“Ngài dẫn dắt họ ban ngày bằng áng mây, Và ban
đêm bằng ánh lửa” (thi thiên 78:14)..
Tất cả
những gì con dân Y-sơ-ra-ên phải làm là đi theo đám mây. Nếu đám mây dừng lại,
họ nghỉ ngơi; nếu đám mây di chuyển về phía trước, thì họ di chuyển theo. Tôi
có thể tưởng tượng rằng điều đầu tiên mà Môi-se đã làm mỗi ngày, khi bình minh của buổi sáng màu xám lòa ra, là ông
nhìn lên và xem liệu đám mây có còn ở trên trại quân hay không. Vào ban đêm, đó
là một cột lửa, thắp sáng các trại, và ấp ủ họ bằng một cảm giác về sự chăm sóc
bảo vệ của Đức Chúa Trời. Từng ngày một, đám mây che chắn họ khỏi sức nóng dữ dội
của tia nắng mặt trời, và che chở họ khỏi tầm nhìn của kẻ thù.
Đấng
Chăn Giữ Y-sơ-ra-ên có thể dẫn họ qua sa mạc chưa có lối đi. Tại sao? Bởi vì Ngài
đã làm điều đó. Ngài biết mọi hạt cát trong đó. Họ không thể có một Nhà Lãnh Đạo
nào tốt để đi qua vùng hoang dã hơn Đấng Tạo Hóa của mình.
Hỡi
anh em thánh đồ, bạn có thể lâm vào tất cả những khó khăn hoặc nhiều nỗi nghi
ngờ và sợ hãi của mình, nhưng có một nhà lãnh đạo nào tốt hơn so với Đức
Giê-hô-va chăng? Ồ, tôi thích bài thánh ca tốt đẹp nầy:
“ Giê-hộ-va, xin dẫn tôi trọn đường,
Vượt qua khỏi cảnh thế nổi trôi,
Dẫu tôi thật bạc nhược, Chúa kiên cường,
Nguyền tay Chúa mau sè nắm tôi,
Cứ lấy bánh yêu thương nuôi tôi thường,
Dưỡng dục tôi trọn đời sống vui,
Đời tôi sống thỏa nguyện vô hồi!”
TC số 51 HTTL VN (MN)
Vâng,
đó là lời cầu nguyện thật sự của người tín đồ hoang mang. Chúa có thể, và nhiều
hơn nữa, Ngài sẵn sàng, dẫn dắt chúng ta, và nuôi dưỡng chúng ta.
"Từ trên trời Chúa ban bánh khi họ đói, Khiến
hòn đá phun nước ra khi họ khát" (Nê-hê-mi 9:15).
Ngài vẫn
có thể dẫn dắt bất cứ ai trong chúng ta như Ngài làm cách đây bốn ngàn năm để
lãnh đạo con dân của Y-sơ-ra-ên, "Vì Ta là Đức Giê-hô-va không hề thay đổi"
(Malachi 3:6). Đối với mỗi người chúng ta, Ngài nói, "Đừng sợ , ta sẽ dẫn
ngươi; Ta sẽ giúp ngươi". Điều tuyệt vời, là há không có Đức Chúa Trời
giúp đỡ chúng ta trên con đường của chúng ta sao?
Ở các
nước phương Tây, khi đàn ông đi săn vào những khu rừng rậm rạp, nơi không có đường
hoặc lối đi nào, họ lấy cái rìu của mình và chặt một con chip nhỏ từ vỏ một cây
to cây để làm dấu lối đi, và rồi họ dễ dàng tìm thấy con đường của minh bằng những
"ngọn lửa" đốt nơi có vỏ cây bị chặt đó. Họ gọi đó là "nhóm lửa
tìm đường". Và như vậy, bạn để tôi diễn đạt, Đấng Christ đã "làm sáng
tỏ con đường". Chính mình Ngài đã đi trên con đường khai mở rồi, và biết
đường đi, Ngài bảo chúng ta hãy đi theo Ngài, và Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta cách an
toàn từ trên cao.