Hội thánh Cô-rinh-tô tọa lạc ở miền nam Hi lạp (xứ A-chai). Đấy
là một hội thánh có nhiều nan đề về xác thịt, về tâm trí cựa đoan. Đọc thơ Cô-rinh-tô
nầy, chúng ta thấy Phao-lô vận dụng năng lực thuộc linh để biện luận, để quở
trách họ. Con người thuộc linh của ông cũng biểu lộ tại đây rất nhiều. Cuối thơ
chúng ta cũng thấy con người ích kỷ của A-bô-lô không chịu đi đến Cô-rinh-tô
theo đề nghị của Phao-lô, để giải cứu hội thánh đó về sự chia rẽ khi họ dựa vào
chức vụ các tôi tớ của Chúa và chia phe lập đảng.
Đọc qua 16 chương sách, chúng ta thấy con người thiên thiên,
con người xác thịt, cũ kỷ của tín đồ Cô rinh tô phô bày cách thô thiển và hầu
như che khuất Jesus Christ là Chúa vinh hiển trong hội thánh.
Có những người gân cổ cãi nhau tôi thuộc về Phao lô, Sê pha,
A bô lô v.v... Có hình dạng kẻ phạn gian dâm với kế mẫu của mình. Có kẻ cãi lộn
say sưa, chè chén nơi đền thờ ngoại giáo và ăn của cúng. Có đôi người tố cáo
nhau và đưa nhau ra pháp đình dân ngoại… Con người, và con người xác thịt của
tín đồ là vai diễn chính trên sân khấu hội thánh.
Đọc kỹ vào nội dung thơ Cô-rinh-tô, các bạn sẽ thấy những người
ham mê ăn uống, say sưa tình dục, đến nỗi Phao-lô nói, “Đồ ăn vì bụng, bụng vì
đồ ăn, song Đức Chúa Trời sẽ diệt trừ cả cái nọ lẫn cái kia. Nhưng thân thể chẳng
phải vì sự gian dâm đâu, bèn là vì Chúa, và Chúa vì thân thể”. Chúng ta thấy có
tín đồ ngồi ăn trong miếu tà thần. Họ cãi nhau về sự trùm đầu. Nhiều người quá
ham thích nói tiếng lạ giả tạo, không có người thông dịch. Trước giờ tiệc thánh
thì có tiệc yêu thương, nhưng vì có sự chia rẽ, nên tín đồ giàu ngồi ăn riêng
và no say, thừa mứa, còn tín đồ nghèo vẫn còn đói bụng. Có lắm kẻ khác nghi ngờ
về sự phục sinh của kẻ chết. Con người ấu trỉ thuộc linh đang rộn ràng diễn xuất
11 nan đề mà Phao lô phải hết lòng hết dạ giải đáp cho họ trong thơ.
Phao lô tóm gọn một lời, “Anh em ơi, về phần tôi, tôi chẳng
có thể nói với anh em như với người thuộc linh, nhưng như với người thuộc xác
thịt, như với con trẻ trong Christ vậy. Tôi từng cho anh em uống sữa, chớ chẳng cho đồ
ăn cứng, vì anh em không thể chịu nổi; đến bây giờ cũng chưa có thể được, vì
anh em vẫn còn thuộc xác thịt. Bởi chưng trong anh em có sự ganh ghét cãi cọ,
anh em há chẳng phải thuộc xác thịt và bước đi như người đời sao? Người thì nói: “Ta thuộc về Phao-lô,” kẻ lại rằng:
“Ta thuộc về A-bô-lô,” ấy anh em há chẳng phải là người đời sao?
Cụm từ “bước đi như người đời sao?” nghĩa đen là “in the manner of men do walk?”—bước đi theo
cách thức của loài người chưa tin. Chúng ta thấy con người thiên thiên múa may,
quay cuồng. Đây là một hội thánh biểu hiện tính chất con người đến mức tuyệt đỉnh,
thế mà vẫn bụng bảo dạ, “ta là hội thánh Philadenphi—tình yêu huynh đệ” (! ?)
Khoảng 5 năm sau đó, Phao-lô viết thơ cho Hội thánh Ê-phê-sô,
trong vùng Tiểu á châu. Trong thơ nầy, chúng ta không thấy con người thiên
nhiên của tín đồ trên sân khấu—Chúng ta chỉ thấy một con người mới. Phao lô
nói, “Vậy, anh em phải lột bỏ người cũ về cách ăn ở trước kia, là người càng
ngày càng bị bại hoại bởi tư dục lừa dối…mà mặc lấy người mới, là người đã được
dựng nên y theo Đức Chúa Trời trong sự công nghĩa và sự thánh khiết của lẽ thật”.
Người cũ trong thơ Cô-rinh-tô đã nhường chỗ cho người mới trong Ê-phê-sô. Tại đây có người mới cá thể
và Người Mới tập thể.
Đấng Christ là Đầu và mọi tín đồ, mọi người mới cá nhân, cấu
tạo thành Người Mới hoàn vũ, còn satan và mọi người cũ cá thể của các dân tộc
vô tín cấu thành Người Cũ vĩ đại.
Lột bỏ Người
Cũ về cách ăn ở trước kia, là lột bỏ cách sống của người vô tín, mà anh em tín
đồ Cô-rinh-tô đã bước đi. Khi mặc lấy Người Mới thì không còn lối sống nhiều cá
nhân tách biệt, chỉ suy nghĩ về quyền lợi, về lưu tâm riêng của họ, theo lối cá
nhân chủ nghĩa, nhưng tất cả chìm mất trong tổng hợp liên kết của Người Mới—nhưng
không thành các người máy tí hon, hay các bánh răng tí xíu trong cổ máy mệnh
danh là Thân Thể, là Người Mới của Chúa. Người mới cá nhân vẫn còn hiện hữu trong
liên kết thuộc linh, hữu cơ với các chi thể khác. Phao lô nói, “cho đến chừng
chúng ta thảy đều đạt đến sự hiệp một của đức tin và của sự thông biết Con Đức
Chúa Trời mà nên bậc thành nhân, được tầm thước vóc giạc theo sự đầy đủ của Đấng
Christ, hầu cho chúng ta không còn làm
trẻ con nữa, bị dồi dập, trôi qua trôi lại theo các thứ gió giáo lạ bởi trá thuật
và quỉ kế của loài người, y theo mưu chuộc lầm lạc của họ. Nhưng phải lấy tình thương yêu nói ra lẽ thật,
để trong mọi sự chúng ta đều được lớn lên trong Đấng làm đầu tức là Christ; nhờ
Ngài mà cả Thân Thể đều kết cấu liên lạc bởi sự tương trợ của các lắt léo, tuỳ
theo công dụng đã lượng cho từng phần, khiến Thân Thể lớn lên và tự gây dựng
trong sự thương yêu” (4:13-16)..
Chữ “con người” là chìa khóa cho hai lá thơ Cô-rinh-tô và Ê-phê-sô. Nếu anh ta được
cho phép, được quyền tự do, anh ta sẽ bộc lộ tính cá nhân, tính xác thịt của
mình, làm xáo trộn hội thánh, nếu “con người” ra đi, chúng ta có thể có triễn vọng
của nếp sống hội thánh Ê-phê-sô về Người Mới xuất hiện.
Tóm lại, tôi trích lời sứ đồ Phao lô, “Nhưng Đức Chúa Trời là
Đấng giàu lòng thương xót, vì tình thương yêu lớn của Ngài mà Ngài đã đem thương
yêu chúng ta, đến đỗi đang khi chúng ta
chết trong các sự quá phạm của mình, thì Ngài đã làm cho chúng ta đồng sống động
với Đấng Christ ấy là nhờ ân điển mà anh em được cứu - và khiến cho chúng ta cùng sống lại với Ngài,
và đồng ngồi với Ngài ở trên trời trong Christ Jêsus”.
Đó là sự qua đời của người cũ, của người thiên nhiên, chỉ khi
đó mới có được sự dức dấy, sự kích hoạt nếp sống của Người Mới cách cá nhân và
tập thể. Nguyện xin Chúa xóa bỏ địa vị con người thiên nhiên trong hội thánh
ngày nay hầu Người Mới hoàn vũ, và hữu cơ xuất hiện. Amen-
Minh Khải 23-7-2015
Thưa Anh Chị Em,
Những ngày qua có một số bạn bè phiền trách tôi vì không chấp
nhận đăng bài của họ gởi. Tôi xin lặp lại tôn chỉ của nhóm chúng tôi cách rõ
ràng lần nữa như sau:
1.Chúng tôi không chấp nhận đăng bài của phụ nữ san sẻ, vì
qua sứ đồ Phao-lô, Chúa cấm phụ nữ giảng dạy nam giới. “Đàn bà phải yên lặng mà
học đạo, thuận phục mọi đàng. Ta không
cho phép đàn bà dạy dỗ, cũng không được hành quyền trên đàn ông, nhưng phải ở
yên lặng” (1 Tim. 2:11-12)
2. Chúng tôi không chấp nhận đăng bài chữ quá nhỏ.
3. Chúng tôi không chấp nhận đăng bất cứ đường link nào, bất
cứ bài nào không có tác giả, bài nào copy, bài nào copy từ tác giả hay trang
website nào khác. Không chấp nhận một bài mà đăng nhiều chỗ rồi.
4.Chúng tôi không chấp nhận đăng thông báo, những lời quảng
cáo của công ti, những bức tâm thư tố giác người khác, những bài giảng tà giáo,
những bài nói về chính trị hay có tính khiêu dâm….và không đăng những bài sơ yếu
tín lí, bài abc của phúc âm.
5. Chúng tôi chấp nhận đăng bài của chính bạn sáng tác, tươi
mới, lành mạnh, ngắn gọn, trình bày sáng sủa.
6. Nếu bạn nào muốn phê bình mạnh mẽ, muốn dạy dỗ chúng tôi
điều gì theo những bài viết trong nhóm, xin bạn đó nhắn tin riêng cho tôi và đừng
ghi ra lời phê bình thô lỗ ấy vào trang nầy.
7. Một lần nữa chúng tôi xin cám ơn sự ủng hộ nhiệt tình của
Anh Chị Em cho nhóm “Đức Tin Và Lẽ ThậT” nầy.
Thay mặt nhóm:
Minh Khải 23-7-2015