Sáng 17:1, “Bấy giờ, khi Áp-ram được 99 tuổi, Đức GIA-VÊ đã hiện ra cùng Áp-ram và phán với ông: "Ta là Chúa TRỜI toàn-túc (The all-sufficent God); Hãy bước đi trước mặt Ta, và hãy trọn-vẹn”.
“ Hãy bước đi … và hãy trọn vẹn”—“Walk and become perfect”.
“Bước đi” là cư xử, sống đạo, ăn ở; “hãy
trọn vẹn” là hãy được trọn vẹn.
Từ Pha dan Ap-ram đến Ca na an, Áp-ram được 75 tuổi, sau 10
năm mà không sinh con thừa kế cho nên Sa-ra cưới Ha ga cho ông làm thiếp. Năm
86 tuổi, Áp-ram có một con trai tên là Ích-ma-ên, con xác thịt, được giả định
làm con thừa kế. Đó là một công việc không trọn vẹn, nên Chúa im lặng và ẩn mặt
với ông suốt 13 năm dài.
Đến năm ông 99 tuổi, Chúa hiện ra với ông, Ngài khải thị mình
là Đức Chúa Trời toàn túc, ngụ ý một Đức Chúa Trời có nhiều bầu sữa, có khả
năng cung cấp đầy đủ mọi nhu cầu thuộc linh và thuộc thể cho ông. Chúa muốn ông
cư xử như một con người trọn vẹn, hoàn hảo trước mặt Ngài.
Áp-ra ham cũng chỉ là
m một con người bụi đất, đại điện cho chúng ta, làm sao có thể cư xử như một
người trọn vẹn được. Cho nên 2000 năm sau, Đức Chúa Trời toàn túc hóa thân là
Chúa Giê- su, Ngài tuyên hứa với chúng ta: “ye shall therefore be perfect, as your
Father who [is] in the heavens is perfect ” (Mathio 5:48 bản Young's Literal
Translation”—“ Thế thì,
các ngươi sẽ nên trọn vẹn như Thiên Phụ các ngươi là trọn vẹn vậy”..
Đức Chúa Trời toàn túc ra lệnh Áp-ra-ham “hãy cư xử như người
trọn vẹn”, Chúa Giê-su hứa sẽ làm cho mọi con Áp-ra ham trở nên người trọn vẹn.
Vì con người thiên nhiên chúng ta là
“nhân vô thập toàn”, không một ai trọn vẹn được cả.
Hội thánh đầu tiên
khai sinh khoảng năm 30 S.C., và vào khoảng
năm 34, Sau lơ, tức là Phao lô đã gặp Chúa. Cuộc đời Cơ Đốc nhân của Phao lộ kể
từ đó đến ngày bị chém đầu tuận đạo chỉ kéo dài chừng 33 năm mà thôi.
Khi ở tù lần thứ nhất,
ông viết thơ Phi líp trong ngục thật, ông nói về mình: “Ấy chẳng phải tôi đã được
rồi hay là đã nên trọn vẹn đâu; nhưng tôi cứ đuổi theo hầu cho giựt được, bởi
vì chính tôi đã được Christ Jêsus giựt lấy
rồi” (Phi-líp 3:12). Ông chân thành bày tỏ rằng mình chưa trở nên người trọn vẹn
trước mặt Chúa. Nhưng khoảng 2 năm sau, trong lần ở tù lần thứ hai, ông viết
cho Ti mô thê những lời trối trăn nầy: “Vì ta đang bị đổ ra như lễ quán, kỳ qua đời của ta gần rồi.
Ta đã đánh trận tốt đẹp, ta đã chạy xong
cuộc đua, ta đã giữ được đức tin. Từ rày
về sau mão miện công nghĩa đã để dành cho ta, Chúa là quan án công nghĩa, sẽ
ban mão ấy cho ta trong ngày đó,”.
Ông nói riêng với con thuộc linh là Ti mô thê, ông đã nên người trọn vẹn rồi, đã chạy thành công cuộc
đua, đã đánh trận cách khải hoàn, và tìn chắc Chúa đã để dành sẵn mão triều
công nghĩa cho ông.
Chúa ra lệnh cho Áp-ra
ham hãy sống cuộc đời trọn vẹn, Chúa Giê su hứa ban cho chúng ta cuộc đời trọn
vẹn ấy, và hầu như chỉ có một mình Phao lô dám nó cuộc đời ông đã trọn vẹn,
thành toàn. Ông là người duy nhất biết mình đã có mão miện công nghĩa.
Sau khi dân Israel qua
sông Giô đanh rồi, Kinh thánh chép, “Hôm ấy, Đức Jehovah tôn trọng Giô-suê trước
mặt toàn dân Israel nên họ tôn kính ông
suốt đời như họ đã tôn kính Môi-se” (Giô suê 4:14). “Tôn trọng là “to exalted, increase,
lift up, magnify, promote—tôn cao, gia tăng, nhấc lên, tôn đại, thăng chức.
Chúa sẽ chống đối kẻ kiêu ngạo, tự nhấc mình lên cao trên dân
Ngài, nhưng với những người trọn vẹn thật, do Ngài tạo tác, Chúa sẽ tôn vinh
tôn trọng trước dân Chúa hôm nay, và người đó chắc sẽ lãnh mão triều công nghĩa
ngày mai. Đội mão triều, tôi không biết có đội mão cụ thể như các vua quan ngày xưa chăng, nhưng chắc chắn Chúa sẽ làm
cho người đó có sự tỏa sáng nào đó để cho dân Chúa tôn trọng, tôn kinh đến đời
đời.
Hãy cậy ơn thương xót và
ân điển Chúa để sống đời trọn vẹn TRƯƠC MẶT NGÀI, rồi chúng ta có thể sẽ được
Chúa làm cho mình được tôn trọng TRƯỚC MẶT dân Ngài hôm nay và trong cả cõi đời đời.
M.K. 10-1-2020