Người Khách Lạ không nhà để ở,
Người Bạn thân ái nhất của tôi,
Bị ruồng bỏ bơ vơ máng cỏ,
Thế mà Ngài đến với chúng tôi!
Người Bạn thân ái nhất của tôi,
Bị ruồng bỏ bơ vơ máng cỏ,
Thế mà Ngài đến với chúng tôi!
-
Bài hát vang lừng trong đêm tối,
Đoàn mục đồng sợ ẩn mặt đi,
Ánh thiên thần sáng ngời vô đối,
Tiếng thiên binh vang vọng diệu kì.
-
Tiếng hoan ca trong đêm thâu đó,
Hơn tiếng đoàn thần sứ đầu tiên,
Mừng ngày Chúa tạo nên trái đất,
Bằng bàn tay thần thượng năng quyền.
-
Hãy đến mà nhìn vào máng cỏ,
Đức Chúa Trời vinh hiển hiện ra,
Người Khách không nhà, không chỗ ở,
Giữa thế giới say đắm sê-sa.
-
Với Chúa Trời là vinh quang lớn,
Bình an cho nhân thế bất an,
Câu chuyện kì diệu Vua vô hạn,
Là niềm hỉ lạc của muôn dân.
-
Thiên binh, thần sứ trên thượng giới,
Càng lúc niềm vui thích gia tăng,
Dù chúng ta khuyết điểm, ô tội,
Chúa hài lòng chấp nhận vẹn phần.
-
Hãy hát về vinh quang cao nhất,
Của Đấng đáng được sự tôn cao,
Kể ra câu chuyện thật kinh ngạc,
Đấng yêu thương nhục hóa nhiệm mầu.
-
Từ buổi ban đầu thật lạ quá,
Mọi con người đều sống thê lương,
Ân điển Chúa chinh phục tất cả,
Làm họ am hiểu Chúa tinh tường.
-
Hài Nhi thánh chịu thấp hèn quá,
Máng cỏ là nôi lúc chào đời,
Giáng thế từ linh giới chói lóa,
Dự phần sầu muộn chúng ta rồi.
-
Bản chất vô tội sống thích ứng,
Theo lối đường thần thượng tình yêu,
Tạo vật sa ngã được xây dựng,
Những chiếc bình ca ngợi Chúa nhiều.
-
Ô Tình Yêu! Ngoài tầm suy tưởng!
Chúa ơi, sao Ngài đến nơi đây?
Bao giờ khải hoàn được vui hưởng,
Khi trở thành con đỏ thơ ngây?
M.K. 8-5-2016
Bài hát vang lừng trong đêm tối,
Đoàn mục đồng sợ ẩn mặt đi,
Ánh thiên thần sáng ngời vô đối,
Tiếng thiên binh vang vọng diệu kì.
-
Tiếng hoan ca trong đêm thâu đó,
Hơn tiếng đoàn thần sứ đầu tiên,
Mừng ngày Chúa tạo nên trái đất,
Bằng bàn tay thần thượng năng quyền.
-
Hãy đến mà nhìn vào máng cỏ,
Đức Chúa Trời vinh hiển hiện ra,
Người Khách không nhà, không chỗ ở,
Giữa thế giới say đắm sê-sa.
-
Với Chúa Trời là vinh quang lớn,
Bình an cho nhân thế bất an,
Câu chuyện kì diệu Vua vô hạn,
Là niềm hỉ lạc của muôn dân.
-
Thiên binh, thần sứ trên thượng giới,
Càng lúc niềm vui thích gia tăng,
Dù chúng ta khuyết điểm, ô tội,
Chúa hài lòng chấp nhận vẹn phần.
-
Hãy hát về vinh quang cao nhất,
Của Đấng đáng được sự tôn cao,
Kể ra câu chuyện thật kinh ngạc,
Đấng yêu thương nhục hóa nhiệm mầu.
-
Từ buổi ban đầu thật lạ quá,
Mọi con người đều sống thê lương,
Ân điển Chúa chinh phục tất cả,
Làm họ am hiểu Chúa tinh tường.
-
Hài Nhi thánh chịu thấp hèn quá,
Máng cỏ là nôi lúc chào đời,
Giáng thế từ linh giới chói lóa,
Dự phần sầu muộn chúng ta rồi.
-
Bản chất vô tội sống thích ứng,
Theo lối đường thần thượng tình yêu,
Tạo vật sa ngã được xây dựng,
Những chiếc bình ca ngợi Chúa nhiều.
-
Ô Tình Yêu! Ngoài tầm suy tưởng!
Chúa ơi, sao Ngài đến nơi đây?
Bao giờ khải hoàn được vui hưởng,
Khi trở thành con đỏ thơ ngây?
M.K. 8-5-2016