2 Sử kí 26:16- “Nhưng khi đã trở nên cường thịnh
thì Ô-xia sinh lòng kiêu ngạo khiến vua suy vong. Vua phạm tội với Giê-hô-va Đức
Chúa Trời mình vì đã vào trong đền thờ Đức Giê-hô-va xông hương trên bàn thờ
xông hương”.
Có một
mối nguy hiểm rất thiết thực trong sự thành công ngay cả đối với những người là
con dân của Đức Chúa Trời. Thật dễ dàng trở nên kiêu ngạo và làm chính mình thêm
nổi tiếng thay vì dâng tất cả vinh quang cho Chúa, vì nhờ Ngài chứng ta mới thực
sự thăng tiến như vậy-Thi Thiên 75: 6-7- “Vì chẳng ai từ phương đông, phương
tây Hay là từ phương nam có thể tôn cao người nào. Nhưng chính Đức Chúa Trời
thi hành sự phán xét: Ngài hạ kẻ nầy xuống, nhấc người kia lên”.
Vua Ô-xia, như ông được gọi ở đây, hay còn được
gọi là A-xa-ria (2 Các Vua 14:21; 15: 1-7), là một minh họa nổi bật về sự thật
này. Giống như nhiều người khác, ông bắt đầu tốt và kết thúc tồi tệ.
Trong những năm đầu của mình, ông đã nhiệt
thành và tràn đầy năng lực trong việc xây dựng vương quốc của Giu-đa và trong
việc tiếp tục tuân thủ pháp luật của Chúa. Trong khi dưới ảnh hưởng hữu ích của
“Xa-cha-ri là người thông hiểu các khải tượng của Đức Chúa Trời” (2 Sử 26: 5),
ông đã tìm kiếm Đức Chúa Trời, và ông càng tìm kiếm Ngài, Chúa đã làm cho ông thịnh
vượng. “Nhưng khi đã trở nên cường thịnh thì Ô-xia sinh lòng kiêu ngạo khiến
vua suy vong”. Trong tuổi già ông ta trở nên người “bị loại” (disqualified- mất
phẩm chất) (1 Cô-rinh-tô 9:27-Nhưng tôi đãi thân thể tôi cách nghiêm khắc, bắt
nó phải phục, e rằng sau khi tôi giảng dạy cho người khác, mà chính mình lại bị
loại bỏ chăng). Ông đã bị đặt sang một bên, không còn thích hợp để được Chúa sử dụng trong
khi con trai của ông đã hành động như vị giám quốc ở vị trí của ông.
-
Phụng sự do Chúa Trời cảm thúc,
Nhiệt thành thuộc linh không sờn nao,
Nơi bản ngã đóng đinh với Christ,
Niềm vui vô hạn cứ tuôn trào.
Sống ngay thẳng trước mặt Đấng Thánh,
Thuận phục mọi mệnh lệnh của Ngài,
Không lệch hướng, nhưng trung thành mãi,
Trung tín dù phải chết oan sai.
Tâm linh nhu mì không kiêu hãnh,
Không cảm thấy nổi giận tiếng to,
Mọi nỗi buồn, căm ghét, chế giễu,
Thập giá phần hưởng đúng thì giờ.
Kiên nhẫn thần thượng còn chịu đựng,
Không xao xuyến, rúng động, lo âu,
“Ý Chúa được nên” vui ca hát,
Tôi dự phần ân điển ngọt ngào.