Thứ Hai, 21 tháng 9, 2020

Vương quốc thiên đàng và hội thánh-

Chúng ta thấy một cụm từ trong Phúc âm Ma-thi-ơ không xuất hiện ở bất kỳ nơi nào khác -“Nước hiên đàng” (hay nước trời, hay kingdom of heavens). Nó xuất hiện 31 lần trong phúc âm này. Kể từ khi Đức Thánh Linh cảm thúc người viết ra cuốn sách này, hẳn phải có lý do tại sao Ngài lại sử dụng cụm từ này thường xuyên ở đây. Giăng Báp-tít đến rao giảng rằng: “Hãy ăn năn, vì Nước thiên đàng đã ở trong tầm tay” (Ma-thi-ơ 3: 2). Sau thời của ông, Chúa Giê-su đã rao giảng chính xác cùng một thông điệp đó trong Ma-thi-ơ 4:17. Khi Ngài bắt đầu bài giảng trên núi, những lời đầu tiên Ngài nói là, “Phước cho những kẻ có tâm linh nghèo khó, vì nước thiên đàng là của họ” (Ma-thi-ơ 5: 3). Vì vậy, chúng ta thấy sự nhấn mạnh về “thiên đàng” (trời) ngay từ đầu Tân Ước. Chỉ riêng chữ “thiên đàng” được đề cập đến 17 lần trong bài giảng trên núi.

Giao ước cũ mà Đức Chúa Trời lập với Israel liên quan đến một vương quốc trên trái đất này. Israel được ban cho đất Ca-na-an và được hứa hẹn sự thịnh vượng về vật chất, sự chữa lành về thể chất và những lợi ích khác trên đất. Sau đó, họ có một vị vua trần gian, sự giàu có trên đất và các phước lành khác trên đất. Nhưng Chúa Giê-su đến để nâng con người lên một lãnh vực hoàn toàn khác - lên Thiên đàng. Vì vậy, khi đọc Tân Ước, chúng ta phải nhớ rằng tin mừng ở đây chủ yếu là về Thiên đàng chứ không phải nói về trái đất này. Nếu chúng ta hiểu điều này, nó sẽ cứu chúng ta khỏi nhiều sự nhầm lẫn được tìm thấy trong Cơ Đốc giáo ngày nay.

Chúng ta nói rằng mình đã được "cứu". Đó là một biểu hiện rất phổ biến giữa các tín đồ. Nhưng chúng ta được "cứu" ra khỏi cái gì? Chúng ta đã được cứu khỏi những đường lối trần gian, hay chúng ta đã được tha các tội lỗi? Chúng ta đã được cứu khỏi sự quan tâm đến những điều trần thế, khỏi cách nhìn về người và hoàn cảnh trần thế, và khỏi những cách cư xử trần thế không?

Giao ước mới là phúc âm của Nước thiên đàng. Nhiều người trên khắp thế giới mong muốn trở thành công dân của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, bởi vì Hoa Kỳ là một nơi rất hấp dẫn để sinh sống. Nhưng không ai có thể quan tâm đến việc trở thành công dân của một quốc gia lạc hậu nào đó ở Châu Phi. Tại sao lại có quá ít người trên thế giới này quan tâm đến việc trở thành công dân của nơi hấp dẫn nhất mọi người -- thiên đường? Bởi vì họ chưa nhìn thấy vinh quang thực sự của quốc tịch trên trời. Và điều này là do phúc âm đã không được rao giảng đúng cách. Và vì vậy chúng ta thấy có vô số “những người tạm được gọi là tín đồ” đang ngồi trong nhà thờ, những người không quan tâm đến Nước Thiên đàng. Họ chỉ muốn lên thiên đàng khi chết, nhưng họ không muốn vương quốc thiên đàng ngay bây giờ.

Từ ngữ ‘Vương quốc’ không phải là từ ngữ mà chúng ta hiểu rõ ràng ngày nay, bởi vì chúng ta có rất ít các vị vua cai trị các vương quốc bây giờ, không giống như trong thế kỷ đầu tiên. Từ ngữ tương đương mà chúng ta sử dụng ngày nay là ‘sự cai trị’. Chúng tôi nói về "sự cai trị ở Ấn Độ" chứ không phải "vương quốc Ấn Độ".

Đó là ý nghĩa của Vương quốc Thiên đàng – sự cai trị của thiên đường. Nó có nghĩa là Chúa cai quản cuộc đời bạn. Khi bạn sống ở Ấn Độ, bạn phải sống theo các quy tắc của Chính phủ Ấn Độ. Nếu bạn vào Thiên phủ, bạn phải sống theo quy tắc của sự cai trị trên thiên đàng. Bạn đã thay đổi quyền công dân của bạn từ trái đất sang thiên đường chưa?

Sự cứu rỗi có nghĩa là được cứu ra khỏi vương quốc trái đất đến vương quốc thiên đàng. Nhưng sự cứu rỗi của nhiều tín đồ đã không đi xa đến thế. Họ muốn lên thiên đàng khi chết. Nhưng họ không muốn sự cai trị của thiên đường trong cuộc sống của họ ngay bây giờ. Họ muốn sống như những công dân đầy đủ của trái đất này. Đó là lý do tại sao đời sống Cơ đốc của họ rất nông cạn.

Có một từ ngữ khác được sử dụng trong Ma-thi-ơ mà không được tìm thấy trong bất kỳ phúc âm nào khác. Đó là từ ‘hội thánh.’ Nó xuất hiện ba lần - một lần trong Ma-thi-ơ 16:18 và hai lần trong Ma-thi-ơ 18:17. Đặt từ ngữ này cùng với cụm từ mà chúng ta đã xem xét, và chúng ta sẽ thấy rằng hội thánh có nghĩa là Vương quốc Thiên đàng trên trái đất. Ở trên thiên đàng, mọi người đều sống dưới sự cai trị của thiên đàng, sự cai trị của Chúa. Nhưng ở đây trên trái đất thì khác. Mọi người điều hành cuộc sống của riêng mình. Ở giữa những người như vậy, Đức Chúa Trời có một nhóm người không điều hành cuộc sống của chính họ. Họ ở dưới sự cai trị của thiên đàng.

Đó là hội thánh. Các hội thánh trên thế giới có đang sống dưới quyền tuyệt đối của sự cai trị trên trời không? Không. Điều này đã khiến trái tim tôi đau buồn trong nhiều năm. Tôi hi vọng nó cũng làm đau lòng bạn. Tôi không đổ lỗi cho người khác. Tôi không nói rằng ‘Họ là như vậy’. Tôi đang nói, ‘Chúng ta là như vậy.’ Chúng ta là hội thánh và chúng tôi đã thất bại vì không cho thế giới thấy được hạnh phúc của việc sống dưới sự cai trị của thiên đàng. Và vì vậy tôi cầu nguyện, “Chúa ơi, xin tha thứ cho sự thất bại của chúng con. Hãy giúp chúng con làm cho thế giới thấy ý nghĩa của việc sống dưới sự cai trị của Đức Chúa Trời  ngay hôm nay”.