Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016
NHÀ ĐỜI ĐỜI-
Trong khung cảnh chói sáng hạnh phước,
Nơi mà tội lỗi không tràn vào,
Tâm linh đói khát cai thế giới,
Lúc còn đi vơ vẩn khổ đau.
-
Sao tôi dám gọi nhà mình nhỉ?
Là nhà Cha tôi ở trên cao,
Nơi Ngài nghỉ ngơi tôi an nghỉ,
Lãnh vực được tự do dường nào!
-
Trong ánh sáng không gì nhơ bợn,
Hồn tinh khiết tôi sống an lành,
Những khao khát từ cõi lòng trống,
Chúa Trời ban an nghỉ trường sanh.
-
Thời gian sẽ không bao giờ tàn tắt,
Có hiện diện Ngài hồn nghỉ ngơi,
Niềm vui không kể xiết khởi phát,
Các thời đại vô tận vẫn trôi.
-
Chúa tôi là trung tâm mọi sự,
Hiện diện Ngài đầy dẫy miền nầy,
Hàng vạn điều thuộc Ngài mãi mãi,
Quây quần phủ phục Đấng trên ngai.
-
Đức Chúa Trời mà tôi đã biết,
Tỏ rõ trong ái đức Jesus,
Tỏ bày trên hạnh phước dân Ngài,
Trước mặt Đấng Chủ Tề thiên thu.
-
Vinh quang tối thượng đầy dẫy đó,
Vinh quang tỏa sáng qua mọi người,
Thần ái san sẻ điều quý giá,
Cho những ai đã được gọi mời.
-
Giống như Jesus trong chỗ đó,
Đấng dẫy đầy ánh sáng yêu thương,
Người Buồn Khổ ân hồng sáng tỏa,
Chủ đề vĩnh cửu thiên đàng mừng.
-
Yêu Ngài! Ô ân điển tối thượng,
Yêu Ngài phủ phục xuống trước ngai,
Yêu Ngài thấy vinh quang tỏ rạng,
Trên mọi gương mặt hoan hỉ thay.
-
Ô tình thương tối thượng ngời sáng,
Ích lợi cho hồn yếu đuối đây,
Đã cấp ban tôi thật vô hạn,
Ánh sáng thần sớm thuộc tôi hoài.
-
Ô hỡi Chúa, xin đừng cất bỏ,
Ánh sáng thần ái thật dịu hiền,
Xin ở đây trong đêm kinh sợ,
Khi con giẫm đường Chúa đi lên.
-
Như ánh sáng thần thượng ở với,
Chiếu lòng con nhìn thấy ngôi nhà,
Khung cảnh hoan hỉ trong miền ấy,
Sớm là phần hưởng con tìm mà.
N.D. 8-5-2016