Đọc: Công vụ 7: 54-60 TKTC “Bấy giờ khi chúng
nghe các điều này, chúng bị cắt trong tim của chúng, và chúng nghiến răng lại
người. Nhưng được đầy dẫy Đức Thánh-Linh, người dán mắt chằm chằm vào trong trời
và thấy vinh-quang của Đức Chúa TRỜI, và Giê-xu đứng nơi tay hữu của Đức Chúa
TRỜI; và người nói: “Kìa, ta thấy các tầng trời mở ra và Con Trai Loài Người đứng
nơi tay hữu của Đức Chúa TRỜI.” Nhưng chúng thét lên với một tiếng lớn, và bịt
tai của chúng lại, và chúng xông lên người với một cơn xung động. Và khi chúng
đã đuổi người ra khỏi thành, chúng ném đá người, và các chứng nhân để áo dài của
chúng sang một bên nơi chân của một người trai trẻ tên là Sau-lơ. Và chúng tiếp-tục
ném đá Ê-tiên, trong khi người cầu-khẩn Chúa và nói: “Lạy Chúa Giê-xu, xin nhận
linh của tôi!” Và ngã trên các đầu gối của mình, người thét lên với một tiếng lớn:
“Lạy Chúa, xin đừng cầm tội này chống họ!” Vừa nói điều này xong, người ngủ thiếp
đi”.
-
Vào đầu kỉ nguyên Cơ Đốc có một con người làm
chứng nhân cho đến khi trút hơi thở cuối cùng. Ông là hiện thân cho những sự thật
thuộc linh vĩ đại của Đạo Đấng Christ. Chính Chúa đã đặt con người hùng thuộc
linh nầy ngay lúc khởi đầu thời kì phân phát của Tân ước, một đại diện cho những
thực tế thuộc linh đời đời.
Hai đặc điểm cơ bản lớn lao của hội thánh sống
được phô bày ở đây. Hai điều này là (1) Một Con Người trên trời, và (2) Đấng
Christ ở trong bạn. Ê-tiên đã thấy Jesus
đang đứng bên tay phải của Đức Chúa Trời. Ông nói: “Kìa, ta thấy các tầng trời
mở ra và Con Trai Loài Người đứng nơi tay hữu của Đức Chúa TRỜI”. Đó là Con Người
trên trời! Rồi đến Đấng Christ trong bạn, Lời kinh thánh chép: "Nhưng (Ê-tiên) được đầy dẫy Đức Thánh-Linh "
(câu 55). Đây là sự ứng nghiệm những lời của Chúa Jêsus phán trong Tin Mừng Giăng:
"vì nếu Ta không ra đi, Đấng Yên Ủi (Đấng Giúp đỡ) sẽ không đến cùng các
ngươi; nhưng nếu Ta đi, Ta sẽ sai Ngài đến cùng các ngươi". Chính nhờ Đức
Thánh Linh mà Chúa Giê-su ở trong chúng ta. Cho nên Ê-tiên vừa thấy Đấng Christ
trên trời và cũng được dẫy đầy Đấng Christ bên trong lòng.
Đó là những đặc điểm chính yếu của một hội
thánh sống. Hai điều được mở ra ở đây thành
hai lẽ thật (sự thật) vĩ đại của Hội thánh Tân ước. Đấng Christ được tôn vinh, Ngài
ở trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời, Con Người trên ngai và tất cả những gì Ngài hiện thân và đại diện;
và mặt khác, sự nội cư của Đấng Christ bởi Đức Thánh Linh. Mọi thứ trong một hội
thánh sống đều được tập hợp vào hai điều đó; bạn không thể sống mà không có chúng.
Thật kỳ diệu khi từ ngữ này được sử dụng: "Ông ... đã thấy ... Chúa
Giêsu".
Người đàn ông mà tên tuổi ông ta được nhắc đến
lần đầu tiên ở cuối chương 7 nầy, Sau-lơ, không bao lâu sau đó cũng có một tầm
nhìn tương tự, khi Chúa tể vinh quang
nói với anh ta trên con đường Đa-mách "Ta là Giêsu".
Sa-tan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng tuyệt đối
khi thành công trong việc đẩy A-đam đầu tiên ra khỏi mục đích của Đức Chúa Trời.
Nhưng tại đây cho thấy có Một Con Người trong vinh quang, nói lên chiến thắng tuyệt đối của Chúa đối với
những gì Satan nghĩ là chiến thắng của hắn. Đây là câu trả lời của Đức Chúa Trời:
Giêsu là Con Người trong vinh quang!
Rồi làm sao Ngài sẽ đưa nhiều người con đến
vinh quang (Heb 2:10)? "Đấng Christ trong bạn, niềm hi vọng về vinh
quang", đến nỗi bạn được tràn đầy Thánh Linh trở nên cần thiết cho chính mục
đích của Đức Chúa Trời. Chú ý hiệu ứng trong trường hợp mô hình này! Một Con Người
trong vinh quang, Thánh Linh làm tràn đầy cho một công cụ phản chiếu Con Người trong
vinh quang đó. Họ nhìn vào mặt Ê-tiên và thấy chiếu sáng như khuôn mặt của một
thiên thần. Sau đó ông cầu xin: "Lạy Chúa, xin đừng cầm tội này chống họ!”
Không phải đó là tính cách của Con Người trong vinh quang được sao chép sao? Đó
không phải là sự phù hợp với hình ảnh của Con Đức Chúa Trời sao? (Rô 8: 29).
Điều đó xảy ra trong thời gian dài đau khổ, đau đớn, bị chống
đối, thù hận, ác độc và cay đắng. Thật là một sự khác biệt trong hai hình ảnh!
Một mặt: "chúng nghiến răng lại người". Đó là một hình ảnh về những răng
nanh của một con dã thú xuất hiện. Mặt khác: họ "đều ngó chăm Ê-tiên, thấy
mặt của người dường như mặt của thiên thần" (Công 6:15). Thật là một sự
tương phản! Tôn giáo có thể làm gì, và mặc khải có thể làm gì! Những gì truyền
thống có thể làm, và mặc khải có thể làm! Tôi từng nhìn thấy những bộ mặt có
nanh vuốt nhìn trừng trừng các chứng nhân của Chúa! Bạn có thấy như vậy chưa?
Đây thực sự là những gì Phao-lô ngụ ý khi nói về
sau : "Nhưng tất cả chúng ta, có mặt không bị che, ngắm vinh-quang của Chúa
như trong một tấm gương, đang được biến-đổi thành cùng một hình ảnh, từ
vinhquang đến vinh-quang, y như từ Chúa, Linh” (2 Cor 3:18).
Từ ngữ "ngắm" trong tiếng Hi Lạp là một
từ ngữ phong phú hơn nhiều so với từ tiếng Việt của chúng ta; nó là sự kết hợp
của hai ý tưởng. Nó có nghĩa vừa “ngắm xem” và “phản chiếu”. Đó là Ê-tiên. Ông đã ngắm xem, Ông đã
phản chiếu, vì ông ta được đầy dẫy Thánh Linh. Bạn có được như vậy không?
Tiến trình thuộc linh của thời đại nầy được tóm
tắt trong nhân chứng đầu tiên này. Ông ta nhìn thấy Con Người trong vinh quang, Ông
ta được đổ đầy Con Người đó trong vinh quang, ông ta giống như Người đó trong
vinh quang. Và tất cả đã được sản sinh ra thông qua diễn trình chịu đau khổ, và
trống không.