Gia Nhân Của Áp-ra-ham Thiên Thượng-
-
Khi Ápraham hay được anh em mình(
cháu) bị quân giặc bắt, bèn chiêu tập 318 gia nhân đã tập luyện, sanh đẻ nơi
nhà mình, mà đuổi theo các vua đó đến đất Đan. Ápram chia bọn đầy tớ mình ra,
thừa ban đêm xông hãm quân nghịch…người thâu về đủ số hết các tài vật mà quân
giặc đã cướp lấy, lại cũng dẫn anh em (cháu) mình, là Lót cùng gia tài người,
đàn bà và dân chúng trở về… Mênchixêđéc, vua Salem sai đem bánh và rượu ta. Vả
vua này là thầy tế lễ Đức Chúa Trời chí cao, chúc phước cho Ápraham”… (Sáng
14:14 – 19).
Sách Sáng thế kí rất dồi dào về
các hình bóng sâu nhiệm. Về một phương diện, Y-sác làm hình bóng cho Đấng
Christ “vâng phục đến chết, thậm chí đến cái chết của thập tự giá” (Phil 2:8),
còn Ápraham tiêu biểu Đức Chúa Trời Cha, “đã không tiếc con mình, nhưng vì
chúng ta hết thảy mà phó con ấy cho”. Thế thì 318 gia nhân trong nhà Ápraham
cũng tượng trưng các tôi tớ, nô lệ của Đức Chúa Trời ở hôm nay. Anh em chúng ta
là gia nhân Đức Chúa Trời, người nhà của Ngài.
Câu “ chiêu tập 318 gia nhân đã tập
luyện, sanh đẻ nơi nhà mình”, bản Kinh Thánh khác dịch : “ông võ trang các người được huấn luyện
của mình, đã sinh đẻ trong nhà mình, 318”. Sáng 17:27 giải nghĩa thêm, đó hoặc
là: “ mọi người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua”.
Điều cơ bản để làm công nhân của
Đức Chúa Trời là sự tân sinh. Hoặc chúng ta được “mua chuộc” về, là được cứu từ
người lương, làm Cơ Đốc nhân đời thứ nhất, hay chúng ta được tái tạo trong nhà
Chúa, là con tín đồ, đều cũng cần được cứu rỗi. Không ai có thể làm công nhân
khi chính mình chưa kinh nghiệm sự tái tạo thần thượng.
Điểm thứ hai, “mọi người nam sanh
trong nhà, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại bang, đồng chịu phép cắt bì”.
Muốn hầu việc Đức Chúa Trời cách hữu hiệu, các tôi tớ Ngài phải “là các kẻ cắt
bì thật, tức là các kẻ cậy Linh của Đức Chúa Trời mà phụng sự, khoe khoang
trong Christ Jésus và không tin cậy xác thịt” (Philip 3:3). Nói thì dễ nhưng rất
khó kinh nghiệm… Tôi thấy nhan nhản các công nhân còn sống trong xác thịt, còn
mang thân thể xác thịt. Phao lô nói: “trong Ngài anh em cũng đã chịu cắt bì,
không phải cắt bì bởi tay người ta làm, bèn và cắt bì của Đấng Christ bằng sự lột
bỏ thân thể của các thịt” ( Côl 2:11).
Lắm kẻ không chịu cắt bì đã bị loại
khỏi hội chúng Đức Giêhôva ở Cựu ước, còn công nhân hầu việc Chúa bằng xác thịt
ngày nay sẽ không thừa kế nước Đấng Christ trong thiên hi niên. La mã 6:6 nói về,
“thân thể của tội lỗi” khống chế Cơ Đốc nhân sa bại. La mã 7:24 bàn về “ thân thể của sự chết” của Cơ Đốc
nhân thất bại, sống theo bản ngã, họ bất lực trước các mệnh lệnh và đòi hỏi của
Đức Chúa Trời. Còn Côlôse 2:11 tiết lộ “thân thể xác thịt” của công nhân không
thể phụng sự Đức Chúa Trời trong tâm linh. Công nhân Cơ Đốc chưa chịu cắt bì ưa
cãi cọ, thích trả thù và còn ấu trĩ trong các phương diện ăn uống, phục sức và
tiền bạc. Trắc nghiệm của Phao lô về người chịu cắt bì thật là: “nếu nhờ Linh
làm cho chết các hành vi của thân thề thì anh em sẽ sống”( Rô 8:13). Kẻ chịu cắt
bì rồi, sẽ có khả năng chế phục (đánh bầm) thân thể mình (I Cô 9:27), người có
thể hãm cầm cả thân thể, cũng như chế phục cái lưỡi (Gia 3:2,8) của mình. Nếu
anh em chưa chịu cắt bì, anh em “không có cơ nghiệp gì trong nước của Đấng Christ
và Đức Chúa Trời” thời thiên hi niên.
Điểm thứ ba, gia nhân Ápraham là
những người được tập luyện. Rồi khi cần động viên họ đánh đuổi các vua, Ápraham
võ trang họ. Đức Chúa Trời không bao giờ dùng các công nhân chưa được tập luyện
và đào tạo. Chúa dùng 80 năm tập huấn Môise chăn chiên trước khi giao phó dân
Ngài cho ông lãnh đạo, chăn giữ. Đavít thực tập làm vua trong núi rừng, hang
sâu trước khi công khai lên ngai hoàng đế. Chúa dùng các nghịch cảnh, hoặc các
người Đức Chúa Trời để đào luyện chúng ta, nhưng tôi thấy một số anh em không tốt
nghiệp các lớp huấn luyện của Chúa.
Có chép trong Thi Thiên rằng: “con
cháu Épraim cầm binh khí và giương cung, có xây lưng lại trong ngày chiến trận”.
Chiến dịch giải phóng của đoàn gia nhân Ápraham thiên thượng phản ánh câu hát:
“ Nhờ Danh này đẩy lui quân thù,
Từ tay hắn dành lại đất xưa,
Hoàng hôn rồi không nên tháo lui,
Đánh bật Satan đừng cho dựa.”
Nếu đoàn gia nhân của Ápraham
thiên thượng được đào tạo kỹ, được võ trang đầy đủ mọi khí giáp của Đức Chúa Trời và đồng loạt
lên đường công tác, tranh chiến cùng Salan, anh em chúng ta sẽ thấy “các vua có
đạo binh chạy trốn” (Thi 68:12) chẳng sai. Ước mong có quang cảnh vinh diệu như
vậy trên đất nước này, khi gia nhân Ápraham thiên thượng không còn tranh đấu với
gia nhân Lót- cũng là dân xuất Babylôn,
nhưng ươn yếu-, nhưng sát cánh nhau lên đường đánh đuổi Satan, lo khôi phục cơ
nghiệp thuộc linh của Chúa trên xứ này. Chứng nào chúng ta có thể thâu về đủ số
các tài vật mà quân giặc đã cướp lấy…lại cũng dẫn dân chúng trở về..”? Rồi đây
công cuộc phục hồi nhà Chúa của Ápraham
thiên thượng sẽ hoàn thành viên mãn trên đất nước chúng ta. Ngày đó là ngày
đoàn gia nhân của Ápraham thiên thượng dự chiến dịch đánh đuổi bè lũ Satan khỏi
không trung để phục hồi vương quyền Đức Chúa Trời trên không trung. Thượng Tế hằng
sống Mên chi xê đéc sẽ gặp anh em ta nơi ấy.
Kiện tướng Nghê Thác Thanh dù đã
chết, nhưng còn hát để động viên anh em tiến lên đánh đuổi các vua và phục hồi
cơ nghiệp Chúa.
“Đường lầy lội hay tăm tối,
Chúng ta tận trung di hành,
Chờ Vua ta đến vinh quang lòa
soi,
Đắng cay bối rối biến nhanh,
Satan thua trận ngày ấy,
Lúc chúng ta xem mặt Chúa,
Ai đắc thắng trong bao phương diện
kia,
Chiếm ngai cao nơi tân địa.” (Điệu TC số 2 HTTLVN)
Đáng chúc phước cho đoàn gia nhân
Ápraham thiên thượng! Chúc tán vinh quang Đức Chúa Trời khi cuộc phục hồi thần thượng thành công.
Minh Khải—26-9-2016
******