Vua Lê-mu-ên được nhắc đến như là tác giả của Châm ngôn 31,
ít nhất là trong chín câu thơ đầu tiên. Châm ngôn 31: 1 giới thiệu phần này: “Các
lời của vua Lê-mu-ên, lời sấm truyền mà mẹ người đã dạy người”. Từ đó, khi
Lê-mu-ên lớn lên, mẹ anh đã cho anh lời
khuyên khôn ngoan, mà sau đó anh đã sắp xếp ở dạng thơ và ghi lại để dành cho
các thời đại về sau. Toàn bộ quá trình được Đức Thánh Linh giám sát, và kết quả
là có “một bài phát biểu đầy cảm thúc”—lời
Kinh thánh (xem 2 Phi-e-rơ 1:21).
Chúng ta không biết nhiều về vua Lê-mu-ên,
ngoài những gì được tiết lộ trong Châm ngôn 31. Tên “Lê-mu-ên” có nghĩa là “dành cho Đức Chúa Trời” và hay “tận tâm với Đức Chúa Trời”. Dựa trên một
đoạn được gán cho Lê-mu-ên, chúng ta biết rằng Lê-mu-ên là một vị vua, ông có một người mẹ
thông thái, và ông đã viết lại một số thơ.
Nhiều nhà bình luận kinh thánh đã phỏng đoán rằng
Lê-mu-ên thực sự là vua Sa-lô-môn, trong trường hợp nầy người mẹ sẽ là
Bát-sê-ba. Có thể “Lê-mu-ên” là tên con cưng của Sa-lô-môn, được mẹ anh sử dụng
trong cách nói thân ái và Sa-lô-môn đã
viết ra lời khuyên của mẹ mình theo cách mà bà đã bày tỏ. Một giả thuyết khác
cho rằng Lê-mu-ên thực sự là vua Ê-xê-chia. Một giả thuyết thứ ba là Lê-mu-ên
và mẹ của anh ta là những nhân vật hư cấu được Sa-lô-môn tạo ra như một bức tranh về một vị vua và mẹ là
thái hậu lý tưởng.
Lời khuyên từ mẹ vua Lê-mu-ên, là lời khuyên tốt
cho bất kỳ nhà lãnh đạo nào. Bà cảnh báo Lê-mu-ên đừng ngã vào cái bẫy vô đạo đức;
đuổi theo phụ nữ sẽ làm khô cạn sức mạnh của nhà vua (Châm ngôn 31: 3). Sau đó,
bà cảnh báo con trai mình trước những nguy hiểm của rượu; một vị vua say rượu
không bao giờ là một vị vua tốt. Một người cai trị thèm bia và rượu sẽ làm sai
lạc công lý và hành động bất hợp pháp . Câu 4 -7- “Chớ tiêu sức lực của con cho
đàn-bà, Hoặc phó các đường-lối con cho điều hủy-diệt các vua. Các vua thật
không nên, hỡi Lê-mu-ên, Các vua thật không nên uống rượu nho, Hoặc những kẻ cầm-quyền
ham rượu mạnh, E họ uống mà quên điều được ra thành sắc-lệnh rồi, Mà làm hư-hỏng
quyền-lợi của mọi kẻ đau-khổ. Hãy ban rượu mạnh cho kẻ đang hư mất, Và rượu nho
cho kẻ có đời sống đắng-cay. Hãy để nó uống và quên đi sự nghèo-khó của nó Và
chẳng nhớ đến điều rắc-rối của nó nữa”.
Cuối cùng, mẹ của vua Lê-mu-ên, hướng dẫn con
trai bà về sự cần thiết của công lý thực sự: hãy nói lên tiếng nói cho những
người không thể tự mình nói ra, / vì quyền của tất cả những người nghèo khổ. /
Nói lên và phán xét công bằng; / bảo vệ quyền của người nghèo và người nghèo
khó—“Hãy mở miệng con vì kẻ câm, Vì quyền-lợi của mọi kẻ bất hạnh. Hãy mở miệng
con, hãy phán-xét một cách công-chính, Và bảo-vệ quyền-lợi của những kẻ đau-khổ
và túng-thiếu (Châm ngôn 31: 8 -9).
Xin Chúa
ban cho chúng ta nhiều người cai trị như vua Lê-mu-ên, người đã nghe theo lời
khuyên này của một người mẹ, là thái hậu, về việc cai trị tốt.