Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

BẢY LINH--6

7 LampsFire.jpg (5529 bytes) 
CHRIST TRONG SÁCH KHẢI THỊ

Trong sứ điệp này, chúng ta phải nhìn thấy đôi điều
về Christ trong sách Khải Thị. Christ trong sách này hoàn
toàn khác với mọi sách khác của Kinh Thánh. Chúng ta
hãy đọc Khải Thị 1:13-16. “Và ở giữa bảy chân đèn có một
Đấng giống như Con Loài Người, mặc áo dài đến chân, và
thắt đai vàng ngang ngực. Đầu và tóc Ngài trắng như lông
chiên, như tuyết; mắt Ngài như ngọn lửa; và chân Ngài
giống như đồng chiếu sáng, đã được nung trong lò; giọng
nói của Ngài giống như tiếng của nhiều dòng nước. Và
Ngài cầm bảy ngôi sao trong tay hữu; ra từ miệng Ngài là
một thanh gươm bén hai lưỡi; mặt Ngài như mặt trời chiếu
sáng hết sức.”

BƯỚC ĐI Ở GIỮA CÁC HỘI THÁNH ĐỊA PHƯƠNG
Trong các câu này, Christ là Con Người bước đi giữa
bảy chân đèn vàng. Chúng ta biết rằng các chân đèn vàng
này là các hội thánh địa phương. Điều này khải thị rằng
ngày nay Christ là Con Loài Người bước đi giữa các hội
thánh địa phương. Chúng ta có thể là Cơ Đốc nhân nhiều
năm, nhưng không nhận thức rằng Christ ngày nay là Con
Người vinh hiển đang bước đi giữa các hội thánh địa
phương. Ngài đang bước đi giữa các chân đèn vàng, và các
chân đèn vàng là các hội thánh địa phương.

Nếu muốn Ngài bước đi giữa vòng chúng ta, chúng ta
phải ở trong hội thánh địa phương. Nếu ở trong các giáo
phái, chúng ta vẫn ở trong tình trạng phu tù. Ở giữa các
hội thánh địa phương, Christ đang bước đi. Chúng ta đừng
nghĩ rằng ở trong các hội thánh địa phương là một điều
nhỏ nhặt. Christ như Con Người vinh hiển đang bước đi
giữa vòng các hội thánh địa phương. Đây là phần thưởng
lớn nhất cho chúng ta trong hội thánh địa phương. Hơn 36
66 BẢY LINH CHO CÁC HỘI THÁNH ĐỊA PHƯƠNG
năm qua, tôi đã vui hưởng việc bước đi quý báu của Ngài ở
giữa. Điểm đầu tiên trong sách này về Christ là Ngài đang
bước đi. Ngài không bước đi trong các giáo phái hay trong
bất cứ tổ chức nào. Ngài đang bước đi ở giữa các hội thánh
địa phương.

Nếu muốn có Christ bước đi ở Hoa Kỳ, chúng ta phải có
nhiều hội thánh địa phương ở đất nước này. Để có Christ
bước đi ở Tây Bắc, phải có nhiều hội thánh địa phương ở
đó. Để có Christ bước đi ở California, phải có nhiều hội
thánh địa phương. Ngợi khen Chúa! Nơi nào có các hội
thánh địa phương, nơi đó có Christ đang bước đi ở giữa.
Việc có Christ bước đi giữa vòng chúng ta không phải
là một vấn đề nhỏ nhặt. Giả sử tối nay chúng ta có Tổng
Thống Hoa Kỳ bước đi giữa vòng chúng ta. Điều đó thật sự
phấn khích. Nhưng đó chỉ là Tổng Thống và không thể
sánh với Christ. Có Christ bước đi giữa vòng chúng ta thì
vinh hiển khôn xiết!

Bây giờ chúng ta nhận thức sách Khải Thị quý báu
biết bao. Sách này bảo chúng ta rằng Christ ngày nay
đang bước đi ở giữa các hội thánh địa phương.

THẦY TẾ LỄ THƯỢNG PHẨM YÊU THƯƠNG

Sách này tiếp tục nói với chúng ta Ngài là loại Christ
nào. Ngài là một Đấng Christ rất hoàn hảo: Ngài đang
mặc áo dài đến chân. Không điều gì thiếu sót hay thiếu
hụt; không thiếu điều gì. Ngài thì hoàn hảo. Chiếc áo
trong Kinh Thánh luôn luôn biểu thị một người là gì và
làm gì. Christ mặc một chiếc áo hoàn hảo, và chúng ta
biết đây là chiếc áo hoàn hảo của Thầy Tế Lễ Thượng
Phẩm. Ngài đang bước đi ở giữa các hội thánh địa phương
như Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm. Ngài đem các hội thánh
địa phương vào trong chức tế lễ. Ngài đang bước đi ở giữa
chúng ta không phải như một vị tướng ở trong quân đội,
cũng không phải như một vị vua, mà như Thầy Tế Lễ
Thượng Phẩm mặc một chiếc áo hoàn hảo.

Thật sự thú vị khi để ý thấy rằng như Thầy Tế Lễ
Thượng Phẩm, Christ không thắt đai ngang lưng, mà
ngang ngực. Điều này nghĩa là công tác của Ngài đã hoàn
thành. Công tác của Ngài đã qua, nhưng mối quan tâm và
tình yêu của Ngài vẫn còn lại. Đai bây giờ không ở ngang
lưng nhưng ngang ngực Ngài. Công tác Ngài đã qua rồi,
nhưng mối quan tâm yêu thương của Ngài vẫn cứ ở vì các
hội thánh địa phương. Mối quan tâm của Ngài là mối
quan tâm của tình yêu—đây là lý do tại sao Ngài thắt đai
ngang ngực. Ngài đã hoàn thành công tác, nhưng Ngài
rất quan tâm trong tình yêu đối với tất cả các hội thánh
địa phương.
ĐẤNG CỔ XƯA, SỐNG ĐỘNG
Sách này cũng nói với chúng ta rằng Christ là Đấng
cổ xưa, vì tóc Ngài trắng xóa. Nói theo cách loài người, tóc
trắng luôn luôn biểu thị cho sự già nua, nhưng ở đây, điều
đó biểu thị cho Christ là Đấng cổ xưa. Không ai cổ xưa
bằng Ngài. Nhưng điều này không có nghĩa là Ngài già.
Ngài cổ xưa, nhưng Ngài rất sống động. “Ta là Đấng hằng
sống” (Khải 1:18).

Càng lớn tuổi, chúng ta càng phải sống động. Chúng
ta, những người lớn tuổi, phải sống động hơn. Christ là
Đấng cổ xưa nhất, nhưng Ngài là Đấng sống động nhất.
Ngài sống động mãi mãi. Ngài cổ xưa và Ngài sống động.
Tôi biết một số hội thánh địa phương rất sống động
khi họ mới bắt đầu nhóm lại, nhưng sau hai hoặc ba năm,
họ trở nên già nua. Điều này là sai trật. Hội thánh càng
lớn tuổi thì càng phải sống động. Hội thánh phải giống
như Christ, Đầu. Ngài là Đấng cổ xưa, lớn tuổi nhất,
nhưng Ngài là Đấng sống động nhất. Tôi hi vọng rằng khi
hội thánh ở Los Angeles lớn lên thêm nhiều tuổi, hội
thánh cũng trở nên ngày càng sống động hơn.

Các hội thánh địa phương không được chết chóc. Đây
là lý do tại sao Chúa Jesus phát ngôn theo cách này với
hội thánh ở Sardis. Ngài bảo họ rằng Ngài là Đấng có bảy
Linh; vì vậy, họ không được chết chóc. Không có gì sai đối
với hội thánh tại Sardis, ngoại trừ sự chết chóc. Hội thánh
có tiếng sống, nhưng thật ra lại chết chóc. Điều này là sai
trật. Có một hội thánh địa phương chết chóc ở Sardis;
nhưng Christ thì sống động. Điều này nghĩa là hội thánh
đã đánh mất sự tiếp xúc với Đấng Christ sống động.
ĐẤNG CHRIST ĐANG CHÁY

Sau đó, chúng ta đọc rằng Christ trong Khải Thị có
mắt như ngọn lửa và chân như đồng chiếu sáng đã được
nung trong lò. Mọi điều này nghĩa là Ngài đang cháy. Ngài
cổ xưa, Ngài sống động, và Ngài đang cháy! Trong các hội
thánh địa phương, không được có sự lạnh lẽo hay hâm
hẩm, vì Christ là Đấng đang cháy. Ngài không chỉ sống
động, mà còn đốt cháy.

Chúng ta có sẵn lòng đọc-cầu nguyện trong 15 phút và
để cho Christ nhìn chúng ta bằng những con mắt đốt cháy
của Ngài không? Chúng ta phải nhớ rằng Ngài có bảy mắt!
Khải Thị 5:6 bảo chúng ta rằng bảy mắt của Ngài là bảy
Linh của Đức Chúa Trời. Bảy Linh của Đức Chúa Trời
giống như bảy ngọn đèn bằng lửa đang cháy (Khải 4:5).
Nếu để cho bảy mắt này nhìn chúng ta, chắc chắn chúng
ta sẽ được đốt cháy. Nếu chúng ta có thể đọc-cầu nguyện
trong 15 phút nhưng vẫn lạnh lẽo, thì việc đọc-cầu nguyện
của chúng ta chắc hẳn đã sai trật. Chắc hẳn đã có một loại
cách ly nào đó, cách ly chúng ta từ bên trong; nếu không,
chúng ta sẽ được đốt cháy. Christ không chỉ sống động, mà
Ngài còn đang cháy. Tất cả chúng ta phải đang cháy! Đừng
nói với tôi quá nhiều; nếu không anh em sẽ bị đốt cháy!


Tôi đang cháy đây! Mọi chi thể trong các hội thánh địa
phương phải đang cháy.
Khi được đốt cháy và đang cháy, chúng ta không luôn
luôn sáng tỏ. Những người lạnh lẽo nhất là những người
sáng tỏ nhất. Khi đang lạnh lẽo, chúng ta sẽ có một tâm
trí vô cùng sáng tỏ. Nhưng khi đang cháy, chúng ta có
phần ngu dại! Ngợi khen Chúa! Chúng ta đừng cố gắng
trở nên sáng tỏ. Chúng ta cần ngu dại một chút, vì Christ
đang cháy.

Christ là Đấng đang bước đi giữa vòng các hội thánh
địa phương, và Ngài là Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm đã hoàn
thành công tác, nhưng có mối quan tâm của tình yêu dành
cho các hội thánh địa phương. Ngài cũng là Đấng cổ xưa,
sống động và đang cháy.
Giả sử Christ ở đây ngay hôm nay với bảy mắt đang
cháy và chân Ngài giống như đồng chiếu sáng đã được
nung trong lò. Chúng ta có dám tiếp xúc với Ngài không?
Trong hội thánh địa phương, Christ đang bước đi ở giữa
như một Đấng đang cháy như vậy.

TIẾNG CỦA NHIỀU DÒNG NƯỚC

Có một điều gì đó hơn nữa. Christ không im lặng.
Ngài có phần im lặng khi bước đi trên đất này, nhưng
ngày nay, Ngài khác. Ngày nay, Ngài ở trong các hội
thánh địa phương với giọng nói như tiếng của nhiều dòng
nước. Tất cả chúng ta phải sống động và lên tiếng. Chúng
ta không đang phục vụ một Đấng Christ im lặng, mà là
Đấng có giọng nói như tiếng của nhiều dòng nước. Khi đến
với nhau trong các hội thánh địa phương, chúng ta cần có
nhiều âm thanh. Trong các hội thánh địa phương, Christ
không im lặng. Chúng ta phải đầy dẫy Ngài; khi đó các lời
ngợi khen của chúng ta giống như tiếng của nhiều dòng
nước. “Ô Chúa, Amen, Hallelujah!” Chúng ta cần trở nên
huyên náo, vì chính Đấng Christ ở trong chúng ta và đang
bước đi giữa vòng chúng ta là Đấng Christ có giọng nói
lớn. Những người ở trong Cơ Đốc giáo có thể nói rằng điều
này là cực đoan. Nhưng Chúa đang cách mạng hóa Cơ Đốc
giáo! Ngài thậm chí đang cách mạng hóa các buổi nhóm
của chúng ta. Chúng ta không cần giữ đường lối cũ. Phải
có một điều gì đó mới mẻ và sống động mọi lúc.

ĐẤNG CHRIST DỮ TỢN

Chương đầu tiên của Khải Thị tuyệt đối khác với
chương đầu của John. John 1:1 nói: “Ban đầu có Lời, Lời ở
với Đức Chúa Trời và Lời là Đức Chúa Trời.” Điều này
thật sự tốt. Nhưng tôi cũng ngưỡng mộ chương đầu của
Khải Thị, vì lời nói với chúng ta một điều gì đó về một
Đấng Christ không dịu dàng, nhưng rất dữ tợn! Hãy nhìn
vào bức tranh của Christ trong chương này. Mắt Ngài như
ngọn lửa, chân Ngài như đồng chiếu sáng đã được nung
trong lò, và giọng nói của Ngài như tiếng của nhiều dòng
nước. Vào cuối thời đại, Chúa phải trở nên dữ tợn! Đây là
vì những ngày quá tối tăm, độc ác, và chết chóc. Chúng ta
cần một điều gì đó dữ tợn. Cơ Đốc giáo chết chóc cần một
Đấng Christ dữ tợn.

Nếu vận dụng tâm trí mình để đọc Kinh Thánh hằng
ngày, anh em sẽ trở nên lạnh lẽo và im lặng. Nhưng nếu
quên đi tâm trí mình và tiếp xúc với Đấng Christ sống
động đang bước đi giữa vòng các hội thánh địa phương,
anh em sẽ nóng cháy. Tại sao anh em im lặng như vậy? Đó
là vì anh em đọc quá nhiều. Tại sao anh em im lặng như
vậy? Đó là vì anh em chưa từng nói: “Ô Chúa, Amen,
Hallelujah!” Nếu thử, anh em sẽ thấy. Anh em sẽ được đốt
cháy, và anh em sẽ nhảy lên hô la. Anh em không bao giờ
có thể im lặng nếu anh em tiếp xúc với Đấng Christ trong
Khải Thị. Một điều gì đó sẽ đốt cháy bên trong anh em.
Đây là cách Christ là ngày nay trong các hội thánh địa
phương.


Chúng ta đừng đem ấn tượng quá khứ của mình về
Christ vào trong các hội thánh địa phương. Chúng ta phải
có một ấn tượng mới về Christ. Christ là Đấng đang bước
đi giữa vòng các hội thánh địa phương thì rất cổ xưa,
nhưng sống động và đang cháy. Ngài có bảy mắt đang
cháy, chân Ngài như đồng chiếu sáng đã được nung trong
lò và giọng nói của Ngài như tiếng của nhiều dòng nước.
Điều này tuyệt đối khác với ấn tượng về Christ mà chúng
ta đã nhận được trong Cơ Đốc giáo. Ngợi khen Chúa vì
chúng ta đã nhìn thấy một Đấng Christ như vậy!

BẢY LINH VÌ BẢY NGÔI SAO

Trong Khải Thị 2:1, Chúa nói: “Đấng cầm bảy ngôi sao
trong tay hữu, Đấng bước đi giữa bảy chân đèn vàng, nói
những điều này”. Bảy ngôi sao là những người dẫn dắt
trong các hội thánh địa phương. Chúa ngày nay đang nắm
giữ những người dẫn dắt. Ngài đang bước đi giữa vòng các
hội thánh địa phương và Ngài đang nắm giữ những người
dẫn dắt.
Rồi Khải Thị 3:1 bảo chúng ta rằng Ngài không chỉ
nắm giữ những người dẫn dắt, mà còn có bảy Linh. “Đấng
có bảy Linh của Đức Chúa Trời và bảy ngôi sao nói những
điều này”. Bảy Linh không chỉ vì bảy hội thánh mà còn vì
những người dẫn dắt trong các hội thánh địa phương. Tất
cả những người dẫn dắt của các hội thánh địa phương đều
phải đang cháy với bảy Linh.

CÁNH CỬA MỞ

Khải Thị cũng bảo chúng ta rằng Christ có các chìa
khóa của David. Khi Ngài mở, không ai có thể đóng, và
khi Ngài đóng, không ai có thể mở. “Đấng thánh, chân
thật, có chìa khóa của David, mở thì không ai đóng được,
đóng thì không ai mở được, nói những điều này” (Khải
3:7). Chúa đặt trước các hội thánh địa phương một cánh
cửa mở. Tôi có thể làm chứng rằng trong những năm qua,
kẻ thù đã cố hết sức để đóng cửa lại đối với chúng ta.
Nhưng hắn càng cố gắng, các cánh cửa càng được mở. Các
hội thánh địa phương là các chứng cớ của Ngài. Ai có thể
đóng lại? Chìa khóa của David ở trong tay Ngài.

ĐẤNG AMEN VÀ ĐẤNG XỨNG ĐÁNG

Trong Khải Thị 3:14, Christ là Đấng Amen. “Đấng
Amen, chứng nhân trung tín và chân thật, khởi đầu sự
sáng tạo của Đức Chúa Trời, nói những điều này”. Khi
chúng ta nói: “Ô Chúa, Amen”, chúng ta đơn giản kêu danh
Ngài. Và “Jah”, âm tiết cuối trong “hallelujah”, cũng là
danh của Chúa. “Jah” nghĩa là “Jehovah”, và “hallelu”
nghĩa là “các ngươi hãy ngợi khen”. Vì vậy hallelujah nghĩa
là “các ngươi hãy ngợi khen Chúa”. Vì vậy, “Ô Chúa,
Amen, Hallelujah” đều đầy dẫy các danh hiệu của Chúa.
Ngài là Chúa, Đấng Amen, và Jah. “Ô Chúa, Amen,
Hallelujah!

Khải Thị cũng bảo chúng ta rằng Chúa là Đấng xứng
đáng. “Hỡi Chúa và Đức Chúa Trời chúng tôi, Ngài xứng
đáng nhận được sự vinh hiển, tôn trọng và quyền năng, vì
Ngài đã sáng tạo mọi sự, và vì ý muốn Ngài mà chúng đã
có và được sáng tạo…Và tôi nhìn thấy một thiên sứ mạnh
mẽ công bố lớn tiếng: Ai xứng đáng mở cuộn sách và tháo
các ấn của nó? Và không người nào trên trời hay dưới dất,
hoặc bên dưới đất có thể mở cuộn sách, hoặc xem bên
trong cuộn sách. Và tôi đã khóc rất nhiều, vì không tìm
thấy ai xứng đáng để mở hoặc xem bên trong cuộn sách.
Và một trong các trưởng lão nói với tôi: Đừng khóc: kìa, Sư
Tử của chi phái Judah, Cội Rễ của David, Đấng đã đắc
thắng để có thể mở cuộn sách và bảy ấn của nó. Và tôi đã
nhìn thấy ở giữa ngai, giữa bốn tạo vật sống, và ở giữa các
trưởng lão, một Chiên Con đang đứng như vừa mới bị giết,
có bảy sừng và bảy mắt, là bảy Linh của Đức Chúa Trời
được sai đi ra khắp đất” (Khải 4:11; 5:2-6).
Không có ai ở trên trời hay dưới đất hoặc bên dưới đất
xứng đáng bằng Christ. Và sự xứng đáng của Ngài được
nhận thức trong các hội thánh địa phương. Chúng ta đừng
quên rằng đây là sách dành cho các hội thánh địa phương.
Sự xứng đáng của Ngài không được khải thị trong các sách
khác; sự xứng đáng của Ngài chỉ ở trong một sách này,
dành cho các hội thánh địa phương. Điều này nghĩa là sự
xứng đáng của Ngài là để được nhận thức trong các hội
thánh địa phương. Một ngày kia, trải khắp Hoa Kỳ, nhiều
hội thánh địa phương sẽ được xây dựng. Đó sẽ là lúc sự
xứng đáng của Christ được khải thị. Trong Cơ Đốc giáo, sự
xứng đáng của Christ không bao giờ có thể được bày tỏ.
Chúng ta càng được xây dựng trong các hội thánh địa
phương, Christ sẽ càng được biểu lộ như Đấng xứng đáng.
Đối với kẻ thù, Ngài là Sư Tử, và đối với chúng ta,
Ngài là Chiên Con. “Kìa Sư Tử của chi phái Judah, Cội Rễ
của David, Đấng đã đắc thắng…” Vì vậy, Ngài xứng đáng.
John đã đến để nhìn thấy Sư Tử, nhưng ông đã nhìn thấy
một Chiên Con. Đối với kẻ thù, Ngài là Sư Tử đắc thắng,
và đối với chúng ta, Ngài là Chiên Con cứu chuộc. Ngợi
khen Chúa!

ĐẤNG CHRIST CHIẾN ĐẤU

Cuối cùng, trong Khải Thị 19, chúng ta thấy rằng
Christ đang cưỡi trên bạch mã để chiến trận. “Và tôi đã
thấy trời mở ra, và kìa một con bạch mã, Đấng ngồi trên
đó được gọi là Đấng Thành Tín Chân Thật, và trong sự
công nghĩa, Ngài thẩm phán và gây chiến… Và các đội
quân trên trời đi theo Ngài trên những con bạch mã, họ
mặc vải lanh mịn, trắng và tinh sạch” (Khải 19:11, 14).
Đấng Christ này trong các hội thánh địa phương cuối
cùng là Đấng Christ chiến đấu, cưỡi trên bạch mã. Và
chúng ta là những người đi theo Ngài. Chúng ta là đội
quân thiên thượng để cùng chiến trận với Ngài vì vương
quốc thiên thượng.

Đây là Đấng Christ trong Khải Thị. Nguyện Chúa ban
cho chúng ta khải tượng để nhìn thấy Đấng Christ này
trong các hội thánh địa phương, một Christ tuyệt đối khác
với Đấng Christ trong Cơ Đốc giáo!