Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016

TỰ CAO-


Tự đề cao là đặt bản ngã mình một nơi không đúng đắn. Đây là mối nguy hiểm cho các tín đồ trẻ tuổi và là cái bẫy cho các thánh đồ cao niên. Chỉ sau khi thập giá đã hành động cách triệt để trong tấm lòng một người thì anh ta có thể kiềm chế không thể hiện chính mình ra mà thôi. Chỉ sau đó một con người mới cho phép những người khác nhận được vinh quang, còn mình thì giữ im lặng như cây kiếm trong bao đựng kiếm của Đức Chúa Trời.
Cuộc sống của một Cơ Đốc nhân  không được tách ra khỏi thập tự giá một giây phút nào cả. Linh của Đức Chúa Trời hoạt động qua thập giá để vạch trần bản chất sa ngã và hư hoại của chúng ta. Tiếp sau kỷ luật như vậy từ Đức Chúa Trời, các thánh đồ sẽ biết tình trạng khốn khổ của mình bằng kinh nghiệm. Sau đó, họ không chỉ sẽ tránh được việc thể hiện chính mình, nhưng sẽ coi nó là một điều đáng xấu hổ khi làm như vậy, vì Đức Chúa Trời đã cho họ thấy tình trạng thực sự của họ thông qua kinh nghiệm của họ. Một người càng biết rõ tình trạng thực của mình, anh sẽ càng ít thể hiện bản thân. Nhưng đáng thương là chúng ta không biết bản thân mình! Chúng ta phải nhìn thấy ánh sáng trong ánh sáng của Đức Chúa Trời.

Có nhiều mức độ tự cao khác nhau. Một số thổi còi trước mặt người ta, trong khi những người khác chỉ có thể có một chút tự đánh giá cao. Tuy nhiên, sự say mê của bản ngã ở bên trong của mọi người thì như nhau. Một số sự tự cao xuất phát từ sự kiêu ngạo --coi chính mình trên người khác. Một số sự tự đề cao xuất phát từ sự ghen tị--- nâng cao mình cho ngang bằng với những người khác. Đây là tất cả công việc của xác thịt. Mặc dù một số động cơ có thể tốt hơn những điều này, chúng vẫn phải chịu trách nhiệm làm cho một người gặp nguy hiểm.
Tôn thờ tạo vật thay vì dâng vinh quang cho Đấng Tạo Hóa có vẻ là tội lỗi đặc biệt của con người. Nếu Chúa ban cho chúng ta vinh dự và vinh quang, thật ta khó tránh bị người khác tôn thờ như là vị anh hùng. Nếu gặp trường hợp ấy, một người có tánh tự cao sẽ càng cố tự nhắc mình lên để thu hút sự chú ý của  dân chúng. Ngoài việc tự cao gây tác dụng xấu với những người khác, nó còn tàn phá tâm linh của chính anh ta cách chắc chắn.
Mặc dù về mặt bề ngoài những người như vậy có một lượng sự thành công nào đó, nhưng trong  trận chiến thuộc linh, họ đã mất lập trường của mình rồi. Ô, có biết bao bản tin và báo cáo phóng đại ngày hôm nay! Nguyện xin Chúa kiềm chế tôi xét đoán người ta. Rất ít lời báo cáo trực tiếp với người ta đem lại vinh danh cho Đức Chúa Trời! Ô, giữa những lời ngợi khen Đức Chúa Trời giữa buổi nhóm hội thánh, lại có rất nhiều lời ngợi khen loài người, ngay cả lời khen ngợi cho chính mình! Than ôi, nhiều lần tấm lòng chúng ta mong muốn mọi người tôn vinh Đức Chúa Trời, và tôn vinh chúng ta nữa!
Trong nhiều công trình của hội thánh, Đức Chúa Trời bị đẩy ra phía sau, và chúng ta tự hỏi ai thực sự là chủ. Dù sao đi nữa, không có lý do gì để biện minh cho việc một người ca ngợi chính mình.
Há tôi đã không như vậy khi tôi còn là trẻ con trong Đấng Christ sao? Lúc đó tôi cảm thấy sung sướng biết bao khi tôi nhận được lời khen ngợi và sự công nhận từ mọi người!
Nguyện xin Chúa làm cho chúng ta biết chính mình là gì và học hỏi để trở thành một con người trầm tính và ẩn giấu.

(Internet)