Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2022

Ma-thi-ơ 21:1-17-


-- Vào thành Giê-ru-sa-lem cách khải hoàn-
Những giờ cuối cùng trong cuộc đời của Chúa Giê-su trên đất đã đến gần. Thập tự giá chỉ còn chưa đầy một tuần nữa, Chúa Giê-su đã biết điều này. Ma-thi-ơ 20: 17-19. Đối lập rõ ràng với sự xấu hổ của thập tự giá là cuộc đi vào thành Giê-ru-sa-lem cách khải hoàn đắc thắng, được mô tả bởi cả bốn sách phúc âm. Trái tim của Chúa hẳn đã được khuấy động..
Chúa Giê-xu vào thành Giê-ru-sa-lem theo cách cho thấy Ngài là Đấng Mê-si-a, Con Vua Đa-vít.
Bốn câu chuyện trong bài viết về việc bước vào chiến thắng này khác nhau ở một số khía cạnh. Giăng, người đã viết Phúc âm của mình sáu mươi năm sau sự kiện này xảy ra, đưa ra một số chi tiết thú vị, bao gồm sự kiện đêm trước ngày vào thành cách khải hoàn, Chúa Giê-su đã dùng bữa tối thân mật tại nhà của La-xa-rơ, Ma-thê và Ma-ri. Giăng 12: 1-11.
Khúc dạo đầu cho sự bước vào thành Giê-ru-sa-lem cách khải hoàn của Ngài thật thú vị. Ngài sai hai môn đệ của mình vào làng để mang đến cho Ngài một con lừa cái và con lửa con của nó. Người chủ có thể đã quen biết Chúa Giê-xu. “Hãy mở chúng - hãy dắt chúng đến cho Ta.”
Chỉ có Ma-thi-ơ ghi lại rằng có hai con vật và Chúa Giê-su ngồi trên: lừa mẹ và lừa con. Câu 4-5 Điều này đã được thực hiện để Xa cha ri 9: 9 có thể được ứng nghiệm. Lưu ý hai điều thú vị ở đây.
(1) Chúa Giê-su đã cưỡi trên một con lừa con chưa mang ách.
(2) Xa-cha-ri đã nói tiên tri rằng Vua Mê-si-a của Y-sơ-ra-ên sẽ vào Giê-ru-sa-lem một cách nhu mì và hèn mọn, cỡi trên lừa con.
Không có vị vua nào đến Y-sơ-ra-ên theo cách này, tất cả đều cỡi trên những con ngựa tốt nhất.
Các câu 8-9 Khi Chúa Giê-su cưỡi lừa con vào thành: Đoàn dân đông vui sướng mê sảng. Họ lấy áo của họ và đặt chúng trên con đường hoàng gia. Họ chặt những cành cọ và rải chúng trên mặt đường. Đây là cách các vị vua được chào đón thời xưa.
Có hai đám đông. Câu 9. Một đám người đi cùng Chúa Giê-su, có thể họ đã chứng kiến ​​phép lạ của Đấng Christ trong việc làm cho La-xa-rơ sống lại. Họ cũng gặp một đám đông khác đến từ thành phố đi ra.
Hai nhóm này tham gia đồng thanh trong tiếng nói của họ, ứng nghiệm Xa 9: 9, kêu la “Hô-sa-na cho Con của Đa-vít”, v.v. Câu 9. Phần quan trọng nhất trong sự tung hô của họ là họ đã công nhận Ngài là “Con của Đa-vít”.
Câu 10 Thành phố rúng động - xôn xao - giật mình - bối rối - hoang mang và họ hỏi, "Ai đây?" Đám đông cùng đi với Ngài tuyên bố rằng Ngài là “Giê-su, vị tiên tri của Na-xa-rét xứ Ga-li-lê.” Hình thức của động từ “ đã nói” chỉ ra rằng họ đã lặp đi lặp lại tuyên bố này. Câu 11.
-- Chúa Giê-su làm sạch Đền thờ lần thứ hai. So với Giăng 2: 13-16.
Sự thanh tẩy lần đầu tiên diễn ra khi bắt đầu sứ vụ công khai của Ngài. Sự thanh tẩy này diễn ra khi chức vụ của Ngài sắp kết thúc.
Lần tẩy rửa đầu tiên không hiệu quả trong việc chữa lành vĩnh viễn.
Ở đây, chúng ta thấy rằng công việc kinh doanh diễn ra như thường lệ ở tòa ngoài của Đền thờ. Động vật và chim chóc để hiến tế đã được mua và bán. Những người đổi tiền đang chuyển đổi ngoại tệ sang đồng nửa siếc-lơ mà những người Do Thái phải trả cho việc duy trì Đền thờ và các dịch vụ của nó. Lợi nhuận phát triển mạnh mẽ trên mọi phương diện
Câu 12. Những người xấu xa này đã có một sự độc quyền béo bở. Không một ai có ý nghĩ về sự hiện diện của Đức Chúa Trời, cũng như sự trong sạch của Nhà Chúa.
Trong trường hợp này, Lu-ca 19: 45-47 - Giăng 12: 12-19, cũng như trong lần tẩy rửa đầu tiên - không có phản kháng nào được đưa ra khi Ngài lật úp chiếc bàn và ghế của những người bán chim bồ câu.
Câu 13 Sau đó, Chúa Giê-su đối diện với những người mà Ngài đã làm nhục và nhắc họ nhớ đến lời của Ê-sai “Nhà ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện, nhưng các ngươi đã biến nó thành hang trộm cướp”
Vào thời điểm này, hãy xem xét cách chúng ta cần chính Đấng Thanh tẩy vĩ đại để quét qua các nhóm dân của Đức Chúa Trời ngày nay, làm sạch và thanh tẩy khỏi tội lỗi - đánh bóng vàng - và đốt cháy những cặn bả.
Câu 14 Cảnh tiếp theo diễn ra trong sân Đền thờ - trong khi những người buôn bán bị sỉ nhục đang gom hàng lại với nhau.
Người mù và người què đã đến với Ngài và Ngài đã chữa lành họ tất cả.
Câu 15 Đôi mắt thù địch của các thầy tế lễ cả và thầy thông giáo đã thấy hiện tượng Đức Chúa Trời đang làm việc. Họ nghe thấy những lời tán dương tự phát từ những tấm lòng đang rung động lạ thường. Cả già lẫn trẻ đều kêu la, "Hô-sa-na Con vua Đa-vít."
Câu 16 Họ đã rất tức giận hỏi Chúa, “Thầy có nghe những đứa trẻ nầy nói gì không?”. Chúa Giê-su trả lời bằng cách trích dẫn cho họ. Thi thiên 8: 2.
Các nhà lãnh đạo tôn giáo mắt mù, tai điếc, miệng nói nhiều lời vô vị, nhưng lòng họ cứng như sắt đá, xa rời Đức Chúa Trời.
Những người không được đào tạo và không có học thức rất nhạy cảm với sự mặc khải của Đức Chúa Trời, trong khi những người dành cả đời để nghiên cứu Kinh thánh thì mù quáng và phản cảm.
Câu 17 Ngài bỏ họ và đi ra khỏi thành và đến Bê-tha-ni. Đây là nơi dừng chân thường xuyên của Chúa. Chúa có những hiệp hội đặc biệt và dịu dàng ở đó. Phép lạ vĩ đại nhất của Ngài đã được thực hiện khi Ngài làm cho La-xa-rơ sống lại từ cõi chết tại đó.