Thứ Hai, 23 tháng 9, 2024

NÊ-HÊ-MI CẦU NGUYỆN-

 


Tôi cầu nguyện trước mặt Ngài ngày và đêm nay cho con cái Y-sơ-ra-ên, là cac tôi tớ Ngài, và xưng tội lỗi của con cái Y-sơ-ra-ên mà chúng tôi đã phạm cùng Ngài. (Nê-hê-mi 1:6)
Hỡi kẻ yêu dấu, một điều là chúng ta có một mối quan tâm công khai về mọi thứ rồi bắt đầu gây ồn ào về nó giữa mọi người; để quảng cáo, để chứng minh và để công khai hình thức phát ngôn, nỗ lực và tổ chức; để tham gia vào một mục đích nào đó, hoặc tham gia vào một mục đích nào đó với chính mình, rồi trong mục đích đó biến nó thành một vấn đề lớn: đó là một điều. Và điều đó có thể có đủ mọi yếu tố chỉ thiếu những yếu tố thiết yếu và cần thiết theo quan điểm của Chúa.
Một điều là đến với một tình huống từ bên ngoài, và liên kết với nó, và tiếp nhận nó, và biến nó thành công việc của cuộc sống, lợi ích của cuộc sống chúng ta; một điều hoàn toàn khác là Chúa đặt vào lòng chúng ta, một cách bí mật, một gánh nặng gần như không thể chịu đựng được, không thể chịu đựng được, đó chính là gánh nặng trong lòng Ngài, và trước hết chúng ta phải mang điều đó một cách bí mật trong sự hiện diện của Chúa trên lòng mình trong một lời cầu nguyện đau đớn sâu sắc; một điều hoàn toàn khác là đến với lợi ích của Chúa theo cách đó.
Có rất nhiều người mà bạn có thể khiến họ quan tâm đến một mục đích nào đó; những người mà bạn có thể khiến họ đảm nhận một công việc cần sự giúp đỡ, nhưng một điều hoàn toàn khác là có được mối tương giao tâm linh với Chúa, kết quả là Chúa đặt sự đau đớn của Ngài vào chính tâm hồn bạn. Sự khác biệt là trong một trường hợp, điều đó là một điều gì đó khách quan; chúng ta đến và tự mình quan tâm đến nó, tiếp nhận nó; nhưng nó tách biệt khỏi chúng ta. Nó có sự quan tâm của chúng ta, nó có năng lượng của chúng ta, nó có nguồn lực của chúng ta, nhưng nó là một điều gì đó khách quan đối với chính chúng ta. Đó là một công việc, một phong trào, một lời chứng - sử dụng từ đó theo nghĩa kỹ thuật.
Điều khác là: trước Chúa, chúng ta chịu trách nhiệm. Bạn có để ý thấy "chúng ta" trong chương 1, câu 6 không? Nê-hê-mi là một phần của điều này và điều này là một phần của ông. Bạn để ý thấy, trong suốt quá trình, khi giải quyết vấn đề này, ông sử dụng từ "chúng ta". Ông tách biệt khỏi toàn bộ sự việc, nghĩa là ông không chấp nhận các điều kiện; ông không chịu trách nhiệm về tình trạng của mọi thứ; ông chắc chắn phủ nhận toàn bộ sự việc, và không đồng ý với nó trong một khoảnh khắc, nhưng ông ở trong sự việc này như thể ông chịu trách nhiệm về nó; như thể Chúa có thể đặt tất cả mọi thứ vào cửa của chính mình. Sự việc đã đến rất gần với trái tim của chính ông đến nỗi ông không đứng ở đây và tình huống ở đó, nhưng ông thấy mình như một với nó. Đó là gánh nặng của riêng ông, và ông gánh vác trách nhiệm về sự việc trên vai mình trước Chúa trong lời cầu nguyện, và cầu nguyện thay cho tình huống này.
T. Austin-Sparks