Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

Lẽ Thật Minh Họa

3d man lifting debt Stock PhotosWiping out debt Royalty Free Stock Photography

Chủ Nợ

Luca 7:36-47, “Có một người Pha-ri-si mời Jêsus ăn với mình. Ngài bèn vào nhà người Pha-ri-si mà ngồi bàn.  Kìa, có một nữ tội nhân ở thành đó, biết Ngài đang ngồi bàn tại nhà người Pha-ri-si, bèn đem đến một bầu bằng ngọc đựng dầu thơm,  đứng đằng sau nơi chân Ngài mà khóc, nước mắt nhỏ ướt chân Ngài, rồi lấy tóc mình mà lau, và hôn riết chân Ngài, lại xức dầu thơm cho.  Người Pha-ri-si đã mời Ngài thấy vậy, thầm nói rằng: “Nếu người nầy là tiên tri, chắc biết đàn bà rờ đến mình đó là ai và là thể nào, biết là nữ tội nhân.”  Jêsus bèn cất tiếng phán cùng người rằng: “Hỡi Si-môn, ta có điều nói cùng ngươi.” Người nói rằng: “Thưa thầy, xin cứ nói.” -  “Chủ nợ kia có hai người mắc nợ; người nầy mắc năm trăm quan tiền, người kia mắc năm chục.  Vì họ không có chi mà trả, nên chủ nợ tha cả hai. Trong hai người đó, ai thương yêu chủ nợ hơn?”  Si-môn đáp rằng: “Tôi thiết tưởng là người được tha nhiều hơn đó.” Ngài phán rằng: “Ngươi đoán phải.”  Đoạn, Ngài xây lại người đàn bà, mà phán cùng Si-môn rằng: “Ngươi thấy đàn bà nầy không? Ta vào nhà ngươi, ngươi không cho nước rửa chân, nhưng nàng đã lấy nước mắt mình thấm ướt chân ta và lấy tóc mình mà lau.  Ngươi không hôn ta, nhưng nàng từ khi ta vào nhà thì hôn riết chân ta không ngớt.  Ngươi không xức dầu đầu ta, nhưng nàng dùng dầu thơm xức chân ta.  Vậy nên, ta nói cùng ngươi, tội lỗi nàng vẫn nhiều mà đều đã được tha, vì nàng thương yêu nhiều; song kẻ được tha ít, thì thương yêu ít.”


    Tại đây Chúa Jesus ví sánh Ngài như người chủ nợ. Si-môn, người Pharisi mời  Ngài dùng bữa tại nhà ông. Ông rất bối rối bởi sự kiện Ngài cho phép một phụ nữ tội lỗi nhỏ nước mắt ướt chơn Ngài, lấy tóc nàng lau chân Ngài, hôn chân Ngài và lấy dầu thơm xức đôi chân ấy. Chúa nói cùng Si-môn, “Chủ nợ kia có hai người mắc nợ; người nầy mắc năm trăm quan tiền, người kia mắc năm chục.  Vì họ không có chi mà trả, nên chủ nợ tha cả hai. Trong hai người đó, ai thương yêu chủ nợ hơn?”.Simon đã chỉ suy nghĩ về người phụ nữ, ông không suy nghĩ rằng mình cũng là tội nhân như nàng. Tuy nhiên, ẩn dụ của Chúa chỉ tỏ rằng Ngài là người chủ nợ,  cả Simon, người Phrisi và người phụ nữ đều là các tội nhân—những con nợ đối với Ngài.—đều cần sự tha thứ của Ngài. Ngày nay, tất cả chúng ta đều mắc nợ Chúa Jesus, như là người chủ nợ. Chúng ta đều là con nợ của Ngài, Ngài là Chủ Nợ của chúng ta.

   Trong ẩn dụ của Chúa, Ngài nói rằng cả hai con nợ không có gì để trả cho người chủ nợ, Ngài nhân từ tha thứ họ cả thảy. Điều nầy chỉ dẫn rằng các tội nhân không có gì  để trả nợ cho Đức Chúa Trời, Cứu Chúa của họ. Song le, Ngài tha thứ tất cả các con nợ.
   Như Chủ nợ trong ẩn dụ nầy, Đấng christ là sự hóa thân của Đức Chúa Trời tha thứ, vì vậy, là chính Đức Chúa Trời, Ngài có quyền tha thứ các tội lỗi. Khả năng thần thượng để tha thứ các tội lỗi được biểu hiện qua các mỹ đức phàm nhân của Cứu Chúa, phô diễn Đấng Christ như là Đấng có tiêu chuẩn luân lý cao nhất. là một Đấng như vậy, Ngài là người chủ nợ , tha thứ các con nợ của Ngài.

    Người chủ nợ đã không nhận được sự đền trả từ các con nợ--Ngài tiếp nhận tình yêu thương. Trong câu 42, Chúa hỏi Simon, con nợ nào thương chủ nợ nhiều hơn khi cả hai được người tha nợ. Điều nầy bày tỏ rằng việc thương yêu Chúa là kết quả, không phải nguyên nhân của việc tha thứ. Khi chúng ta kinh nghiệm sự tha thứ nhân từ của Chúa, chúng ta đáp ứng Ngài bằng tình yêu. Tuy nhiên tình yêu thương của chúng ta khác nhau trong mức độ, tùy thuộc việc chúng ta kinh nghiệm được sự tha thứ Ngài nhiều bao nhiêu. Đây là lý do Chúa nói cùng Simon, “song kẻ được tha ít, thì thương yêu ít”. Mức độ người phụ nữ yêu thương nhiều là bằng chứng rằng nhiều tội lỗi của nàng đã được tha thứ., Simon yêu Ngài ít hơn chứng tỏ rằng ông đã chỉ được tha thứ một ít.

 -----
Con Gà Mái

Mathio 23:37, “"Ôi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem ơi, ngươi giết các tiên tri, ném đá những kẻ chịu sai đến cùng ngươi! Ghe phen ta muốn nhóm họp con cái ngươi như gà mái túc con nó lại dưới cánh, mà các ngươi chẳng khứng!”

Esai 31:5, “Như chim bay liệng thể nào, đồng một thể ấy, Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ che chở Giê-ru-sa-lem. Ngài sẽ che chở và cứu vớt cho, sẽ vượt qua và gìn giữ cho”
Phục 32:11-12, “Như phụng hoàng phấp phới giỡn ổ mình, Bay chung quanh con nhỏ mình, Sè cánh ra xớt nó, Và cõng nó trên chéo cánh mình thể nào,  Thì một mình Đức Giê-hô-va đã dẫn dắt người thể ấy”.

Trong câu Kinh thánh của sách Mathio 23, Chúa nói về thành Jerusalem, “Ghe phen Ta muốn nhóm họp con cái ngươi như gà mái túc con nó lại dưới cánh, mà các ngươi chẳng khứng”. Chính Đức Chúa Trời vẫn luôn luôn chăm sóc cho Jerusalem, giống như chim ưng vổ cánh trên các con nhỏ của nó. Do đó, khi Chúa Jesus nói các lời nầy, Ngài chỉ tỏ rằng chính Ngài là Đức Chúa Trời. Chúa giống như con chim yêu thương, vổ cánh và ấp ủ các con mình.

Chúa Jesus thường khao khát nhóm họp con cái Jerusalem lại, nhưng họ đã không sẵn lòng. Tại đây Ngài tuyên bố lời cuối cùng cho họ, Ngài vẫn như con gà mái, giăng đôi cánh ra để ấp ủ các con mình. Nhưng họ không sẵn sàng chịu nhóm họp dưới cánh Ngài.
Dù Chúa bị người Do thái từ bỏ, Ngài được các tín đồ tiếp nhận.
-----
Bầy Sâu Bọ Tấn Công


Esai 37:14-17, “Ê-xê-chia đã nhận thơ tại tay sứ giả và đọc rồi, thì lên nhà Đức Giê-hô-va, mở thơ ra trước mặt Đức Giê-hô-va,  cầu nguyện Đức Giê-hô-va rằng:  Hỡi Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng ngự trên các chê-ru-bim, chỉ một mình Ngài là Đức Chúa Trời của mọi nước trên đất, Ngài đã dựng nên trời và đất.  Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nghiêng tai mà nghe! Hỡi Đức Giê-hô-va, xin mở mắt mà xem! Xin nghe mọi lời mà San-chê-ríp đã khiến nói cùng tôi để đố thách Đức Chúa Trời hằng sống!”

Esai 37: 35-36, “Nó sẽ theo con đường mình đã noi đến mà trở về, không vào thành nầy đâu, Đức Giê-hô-va phán vậy.  Ta sẽ binh vực thành nầy, để giải cứu nó, vì cớ ta và vì cớ Đa-vít là tôi tớ ta. Bấy giờ, một thiên sứ của Đức Giê-hô-va vào trại quân của người A-si-ri, và giết mười tám vạn năm ngàn người. Sáng hôm sau, người ta dậy sớm, thấy rặt những thây chết”.

      Tại đây vua Asiri đang đe dọa và cảnh cáo dân của Chúa. Vào lúc đó ông ta gởi một lá thư có lời lẽ phỉ bang Đức Chúa Trời, cho vua Exechia. Exechia đem lá thư lên đền thờ. Ông và dân chúng gặp tình thế cực kỳ khó khăn, nhưng họ tin Chúa có thể đáp lời. Thậm chí theo cách nói của loài người, thì không còn hi vọng gì  để được cứu thoát, vì vua Asiri đem đến 185 ngàn quân đe dọa đánh bại họ, như ông đã đè bẹp nhiều nước khác  rồi. Exechia tin cậy Chúa sẽ đáp lời và giải cứu ông.

     Mấy năm trước, khi chúng tôi có trại giảng phúc âm tại Nagercoil trong cánh đồng lộ thiên, đột nhiện một bầy sâu bọ bay đến như một cơn bão đáp trên chúng tôi. Đã có chừng 7000 người họp lại trong cuộc nhóm họp buổi chiều hôm đó. Chúng tôi đã bắt đầu hát vài ba bài hát, thình lình điều nầy xảy ra. Sâu bọ bay đến như cơn bão là điều bất thường tại miền Bắc Ấn độ nầy. Những cơn bão nầy đã đến như bức tường dày, những con sâu nầy đã đến trên chúng tôi, bao phủ tay, chân, đầu, cổ và làm cho chúng tôi khó chịu. Chúng tôi đã không thể giảng lời Chúa dù đã đến giờ giảng, vì sâu bọ đã chun vô miệng chúng tôi. Chúng tôi nghĩ  không thể tiếp tục buổi nhóm họp vì không ai có thể chống lại sâu bọ được, nhiều con sâu đã vào miệng và lỗ mũi chúng tôi. Dân chúng sắp sửa giải tán, nên tôi la lên, “Xin vui lòng chờ một chút, chúng tôi sẽ cầu nguyện”. Chúng tôi đã cầu nguyện, “Chúa ơi, trong danh Ngài, chúng tôi quở trách bầy sâu nầy, mà Ma quỉ đã đem đến quấy nhiễu buổi nhóm chúng tôi”. Và bởi đức tin chúng tôi nắm lấy Chúa, bầy sâu bọ đã chạy trốn.

     Cũng vậy, vua Exechia đã cầu nguyện, dù không không biết điều gì sẽ xảy ra, Đức Chúa Trời biết. Vào sáng hôm sau, toàn bộ đội quân 18 sư đoàn, chỉ còn là các thây chết. Từ đó chúng ta học tập rằng, khi kẻ thù, là quỉ Satan, tấn công chúng ta theo nhiều cách khác nhau, chúng ta chỉ có một loại vũ khí là quì gối cầu nguyện. Thảm thay! Chúng ta thường dùng cái lưỡi mà không dùng đầu gối. Đầu gối hữu dụng hơn cái lưỡi. Nếu chúng ta chỉ biết dùng đầu gối cách đầy đủ, chúng ta nhận thấy thiên đàng mở ra, các cơn giông tố từ kẻ thù, là Ma quỉ, chống phá chúng ta sẽ bị xáo trộn.
Bakht Singh (Ấn Độ).

-----
Thuốc Ngủ Tốt Nhất-

      Esai 54:17, “Phàm binh khí chế ra nghịch cùng ngươi sẽ chẳng thạnh lợi, và ngươi sẽ định tội mọi lưỡi dấy lên để xét đoán ngươi. Đức Giê-hô-va phán: Ấy là phần cơ nghiệp của các tôi tớ Đức Giê-hô-va, và sự công bình bởi ta ban cho họ”.

      Nhiều năm về trước đã có một vị mục sư cao niên viết một bài báo dài chống lại tôi, đăng trên một tạp chí Cơ đốc ở miền bắc Ấn độ, chứa đầy những loại lời lẽ nhơ nhớp, ô uế mà ông ta có thể tưởng tượng ra, và ông ta gởi đi nhiều chỗ. Sau đó ít lâu tôi biết được việc ông ta làm cho tôi. Sau đó nhiều tháng nữa, tôi có gặp ông, và tôi vẫn ăn ngon cùng ngủ ngon. Tôi đòi hỏi sự ứng nghiệp lời hứa  ở Esai 54: 17 trước mặt Chúa. Sau ít tháng nữa, vị mục sư đó bệnh rất nặng. Lưỡi, môi và cả cái miệng ông nổi phồng lên. Tôi đã đi đến thăm ông, và đang khi tôi bắt tay ông, ông bắt đầu khóc và nói với tôi, “Anh ơi, vì các tội lỗi tôi mà tôi bị sự đau khổ nầy”. Trước đó tôi không nói với ai về việc làm của ông, nhưng Chúa có cách bênh vực con cái Ngài. Chúng ta không cần chống đỡ cho mình, nhưng chỉ hãy tin vào lời hứa ở Esai 54:17.

    Bất luận kẻ thù là ma quỉ có dùng loại vũ khí nào,- thư từ, câu chuyện giả tạo, sự vu cáo tai tiếng xấu (là sở trường của một số người, và họ thích làm như vậy), Đức Chúa Trời trong lời Ngài nói, “Phàm binh khí chế ra nghịch cùng ngươi sẽ chẳng thạnh lợi”. Thậm chí vũ khí lợi hại nhất là cái lưỡi. –nó sẽ bị định tội.  Đấy là cơ nghiệp của các tôi tớ Chúa, những người đã được xưng nghĩa trong Ngài, và tội lỗi họ đã được tha thứ. Khi anh em gặp trường hợp như vầy, không nên mất ngủ và mất ăn ngon miệng. Hãy cứ về nhà, ngủ ngon, không cần uống thuốc ngủ gì cả.  Lời hứa  ở Esai 54:17 là loại thuốc ngủ tốt nhất. Bạn hãy đòi hỏi sự ứng nghiệm của nó trước mặt Chúa.
Bakht Singh (Ấn độ).