.Thi 68: 18; Eph 4:9-11-
Chúa đã ngự lên trên cao, dẫn theo những phu tù; Chúa đã nhận lễ vật giữa loài người, và giữa kẻ phản nghịch cũng vậy, Hầu cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời được ở với chúng nó.- Câu nầy được Phao lô giải nghĩa như sau:  (Vả, đã rằng “Ngài lên,” há chẳng phải có nghĩa là Ngài cũng đã xuống trong các miền thấp dưới đất sao?  Đấng đã xuống chính là Đấng đã lên trên cả các từng trời để làm cho đầy dẫy mọi sự).  Ngài ban cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tr
i, người khác làm kẻ giảng Tin Lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư”.
Chúa xuống âm phủ trong khi chết, là các miền thấp dưới đất, rồi Ngài lên nơi cao là thăng thiên lên ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời, làm cho đầy dẫy mọi sự mọi người tin (Eph 1:23).
Trong khi lên cao, Chúa dẫn theo những phu tù của Ngài. Chúa nhận lễ vật giữa loài người. Nhiều nhà thần học cho rằng hai câu nầy ngụ ý Chúa đem lạc viên lên trời. Những thánh đồ cựu ước như Môi se, Ahraham… trong paradise là dân bị phu tù sao theo nghĩa đen sao?
Thơ Ê-phê sô trình bày lẽ thật là những tín đồ dù còn trong thân xác nầy, nhưng về mặt địa vị thuộc linh họ đang đồng ngồi với Chúa trên các tùng trời. Tin lành Giăng 17 nói Đức Chúa Cha đã ban nhiều tín đồ cho Đấng Christ, rồi Đấng Christ câu lưu họ, đào tạo họ trở nên các người có ân tứ (gift- men), sau đó Đấng Christ ban những người đó như các quà tặng (ân ban) cho hội thánh—đó là các sứ đồ, tiên tri,, giáo sư, mục tử…
Chúa Jesus lên trời, Ngài đem nhưng thánh đồ còn sống trong xác thịt nầy lên địa vị thuộc linh cao cả cách thực nghiệm và huấn luyện họ thành các sứ đồ , tiên tri, mục tử… Những câu kinh thánh nầy không hề nói việc đem Paradise lên thiên đàng, theo nghĩa đen.
   2. 2 Cor. 12:2,4-
“Tôi đã biết một người trong Christ, cách mười bốn năm trước đây, đã được cất lên đến từng trời thứ ba .. tôi cũng chẳng biết, có Đức Chúa Trời biết - được cất lên đến Lạc-viên (was caught away into Paradise), nghe những lời không thể nói, mà người nào cũng không được phép nói ra”.
Trong vũ trụ có ba địa điểm là “trên trời, dưới đất và bên dưới đất” (Philip 2:10), thế thì là con người, Phao lô đang sống trên mặt đất, tâm linh ông được Chúa đem lên thiên đàng là chỗ thứ hai, thì chỗ thứ ba ông được đến thăm viếng là Paradise trong lòng trái đất, chớ làm sao ông lại đến paradise trên trời, như người ta dự kiến, tức là ông đến thiên đàng hai lần, hay đi thăm hai địa điểm khác nhau trên trời? Thật là phi lí! Phao lô đến nơi thứ ba là paradise trong âm phủ để “nghe những lời không thể nói, mà người nào cũng không được phép nói ra”.
   3. 1 Cor. 15: 50; 2 Cor. 5:1-3-
“Vậy, anh em ơi, tôi nói rằng, thịt và huyết chẳng có thể thừa kế nước Đức Chúa Trời được, sự hay hư nát cũng không thể thừa thọ sự chẳng hay hư nát được”.Vả, chúng ta biết rằng nếu nhà tạm trú của chúng ta đổ nát, thì chúng ta lại có nhà đời đời trên trời, bởi Đức Chúa Trời, không phải bởi tay người ta làm ra. Vì chúng ta thật than thở trong nhà nầy, tha thiết mong mỏi mặc lấy nhà chúng ta trên trời,  miễn là chúng ta được mặc lấy, thấy không đến đỗi bị trần truồng”.
Những tín đồ trong paradise chưa có thân thể phục sinh làm sao lên thiên đàng để ở trong khu riêng được? Về những linh hồn tín đồ chưa mặc lấy thân thể phục sinh, thì Phao lô nói họ như đang trần trần truồng, không thể đến gần Đức Chúa Trời được. Cho nên Paradise vẫn còn trong âm phủ.
  4. Công vụ 2: 34
“Bởi Đa-vít chẳng từng thăng thiên..”. Người ta mê tín cho rằng Chúa đem paradie lên trời sau khi Ngài sống lại, nhưng trong ngày ngũ tuần Phi e rơ giảng rằng David không có thăng thiên, mồ mả ông còn ở tái xứ Do thái vào lúc đó.
  5.Khải thị 6: 9-11-
“Khi mở ấn thứ năm, tôi đã thấy dưới bàn thờ có những linh hồn của kẻ đã chịu giết vì lời Đức Chúa Trời và vì lời chứng của họ.  Chúng đều kêu lớn tiếng rằng: “Lạy Chủ tể, là Đấng Thánh và chân thật, Ngài không xét đoán và chẳng thân oan huyết chúng tôi nơi những kẻ ở trên đất cho đến chừng nào?  Mỗi người trong họ đều được ban cho một áo dài trắng, và có lời phán rằng phải nghỉ ngơi ít lâu nữa, cho đến chừng bạn đồng bộc và anh em của họ, mà cũng phải bị giết như họ, được đủ số đã”
Những lời trên đây sứ đồ Giăng viết vào khoảng năm 90 S.C, ông đã thấy những linh hồn các thánh đồ tử đạo còn ở dưới bàn thờ. Đây là bàn thờ trong đền tạm, nơi đổ huyết con sinh tế lễ. Nó tượng trưng cho Gô gô tha, nơi Chúa chết. Dưới bàn thờ là trong lòng trái đất, là paradise, là lạc viên. Các thánh đồ tuận đạo vẫn còn ở đó hôm nay.
Kết luận:
Paradise hay lạc viện vẫn còn ở trong âm phủ, trong lòng trái đất. Ngày nay tín đồ qua đời, họ sẽ vào đó mà an nghỉ chứ chưa lên thiên đàng được.
Minh Khải 21-7-2016