Đọc Kinh Thánh: 1
Các Vua 13:1-32
“Đương khi Giê-rô-bô-am đứng gần bàn-thờ, đặng xông hương, kìa, có một
người của Đức Chúa Trời ở Giu-đa, vâng-mạng Đức Giê-hô-va mà đến Bê-tên. 2 Người vâng theo lời phán của Đức Giê-hô-va,
quở-trách bàn-thờ mà nói rằng: Hỡi bàn-thờ, bàn-thờ! Đức Giê-hô-va phán như
vầy: Một đứa con trai sẽ sanh ra cho nhà Đa-vít, tên nó là Giô-si-a. Nó sẽ dâng
trên mầy những thầy tế-lễ của các nơi cao, là người xông hương trên mầy, và
người ta sẽ thiêu trên mầy hài-cốt của người chết.
3 Trong ngày đó, thầy tiên-tri tỏ một dấu
lạ, rằng: Nầy là dấu lạ mà Đức Giê-hô-va đã phán: Bàn-thờ sẽ nứt, tro trên
bàn-thờ sẽ đổ xuống đất.4 Khi vua
Giê-rô-bô-am nghe lời hăm-dọa mà người của Đức Chúa Trời nói nghịch cùng
bàn-thờ tại Bê-tên, thì người giơ tay ra trên bàn-thờ mà bảo rằng: Hãy bắt nó
đi. Nhưng cánh tay vua giơ ra đối cùng tiên-tri bèn trở nên khô, không thế co
lại vào mình được. 5 Bàn-thờ cũng nứt ra, và
tro ở trên đổ xuống, y như dấu lạ mà người của Đức Chúa Trời đã vâng-mạng Đức
Giê-hô-va tỏ ra.6 Bấy giờ, vua cất tiếng nói
với người của Đức Chúa Trời rằng: Xin hãy nài-xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi
và cầu-nguyện cho ta, hầu cho tay ta được lại như cũ. Người của Đức Chúa Trời
cầu-khẩn Đức Giê-hô-va, thì tay vua bèn co vào được, trở lại y như trước.7 Vua bèn nói cùng người của Đức Chúa Trời
rằng: Ngươi hãy về cung với ta đặng bổ sức lại, và ta sẽ dâng cho ngươi một
lễ-vật. 8 Người của Đức Chúa Trời đáp lại
cùng vua rằng: Dẫu vua ban cho tôi phân nửa gia-sản vua, tôi cũng chẳng vào
cung với vua, hoặc ăn bánh hay là uống nước tại nơi nầy; 9
vì Đức Giê-hô-va đã phán dặn ta như vầy, rằng: Ngươi chớ ăn bánh, chớ
uống nước, chớ noi con đường ngươi đã đi mà trở về. 10
Ấy vậy, người đi đường khác, chẳng trở lại đường người đã bắt đi đến
Bê-tên.11 Vả, có một tiên-tri già ở tại
Bê-tên. Một con trai người đến học lại cho người mọi điều người của Đức Chúa
Trời đã làm tại Bê-tên trong ngày đó, và các lời người đã nói với vua. Người
cha nghe lời thuật nầy, thì hỏi con mình rằng: 12 Người
ấy đi đường nào? Các con trai người chỉ con đường mà người của Đức Chúa Trời ở
Giu-đa đã noi đi về. 13 Người bèn nói cùng
các con trai mình rằng: Hãy thắng lừa ta; chúng bèn thắng lừa, rồi người lên
cỡi, 14 đi theo người của Đức Chúa Trời,
gặp người ngồi dưới gốc cây thông, thì nói rằng: Có phải ngươi là người của Đức
Chúa Trời ở Giu-đa đến chăng? Người đáp: Ấy là tôi. 15
Tiên-tri già tiếp rằng: Hãy đến nhà với ta đặng dùng bữa. 16 Nhưng người đáp lại rằng: Tôi chẳng thể trở
về với ông, cũng chẳng thể vào nhà ông, hoặc ăn bánh hay là uống nước với ông
tại nơi nầy cũng không đặng; 17 vì Đức
Giê-hô-va đã phán dặn tôi rằng: Ngươi chớ ăn bánh, chớ uống nước tại nơi đó, và
cũng đừng trở lại theo con đường ngươi đã bắt đặng đi đến. 18
Người kia lại tiếp rằng: Ta cũng là tiên-tri như ngươi. Vả, một
thiên-sứ vâng lịnh Đức Giê-hô-va có phán với ta rằng: Hãy dẫn nó vào nhà với
ngươi, hầu cho nó ăn bánh và uống nước. Nhưng người tiên-tri nầy nói dối người.19 Người của Đức Chúa Trời bèn trở lại với người,
ăn và uống tại nhà người. 20 Khi hai người
đương ngồi bàn, có lời của Đức Giê-hô-va phán với tiên-tri đã đem người về; 21 người liền kêu-la cùng người của Đức Chúa
Trời ở Giu-đa đến mà rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Bởi vì ngươi phản nghịch
lời của Đức Giê-hô-va, không giữ theo mạng-lịnh mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời
ngươi đã truyền cho ngươi, 22 nhưng đã trở
lại ăn bánh uống nước tại nơi mà Đức Chúa Trời đã cấm không cho ăn bánh hay
uống nước tại đó, thì xác chết ngươi sẽ chẳng được chôn trong mồ-mả của tổ-phụ
ngươi.23 Khi đã ăn uống xong, tiên-tri già
bèn thắng lừa cho tiên-tri mình đã dẫn về. 24 Người
liền đi: dọc đường người gặp một con sư-tử và bị nó giết đi. Thây người nằm sải
trên đường, có con lừa đứng một bên, còn sư-tử cũng đứng gần bên thây. 25 Có người đi ngang qua thấy thây nằm sải
trên đường, và con sư-tử đứng kề bên, thì đi đến trong thành của tiên-tri già
ở, thuật lại điều mình đã thấy. 26 Khi
tiên-tri già, là người đã khiến người của Đức Chúa Trời trở bước lại, nghe điều
ấy, bèn nói rằng: Ấy là người của Đức Chúa Trời đã phản-nghịch lời của Đức
Giê-hô-va. Bởi vậy cho nên Đức Giê-hô-va đã phó người cho sư-tử phân-xé và giết
đi, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán. 27 Đoạn,
người biểu các con trai mình rằng: Hãy thắng lừa ta. Chúng bèn thắng lừa. 28 Người đi, gặp xác chết nằm trên đường, con
lừa và con sư-tử ở hai bên. Con sư-tử không ăn xác chết và không phân-xé con
lừa. 29 Tiên-tri già cất xác của người Đức
Chúa Trời lên, chở trên con lừa, đem về vào trong thành mình, đặng than-khóc và
chôn người. 30 Người chôn xác ấy trong mộ
mình, rồi khóc người mà rằng: Thương ôi! Anh ôi! 31 Sau
khi chôn xác rồi, người nói với các con trai mình rằng: Khi nào ta chết, các
con hãy chôn ta vào mả đã chôn người của Đức Chúa Trời, để hài-cốt ta ở bên
hài-cốt người. 32 Vì các lời hăm-dọa người
vâng mạng Đức Giê-hô-va mà nói nghịch cùng bàn-thờ tại Bê-tên và nghịch cùng
các chùa-miễu tại trên những nơi cao ở trong các thành Sa-ma-ri, hẳn sẽ được
ứng-nghiệm.”
Câu chuyện được ghi lại trong 1
Các Vua 13 là một câu chuyện thức tỉnh, nó cũng là một câu chuyện bi thảm.
Trong đó, chúng ta thấy hai người-- một con người của Đức Chúa Trời và vị tiên
tri cao tuổi. Cả hai con người đã được Đức Chúa Trời sử dụng, nhưng cả hai đã
có một kết thúc bi thảm. Bài học chúng ta rút ra từ hai con người này là một
bài học rất nghiêm trọng.
Tiên tri trẻ--
Đưa tay lên quở trách bàn thờ,
Kinh hãi vua tôi đến ngẩn ngơ;
Quá thích, tiên tri khai bí mật,
Tiên tri già phá hại không ngờ.
MỘT
Vị tiên tri già là một vị tiên
tri đã từng được Đức Chúa Trời sử dụng, tuy nhiên, Đức Chúa Trời không có thể
sử dụng ông nữa. Giê-rô-bô-am đã phạm tội ở Bethel , và Đức Chúa Trời có ý định cảnh báo
anh ta. Nhưng Ngài không yêu cầu vị tiên tri già ở Bethel phát ngôn cho Ngài, thay vào đó, Ngài
đã sai người của Đức Chúa Trời từ Giu-đa phát ngôn cho Ngài. Điều này có nghĩa
là vị tiên tri già không còn có thể được Đức Chúa Trời sử dụng nữa. "Sự
già nua" của vị tiên tri già không hàm ý sự trưởng thành thuộc linh hoặc
dư thừa kinh nghiệm thuộc linh, nhưng tình trạng cũ rích.
Ông không còn hữu ích trong bàn
tay của Đức Chúa Trời. Khi Đức Chúa Trời muốn nói chuyện với Giê-rô-bô-am, Ngài
chỉ có thể đến với người của Đức Chúa Trời, Ngài không còn có thể sử dụng vị tiên
tri già. Người của Đức Chúa Trời ám chỉ một người trong sự tương giao với Đức
Chúa Trời. Tương giao là cơ sở của ánh sáng. Bất cứ khi nào sự tương giao chấm
dứt, ánh sáng dừng. Vị tiên tri già đã có một lịch sử thuộc linh, ông đã từng
là một vị tiên tri. Nhưng ông đã mất sự tương giao của mình với Đức Chúa Trời
và đã trở thành một vị tiên tri già. Đức Chúa Trời không còn có thể sử dụng ông
ta. Thật là một điều cảnh tỉnh!
Tình trạng thuộc linh của nhiều
anh chị em hôm nay tương tự như tình trạng của họ cách đây tám hoặc mười năm về
trước. Họ đã không thực hiện được bất kỳ tiến bộ thuộc linh nào trước mặt Chúa. Một số người có tâm trí
tốt và có vẻ đã thực hiện một số tiến bộ. Trên thực tế tiến bộ không phải là
tiến trình thuộc linh gì cả. Họ nói những gì họ không hiểu. Ngay cả khi họ nói
chuyện, họ không hiểu những gì họ đang nói. Họ chỉ có kiến thức
theo trí năng, nhưng ánh sáng không chân chính. Họ đã nhặt lượm nhiều thuật ngữ
thuộc linh, nhưng trong mắt Đức Chúa Trời, họ đã không thực hiện bất kỳ tiến bộ
thuộc linh thực sự nào cả.
Một số người đã nhận được một số
ánh sáng mười năm trước đây, và tình trạng của họ là khá thích hợp trước mặt
Chúa tại thời điểm đó. Nhưng khi bạn gặp họ mười năm sau đó, họ không có bất kỳ
ánh sáng tươi mới nào, và không có phát triển thuộc linh gì cả. Họ là những
tiên tri, nhưng những tiên tri già mà qua họ Đức Chúa Trời không còn có thể phát
ngôn nữa. Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời, Đấng luôn luôn làm việc. Chúa phán:
"Cha ta làm việc cho đến bây giờ, ta cũng làm việc như vậy." (John
5:17). Ánh sáng, chúng ta đã nhận được cách đây hai mươi năm, mười năm trước,
hoặc thậm chí năm năm trước đây không đủ để hướng dẫn chúng ta ngày hôm nay.
Nếu chúng ta vẫn còn ở lại trong những kinh nghiệm quá khứ của chúng ta, chúng
ta sẽ không có con đường tiến lên.
Chúng ta phải chú ý đến một câu
hỏi này: Làm thế nào chúng ta có thể không bị Chúa loại bỏ sang một bên? Làm
thế nào chúng ta có thể bảo vệ mình khỏi bị Chúa từ chối? Vấn đề về sự tươi mới
là một vấn đề lớn trước mặt Chúa. Vấn đề về sự giàu có thuộc linh cũng là một
một vấn đề lớn trước mặt Chúa. Nhiều lúc chúng ta quá cũ kỹ và quá nghèo nàn thuộc linh !
HAI
Vị tiên tri già đã sống ở Bethel . Điều kiện của
Bê-tên là gì vào lúc đó? Ở Bethel Giê-rô-bô-am dâng hy sinh cho những con bê bằng
vàng ông đã làm ra, các thầy tế lễ được bổ nhiệm từ người dân thấp nhất, không
phải là những người con trai của Levi, dâng tế lễ trên bàn thờ và thắp hương
vào những ngày tháng mà ông đã nghĩ ra từ tấm lòng của chính ông (1 Kings
12:28-33). Tất cả những điều nầy xúc phạm Chúa. Giê-rô-bô-am sợ rằng dân chúng
sẽ dâng hy sinh tại Giê-ru-sa-lem. Vì vậy, ông đã thiết lập một nơi thờ phượng
bên ngoài Giê-ru-sa-lem. Ông đã không thờ lạy các thần khác, ông vẫn thờ phượng
Đức Chúa Trời, Đấng đã dẫn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập. Tuy nhiên, ông tôn
thờ theo cách riêng của mình, bên ngoài Giê-ru-sa-lem, và vì vậy Chúa đã lên án
ông.
Ông không phạm tội một mình,
nhưng lãnh đạo nhiều vị vua sa vào cùng một tội lỗi (1 Các Vua 16:19, 31; 22:52;
2 Các Vua 13:02, vv). Tội lỗi mà Giê-rô-bô-am vi phạm ở Bethel là một tội rất nghiêm trọng. Vị tiên
tri già đang sống ở Bethel ,
và các hành vi của Giê-rô-bô-am đã được vi phạm trước mắt của vị tiên tri già
nầy, nhưng ông đã không coi chúng là các tội lỗi. Điều này là quá nghiêm trọng!
Ðấng tiên tri phát ngôn cho Đức Chúa Trời vì ông hiểu khát vọng của lòng Đức
Chúa Trời. Nhưng ở đây có một vị tiên tri, người không hiểu khát vọng của lòng Đức
Chúa Trời. Những người không biết khát vọng của lòng Đức Chúa Trời không bao
giờ có thể nói cho Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời không có thể ủy nhiệm bất cứ ai
phát ngôn cho Ngài mà không biết tấm lòng của Ngài. Vì vậy, Ngài đã phải sai
người của Đức Chúa Trời đến.
Vị tiên tri già đã không thấy bất
kỳ tội lỗi nào trong sự thờ phượng tại Bê-tên. Điều này chứng tỏ có một điều gì
sai quấy với ông. Anh chị em ơi, đừng nghĩ rằng việc thực hành tình yêu thương
thì là một người tốt. Không có điều như vậy. Nếu bạn nghĩ rằng điều này và điều
đó là tốt, rằng thờ phượng Đức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem là tốt và cũng tốt
như nhau khi thờ phượng ở Bethel, thì bạn đã không nhìn thấy bất cứ điều gì và
bạn đang bị bệnh. Nhiều người như vị tiên tri già; ánh mắt của họ bị mù, và họ
bị bệnh. Họ không nhìn thấy những điều làm xúc phạm Đức Chúa Trời, và họ nghĩ
rằng thờ phượng Đức Chúa Trời theo bất kỳ cách nào mà họ thích cũng là tốt cả.
Họ không hiểu lý do tại sao thờ
phượng ở Bethel
là sai lầm. Thưa các anh chị em, bạn có thể nói rằng đây là tình yêu không? Bác
sĩ có thể chăm sóc cho bệnh nhân của mình và yêu bệnh nhân của mình, nhưng anh
ta không thể lừa bệnh nhân của anh và nói với anh ấy rằng anh không bị bệnh.
Nếu bác sĩ nói một con người bị bệnh là không bị bệnh, chứng minh rằng có một cái
gì đó sai quấy với chính bác sĩ, đôi mắt ông đã bị mù. Vị tiên tri già sống ở Bethel , nhưng ông không
nhìn thấy tội lỗi của Bê-tên. Tội lỗi ở trước mặt ông ta, nhưng ông ta không có
bất kỳ cảm giác nào về nó. Đây là một bi kịch! Điều nầy khủng khiếp biết dường
nào!
Tiên tri già—
Sống chỗ thờ bò lại nín thinh,
Tiên tri già thoái hoá, vô tình;
Xảo ngôn hại đấng tiên tri thánh,
Trăn trối với con, xấu hỗ mình!
BA
Nhưng những gì bi thảm không chỉ
là điều kiện của vị tiên tri già nhưng sự thiệt hại người của Đức Chúa Trời
nhận chịu dưới vị tiên tri già mới là đáng sợ! Chúa đã ra lệnh người của Đức
Chúa Trời rằng: " Ngươi chớ ăn bánh, chớ uống nước, chớ noi con đường
ngươi đã đi mà trở về " (1 Các Vua 13: 9). Người của Đức Chúa Trời nhớ
lệnh này và từ chối lời đề nghị của nhà vua. Anh cũng bác bỏ lời mời đầu tiên
của vị tiên tri già. Tuy nhiên, anh đã bị lừa dối khi vị tiên tri già nói,
"Ta cũng là tiên-tri như ngươi. Vả, một thiên-sứ vâng lịnh Đức Giê-hô-va
có phán với ta rằng: Hãy dẫn nó vào nhà với ngươi, hầu cho nó ăn bánh và uống
nước. Nhưng người tiên-tri nầy nói dối người"(câu 18). Anh đã nghĩ rằng vị
tiên tri già đã có nhiều kinh nghiệm hơn anh, và anh nghĩ rằng anh nên lắng
nghe ông ta. Anh trở lại với vị tiên tri già, ăn bánh mì và uống nước trong nhà
ông ấy. Người của Đức Chúa Trời đã bất tuân lệnh của Chúa vì cớ lời của vị tiên
tri già, và anh đã bị một con sư tử giết. Anh đã rất rõ ràng về lệnh của Chúa
nhưng đã bị ảnh hưởng bởi những lời nói, " Ta cũng là tiên-tri như ngươi,"
và anh đã bị bối rối. Ở đây chúng ta phải học một bài học nghiêm trọng. Một khi,
người tôi tớ của Chúa đã nhận được một mệnh lệnh rõ ràng từ Chúa, anh đừng bao
giờ nên lắng nghe một vị tiên tri già khi lời ông ta không phù hợp với huấn
lệnh của Chúa.
Paul ra lệnh cho các tín hữu
Ga-la-ti theo cùng một nguyên tắc. " Nhưng dẫu chúng tôi, hoặc thiên sứ
trên trời, giảng cho anh em một Tin Lành nào khác với Tin Lành chúng tôi đã
giảng cho anh em, thì người ấy đáng bị rủa sả " (Gal. 1:8). Phúc âm mà
Phao-lô giảng không đúng với con người, nhưng theo sự mặc khải của Giêsu Christ
(các câu 11-12). Tuy nhiên, một nhóm người đã cố gắng thay đổi phúc âm của Đấng
Christ. Họ giảng dạy một phúc âm khác cho các tín hữu Ga-la-ti. Paul đã cảnh
báo các tín hữu Ga-la-ti đừng để họ lừa dối mình. Ông đã nhìn thấy qua sự lừa
dối của những người đã đến như các tôi tớ của Đức Chúa Trời và những người đã
cố gắng đánh lạc hướng những người khác với những lời dường như thuộc linh. Ông
cảnh báo anh em Ga-la-ti bằng những lời
nặng nề. Ông nói, " Nhưng dẫu chúng tôi ..."
Điều này có nghĩa ngay cả khi
chính Thánh Phaolô đã đến với họ và rao giảng một phúc âm khác với những gì ông
đã được rao giảng, họ không nên tin vào nó, họ chỉ nên tin vào phúc âm mà đã đến
từ sự mặc khải của Giêsu Christ. Họ không nên đặt niềm tin cậy mình vào tên tuổi
của "Paul". Nếu ông ta, Paul, đã rao giảng phúc âm khác với phúc âm mà
ông đã nhận được từ Đức Chúa Trời, họ không nên tin vào nó. Paul biết rằng
nhiều người dễ bị ảnh hưởng bởi những tên tuổi, thật dễ dàng hơn cho họ tin vào
tên tuổi của con người, hơn tin vào lời của Đức Chúa Trời. Do đó, ông đã lấy
một thế đứng, ông đã nói vì cớ chân lý của Đức Chúa Trời. Ông không đưa ra bất
cứ lập trường nào về con người hay về chính mình. Ông muốn họ hoàn toàn đi theo
chân lý Đức Chúa Trời và không theo tên tuổi của con người.
Paul đấu tranh để bảo vệ lẽ thật,
ông đã tuyệt đối cho Đức Chúa Trời và không cho mình gì cả. Ông duy trì lẽ thật
của Đức Chúa Trời, không phải là tên tuổi của mình. Lý do duy nhất ông phản đối
những kẻ lừa dối bởi vì họ đã giả mạo lời của Đức Chúa Trời và đã dẫn các tín
hữu vào sự lầm lỗi. Ông đã cho chúng ta thấy rằng chúng ta nên đứng về phía Đức
Chúa Trời và chọn những lời nào chúng ta nên tiếp nhận và những lời nào chúng
ta nên từ bỏ. Nếu có ai dạy bất cứ điều gì trái với lẽ thật của Đức Chúa Trời,
chúng ta không thể lắng nghe anh ta, bất kể anh ta là ai. Paul nói, "Nhưng
nếu ... một thiên thần từ trên trời ..." Ông nhắc nhở họ rằng thậm chí họ không
thể chấp nhận những lời của các thiên thần cách khinh suất.
Ở 2 Cô-rinh-tô 11:13-15, khi Phaolô
nói về các sứ đồ giả, ông nói, " Vì mấy người dường ấy là sứ đồ giả, là kẻ
làm công lừa dối, tự mạo làm sứ đồ của Christ. 14 Nào
có lạ gì, chính Sa-tan cũng tự mạo làm thiên sứ của sự sáng. 15 Vậy thì nếu những chấp sự của nó tự mạo làm
chấp sự của sự công nghĩa cũng chẳng lạ gì. Kết cuộc của họ hẳn theo công việc
của họ." Một thiên thần "của ánh sáng" đi kèm với một mặt nạ của
lòng nhân từ, rất dễ dàng cho một con người bỏ sự phòng vệ. Người Ga-la-ti đã
bị lừa dối sau khi họ đã nghe phúc âm của Chúa, bởi vì những người này cũng
tuyên bố rằng họ cũng đã rao giảng phúc âm, và họ sốt sắng vì luật pháp của Đức
Chúa Trời. Lời nói của họ dường như có sức thuyết phục, và người Ga-la-ti mà đã
nghe lẽ thật trước đây, đã bị lừa dối.
Những kẻ lừa dối này thường lẻn
vào hội thánh để gây thiệt hại cho đức tin của con người và lôi kéo họ xa kìa
đường lối của Chúa. Chúng ta phải thức cánh chống lại chúng. Họ có thể để đánh
lừa người khác thông qua sự thuộc linh giả mạo của họ và tình yêu giả vờ của họ
vì Chúa. Họ nói về các sự "mặc khải của Đức Chúa Trời" và "ý
Chúa", và họ có thể dạy giáo lý dường như đúng. Họ làm xáo trộn giữa lẽ
thật với sự dối trá và dễ dàng lừa dối người khác. Anh chị em ơi, chúng ta nên
có một tấm lòng cảnh giác và năng lực biện biệt, chúng ta nên trung thành với
Lời Chúa và giữ vững niềm tin đã được chuyển giao cho chúng ta một lần trước
đây. Chúng ta nên từ chối tất cả "phúc âm" của những người giả mạo
lời của Chúa, bất kể họ là ai, và chúng ta phải cầu xin Chúa giữ chúng ta trong
chân lý của Ngài.
Vị tiên tri già này không có bất
kỳ cảm giác nào liên quan đến tội lỗi lớn mà Giê-rô-bô-am đã vi phạm. Tuy
nhiên, ông lừa dối những người khác với danh hiệu "tiên tri"của mình.
Ông đã mất sự tương giao của mình với Đức Chúa Trời, nhưng ông vẫn còn tuyên bố
rằng " một thiên-sứ vâng lịnh Đức Giê-hô-va có phán với ta." Sự thất
bại của người Đức Chúa Trời nằm trong thực tế là anh không giữ lời mà anh đã
nhận được trực tiếp từ Đức Chúa Trời, anh đã bị rung chuyển bởi tên tuổi hư
không của vị tiên tri già và bị lừa dối bởi những lời nói dối của ông ấy, do
đó, anh rơi vào bi kịch.
Vị tiên tri già đã sa ngã, thậm
chí ông đã nói dối với một con người do Đức Chúa Trời sai đến. Khi họ đang ngồi
cùng nhau tại bữa tiệc, lời của Chúa đến cùng vị tiên tri già. Điều này có
nghĩa rằng ông tiên tri già đã trở lại thuộc linh một lần nữa sao? Không. Đức
Chúa Trời đang giao tiếp với người của Đức Chúa Trời mà đã không vâng lời lời
Ngài. Ngài không còn có bất kỳ đòi hỏi nào nơi vị tiên tri già, Đức Chúa Trời
đã loại ông ta sang một bên. Sau khi người của Đức Chúa Trời đã bị sư tử giết
chết, vị tiên tri già chôn cất anh trong ngôi mộ của mình và buộc các con trai
của ông chôn cất ông bên cạnh mộ người của Đức Chúa Trời, khi ông qua đời. Vị tiên
tri già tin rằng lời mà Chúa ra lệnh người của Đức Chúa Trời phát ngôn chống
lại bàn thờ tại Bê-tên và chống lại tất cả các ngôi nhà của các nơi cao tại các
thành phố của Sa-ma-ri chắc chắn sẽ xảy đến. Tuy nhiên, bản thân ông chỉ đơn
giản chờ chết tại đó!
Anh chị em ơi, chúng ta nên nhớ
một vài điều từ câu chuyện tỉnh thức và bi thảm này. Đầu tiên, một khi một con
người đã mất sự tương giao của mình với Đức Chúa Trời, anh trở thành cũ kỹ, mù
lòa, và hư thối. Thứ hai, mặc dù một con người đã được Chúa sử dụng, một khi
ông tẻ tách Đức Chúa Trời, ông không nên lừa dối người khác với những
"trình độ" của ông nữa. Thứ ba, khi một con người không tuân theo lời
Chúa và ở trong một nơi mà ông không nên ở lại, sự chết thuộc linh sẽ phát sinh.
Thứ tư, bất kỳ lời phát biểu thuộc linh nào cũng phải phù hợp với lời của Đức
Chúa Trời. Nếu không, ngay cả những lời đến từ một vị tiên tri già hoặc từ một
thiên thần, mọi người nên kiên quyết từ chối chúng.