Chữ “Kẻ ngu ngốc” xuất hiện bốn mươi lần trong sách
Châm ngôn . Những cách của kẻ ngu ngốc thường trái ngược với cách của người
khôn ngoan. Trong cách dùng chữ hiện đại, một kẻ ngu ngốc có thể là một kẻ lừa đảo, một kẻ ngu
dốt, một người hay lố lăng. Châm ngôn định nghĩa “kẻ ngu ngốc” như thế nào?
Việc xem xét một số lần xuất hiện của từ ngữ
“ngu ngốc” trong Châm ngôn giúp đưa ra lời giải thích. Châm ngôn 10: 8 đề cập đến
“kẻ ngu-ngốc nói lảm-nhảm”. Một đặc điểm của một kẻ ngu ngốc là anh ta là một người nói chuyện thường
xuyên, người không biết lắng nghe sự khôn ngoan (xem thêm 10:10).
Châm ngôn 10:14 tuyên bố “Nhưng với miệng kẻ
ngu-dại, sự đổ nát đến kề bên”. Ý này cho thấy sự đối lập lời nói của kẻ ngu ngốc với kiến thức của người khôn ngoan.
Một kẻ ngu ngốc không quan tâm đến việc
học. Anh ấy quá bận nói chuyện.
Châm ngôn 10:18 dạy, “Và kẻ phao lời vu-khống
là một kẻ ngu-dại”. Người ngu ngốc sẽ nói xấu người khác thay vì tỏ mình là một
người khích lệ người khác.
Châm ngôn 10:23 cho biết thêm, “Làm điều ác thì
như trò chơi đối với một kẻ ngu-dại”. Một người ngu dại không coi tội lỗi hay hậu
quả của nó là hệ trọng .
Châm ngôn 12:15 nói rằng, “Đường-lối kẻ ngu-dại
là đúng trong mắt của hắn,
Nhưng người khôn-ngoan là một kẻ biết nghe lời
khuyên”. Kẻ ngu ngốc từ chối lời khuyên
của người khác và thay vào đó chỉ lắng nghe chính mình.
Châm ngôn 13:16 ghi chú, “Nhưng kẻ ngu-ngốc
gieo rắc sự dại-dột”. Nói cách khác, một người ngu ngốc tự hào về hành động sai
trái của mình.
Châm ngôn 14:16 dạy rằng “kẻ ngu thì ngạo-mạn
và cẩu-thả”. Một kẻ ngu ngốc không lên kế
hoạch trước mà sống cuộc sống không xem xét tác động của mình đối với bản thân
và người khác.
Châm ngôn 15: 5 cho thấy, “Kẻ ngu-dại bác-bỏ kỷ-luật
của cha hắn”. Người dại dột sẽ không nghe lời cha mẹ hoặc không vâng phục họ.
Trong thực tế, anh từ chối những gì cha anh nói.
Châm ngôn 26:11 sử dụng cách nói song hành để
minh họa bằng biểu đồ cho hành vi của những kẻ ngu ngốc: “Như con chó trở lại chất nôn mửa ra
của nó
Là kẻ ngu-dại lặp lại sự điên-rồ của mình” .
Thông thường trong Kinh thánh, một kẻ ngu ngốc có liên quan đến sự gian ác và trực
tiếp chối bỏ Đức Chúa Trời (ví dụ, trong Thi thiên 53: 1). Bởi vì Chúa có trí
tuệ vô hạn, người bỏ bê Đức Chúa Trời sẽ tự nhiên bỏ lỡ sự khôn ngoan, anh ta sẽ
trở thành một kẻ ngu ngốc. Kẻ ngu ngốc là bất cứ ai không tuân theo các cảnh
báo và mệnh lệnh của Đức Chúa Trời. Một kẻ ngu ngốc thiếu khôn ngoan, không quan tâm đến
người khác, không muốn tránh tội lỗi và khoe khoang về hành động tội lỗi của
mình. Kinh thánh nói rõ ràng chúng ta phải tránh sống như một kẻ ngu ngốc; đúng hơn, chúng ta phải kính sợ
Chúa, bước đi trong sự khôn ngoan của Ngài và đi theo con đường của Ngài. Chúng
ta biết rằng những người “ bước đi khôn-ngoan sẽ được giải-cứu” (Châm ngôn
28:26).