-
Chúa quên con
đến chừng nào,
Mặt Ngài ẩn
giấu khi nào hiện ra,
Hồn con buồn
thảm sâu xa,
Kẻ thù vượt
trổi biết mà đến đâu?
Nhậm lời con
vẫn kêu cầu,
Kẻo con ngủ
chết u sầu, Chúa ơi,
Đừng cho kẻ địch
thắng tôi,
Nhân từ của
Chúa con vui nương vào,
Cứu ân vui thỏa
dường nào,
Ca khen Ngài
vẫn dồi dào cấp ban.
Minh Khải-
17-01-2016
-
1 Lạy CHÚA,
Ngài hằng quên tôi cho đến bao giờ?
Ngài lánh mặt
tôi cho đến chừng nào?
2 Linh hồn
tôi vẫn đau đớn cho đến bao giờ?
Lòng tôi vẫn
buồn rầu mỗi ngày?
Kẻ thù vẫn được
tôn cao hơn tôi cho đến chừng nào?
3 Lạy CHÚA, Đức
Chúa Trời của tôi.
Xin hãy xem
xét, xin đáp lời tôi.
Xin ban ánh
sáng cho mắt tôi,
Kẻo tôi phải
ngủ đi trong sự chết.
4 Kẻo kẻ thù
tôi sẽ nói: ta đã thắng nó!
Và kẻ địch sẽ
vui mừng vì tôi nghiêng ngả.
5 Nhưng tôi
tin cậy nơi tình thương của Ngài.
Lòng tôi vui
mừng trong sự giải cứu của Ngài.
6 Tôi sẽ ca
ngợi CHÚA, Vì Ngài đã ban phước dồi dào cho tôi. (Bản dịch mới 2002)
-
Thi thiên 13
tiếp tục tư tưởng của thi thiên 12--Đa vít chạy trốn vất vả dưới sự săn đuổi mạng
sống của vua Sau lơ. Ông dùng 4 lần chữ “chừng nào (bao giờ)..
Đa vít sợ hai
điều: Ông sẽ chết vì ngủ mê và sợ kẻ thù thắng hơn ông và kiêu căng.
Cuối cùng ông
chạm được Chúa trong sự cầu nguyện và ông tuyên bố tin vậy tình thương và sự giải
cứu của Chúa.