Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2019

Đa-vít-34-



--Đa-vít gặp Mê-phi-bô-sết (2 Sam 19: 25-44)

Mê-phi-bô-sết  cũng gặp Đa-vít. Sự thương tiếc về sự vắng mặt của Đa-vít được hiện rõ trên khuôn mặt của anh ấy (Mathio  9:15--Song những ngày hầu đến là khi tân lang phải lìa khỏi họ, thì bấy giờ họ mới kiêng ăn). Mê-phi-bô-sết  nói rõ rằng đấy tớ của anh ta là Xíp-ba  đã nói xấu anh ta. Đa-vít phản ứng với điều đó như thế nào? Ông ta ra lệnh cho Mê-phi-bô-sết đồng chia sẻ ruộng đất với Xíp-ba. Đây là một sự thỏa hiệp lười biếng hoặc một thử nghiệm như vậy, vì sau này Sa-lô-mon đã thực hành cách phân chia đvới các gái điếm. Nếu đó là một bài kiểm tra đạo đức, thì Mê-phi-bô-sết chắc chắn đã vượt qua Đa-vít, vì "Mê-phi-bô-sết thưa lại rằng: Xíp-ba lấy hết cũng được, bởi vì vua chúa tôi đã trở về nhà mình bình an vô sự " (câu 31).

Bát-xi-lai đã, tám mươi tuổi,  dẫn Đa-vít qua sông Giô-đanh. Nhưng ông ta từ chối lời đề nghị thân thiện của Đa-vít để chăm sóc ông ta. Ông ấy có một trái tim dành cho những người trẻ tuổi và thà rằng Kim-ham vẫn có thể tận hưởng những thú vui của cuộc sống cho phép.


--Đa-vít và Sê-ba (2 Sam 20)

Các vấn đề với những người đàn ông cứng rắn của Giu-đa là nơi sinh sản cho một cuộc cách mạng (xem Châm 15:1--Lời đáp êm nhẹ làm nguôi cơn giận;
Còn lời xẳng xớm trêu thạnh nộ thêm.). Sê-ba, người đến từ bộ tộc nơi Sau-lơ xuất thân, lôi kéo dân Y-sơ-ra-ên bỏ Đa-vít. Với thành công! Mọi người thà có một "người con của Bê-li-an" còn hơn là "người vừa lòng Chúa". Một lần nữa chúng ta thấy con người ngốc nghếch và hay thay đổi như thế nào. Hàng thế kỷ sau, quần chúng sẽ hét lên "Hô-sa-na", thì ngay sau đó lại la lên "Đóng đinh Hắn!"

Đa-vít ra lệnh cho chỉ huy quân đội mới A-ma-sa, trong tình huống khủng hoảng mới này thu thập những người đàn ông từ Giu-đa. Nhưng anh ta chậm trễ quá. Các con trai cứng rắn của Xê-ru-gia, A-bi-sai và Giô-áp, can thiệp. Và sau đó Giô-áp  giết chết người anh em họ là A-ma-sa trong máu lạnh, người đã từ chối Giô-áp với vị trí tướng quân. Giô-áp đã giành chiến thắng trong trận chiến chống lại Israel và - làm sao có thể khác được - một lần nữa là chỉ huy quân đội (câu 23). Sê-ba bị chặt đầu.